Xuyên Không [Edit] Ta Nằm Không Cũng Trúng Đạn - Vượng Tài Thị Chích Miêu

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Vava1810, 31 Tháng mười 2024.

  1. Vava1810

    Bài viết:
    2
    Chương 79: Tổng giám đốc, tôi thật sự chỉ đi ngang qua 38

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cô trước không cần để ý đến chuyện này." Tiền Thiển vỗ tay nữ chính: "Cô chỉ cần nói cho tôi biết, cô hẹn tôi ra ngoài là để tôi giúp cô làm gì? Dù tôi có phải là bạn gái của Đường Ngự hay không, tôi cũng đã đến rồi, cô nói cho tôi nghe cô muốn gì nào? Cô yên tâm, tôi không có ác ý với cô, cô có thể nói thẳng."

    "Tôi biết." Giọng Lâm Du Du hạ thấp, nói xong vẫn ngẩn người trước mặt Tiền Thiển, không biết đang suy nghĩ gì. Tiền Thiển cũng không thúc giục, chỉ yên tĩnh ngồi một bên ăn điểm tâm.

    "Tôi không ngờ, cô thật sự là bạn gái của Đường Ngự." Sau rất lâu, Lâm Du Du cuối cùng cũng mở miệng: "Bởi vì trông cô.."

    Lâm Du Du không nói tiếp, Tiền Thiển hiểu rõ gật đầu: "Quả thực trông tôi quá bình thường! Vừa không có tướng mạo, lại có dáng người béo tròn. Một cô béo vui vẻ thành đôi với nam thần, thấy thế nào cũng không thể hình dung nổi, đúng không? Cô không nghĩ tới là bình thường."

    Lâm Du Du há hốc mồm, muốn phản bác Tiền Thiển, cuối cùng không nói gì ra. Cô ta cúi đầu xuống, nói: "Thật xin lỗi.."

    "Đây đều là sự thật, không có gì mà cô phải xin lỗi cả." Tiền Thiển vô tình nhún nhún vai: "Cô không cần áp lực, muốn gì cứ nói."

    "Tôi rất thích anh Đường, thích anh ấy từ rất lâu. Nhưng trừ ở quán cà phê, tôi không có bất cứ cơ hội nào tiếp cận anh ấy, lần thổ lộ duy nhất, cô cũng nhìn thấy đó, bị từ chối." Nụ cười của Lâm Du Du có mấy phần đắng chắt, cúi đầu nhìn chằm chằm vào điểm tâm trên bàn.

    "Thế nhưng tôi không muốn từ bỏ dễ dàng như vậy. Nhất là khi nhìn thấy anh ấy đối xử dịu dàng với cô như thế, tôi cảm thấy rất ghen ghét."

    "Không dối cô, thời gian trước, tôi một mực nghĩ, cô trông bình thường như thế, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà cô có thể nhận được nụ cười dịu dàng của anh ấy như thế? Vì sao không phải là tôi.."

    "Tôi nghĩ nhất định là vì tôi tiếp xúc với anh ấy quá ít, không giống như cô thường xuyên ở cạnh anh ấy, tôi hi vọng có thể nói chuyện với anh ấy nhiều hơn, tôi muốn nói cho anh ấy biết tôi rất thích anh ấy, muốn đi cùng anh ấy.."

    "Tôi cũng không xác định được quan hệ của hai người, nhưng tôi biết, cô không có ác ý với tôi, có mấy lần, tôi làm anh ấy mất kiên nhẫn, nhưng cô giúp tôi xoa dịu. Cho nên tôi cảm thấy, cô nhất định là người dễ nói chuyện.."

    "Anh Đường đã từ chối tôi. Cho nên tôi nghĩ, có lẽ cô có thể trợ giúp tôi, dù sao cô và anh ấy trông rất thân thiết, lời của cô nói hẳn anh ấy sẽ để tâm. Tôi muốn nhờ cô cho tôi cơ hội tiếp cận với anh ấy, tôi muốn cố gắng một lần nữa, chí ít, để trong mắt anh ấy có thể nhìn thấy tôi.."

    "Tôi nghĩ.. Nếu như anh ấy có thể hiểu tôi hơn một chút.. có thể anh ấy cũng thích tôi chăng.." Giọng Lâm Du Du dần dần thấp xuống.

    Tiền Thiển một mực nghe không cắt ngang, chỉ yên lặng ngồi nghe.

    Lâm Du Du ngẩng đầu, nhìn Tiền Thiển, thần sắc ảm đạm cười khổ: "Thật xin lỗi. Cô là bạn gái anh ấy. Tôi nói những lời này với cô thực sự quá phận."

    Nghe thấy Lâm Du Du nói như vậy, trong lòng Tiền Thiển cũng ngổn ngang, tên Đường Ngự này vốn là của Lâm Du Du, hiện giờ lại thành đôi với cô, mà Lâm Du Du bây giờ còn đang nói xin lỗi cô. Nghĩ đến đây, Tiền Thiển thống khoái mà gật đầu với Lâm Du Du: "Ngày hôm nay được không?"

    "Cái gì?" Lâm Du Du có chút mơ màng, chủ đề nhảy quá nhanh khiến cô ta không bắt kịp.

    "Tôi gọi Đường Ngự đến đây hôm nay, cô nói chuyện với anh ấy một chút, như vậy được chứ?" Tiền Thiển nhìn Lâm Du Du, biểu lộ sự chân thành.

    "Thế nhưng.." Thần sắc Lâm Du Du hơi do dự.

    "Cô yên tâm, đến lúc đó tôi sẽ tránh đi." Tiền Thiển cười.

    "Tôi không phải muốn nói cái này, cô là bạn gái của anh ấy, làm như vậy không tốt! Anh ấy sẽ không vui. Vả lại.." Lâm Du Du muốn nói lại thôi.

    "Vả lại cái gì, vả lại cô nhớ thương bạn trai tôi, tôi lại vờ ngớ ngẩn cho cô cơ hội tiếp cận?" Tiền Thiển gật đầu: "Nếu là của tôi thì sẽ không ai lấy đi được, không phải của tôi thì có muốn giữ cũng giữ không được. Thay vì để cô cứ mãi nhớ thương, không bằng dứt khoát cho cô một cơ hội, nếu như anh ấy thích cô, tôi cũng bứt ra thật sớm."

    "Cô sao có thể nói bình tĩnh như vậy?" Lâm Du Du cảm thấy hơi khó tin.

    Cách khó thế chị đây còn nghĩ ra, Tiền Thiển cũng rất phiền muộn! Chẳng qua là cô không chịu nổi việc chen ngang giữa Đường Ngự và Lâm Du Du, cặp đôi mà pháp tắc thế giới này se duyên! Nói tới nói lui, thật ra Tiền Thiển không có cảm giác an toàn với Đường Ngự, cô luôn luôn cảm thấy Đường Ngự cuối cùng sẽ đi theo kịch bản vốn có, yêu Lâm Du Du. Loại chuyện này, cô phòng cũng không phòng được, thay vì suốt ngày nghi thần nghi quỷ, không bằng thật sự để Lâm Du Du nói chuyện với Đường Ngự. Tiền Thiển chua xót nghĩ, nếu Đường Ngự thật sự thích Lâm Du Du, tốt nhất cô nên tranh thủ thời gian bứt ra, không cần để bản thân lãng phí thời gian, hãm vào sâu hơn, nếu bứt ra không còn kịp..

    "Không cần!" Vượt qua dự kiến của Tiền Thiển, Lâm Du Du trực tiếp từ chối: "Sao cô có thể như vậy! Anh ấy yêu cô như vậy, cô lại làm ra chuyện tổn thương anh ấy."

    "Tôi.." Lần này đến phiên Tiền Thiển cứng họng. Nếu không phải vì cô và hắn là một cặp trong nguyên tác, chị đây không đồng ý vẽ đường cho hươu chạy dễ dàng như vậy đâu? Chị đây cũng không phải thánh mẫu!

    "Anh Đường đối tốt với cô như vậy, tôi có thể nhìn ra, chỉ cần có cô xuất hiện, anh ấy chỉ thấy mình cô, cô sao có thể không tin anh ấy!" Lâm Du Du đỏ mặt, trong mắt rưng rưng, một mặt lòng đầy căm phẫn.

    Tiền Thiển: Ái chà chà, thiếu nữ, tôi đây là vì ai chứ!

    "Ngày hôm nay nói với cô xong, tôi đã muốn từ bỏ, cô sao lại nói như vậy? Hại tôi cảm thấy không có giá trị!" Lâm Du Du chảy nước mắt nói: "Cô sao lại muốn làm vậy! Cô phải sánh đôi thật tốt bên anh ấy thì tôi mới có lý do từ bỏ!"

    Tiền Thiển hoang mang nhìn nữ chính khóc rống trước mặt mình, đồng thời nghe cô ta lặp đi lặp lại: "Sao cô lại làm vậy? Tôi đã từ bỏ rồi! Sao cô còn làm như vậy?"

    Ha ha.. Cô ta quả là một cái vòi nước mà. Lại nói nữ chính! Thực sự cô mới là thánh mẫu đi! Suy nghĩ vì tình địch khiến cho người ta cảm động thực sự đó!

    "Thôi, cô đừng khóc. Không muốn gặp thì thôi, đều nghe cô còn không được sao?" Tiền Thiển bất đắc dĩ nâng trán: "Cùng lắm là cô bảo không muốn, cô xác định sẽ không hối hận chứ?"

    "Tôi.." Lâm Du Du khóc đến nghẹn lại: "Tôi sẽ cố gắng.."

    Công lực của Lâm Du Du so với Tần Hàm cao thâm hơn nhiều, cô ta khóc một chập, vừa đến lúc tan làm. Sắp đến trưa, Tiền Thiển như được tắm trong ánh nhìn của các nhân viên nam trong quán cà phê, bọn họ nhìn chằm chằm cô như muốn lăng trì Tiền Thiển. Cũng may chưa có tên nào đến hỏi thăm, nếu không Tiền Thiển thật không muốn ở lại nữa.

    "Cô xem bộ dáng này cũng đâu thể đi làm tiếp." Nhìn Lâm Du Du dần ngừng khóc, Tiền Thiển lại thở dài một hơi.

    "Tôi.. ách.. mời.. ách.. mời qua.. ách giả." Lâm Du Du nói không rõ ràng.

    Tiền Thiển thở dài, cầm tay cô ta: Lấy điện thoại ra, tôi tìm người đón cô. "

    Lâm Du Du ngoan ngoãn lấy điện thoại ra, thuận tiện còn mở khóa.

    Tiền Thiển mở ra danh bạ, chỉ vào một cái tên hỏi:" Đàn anh Trình này có phải là người tôi đã gặp hôm đó không? Tôi gọi anh ta được chứ?"

    Lâm Du Du do dự một giây, yên lặng gật đầu.
     
    Hoa Nguyệt Phụng, Heoheocon9552Coprua thích bài này.
  2. Vava1810

    Bài viết:
    2
    Chương 80: Tổng giám đốc, tôi thật sự chỉ đi ngang qua 39

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đàn anh của Lâm Du Du nghe thấy người lạ dùng điện thoại của Lâm Du Du gọi tới, lộ ra mười phần lo lắng. Tiền Thiển chỉ đơn giản nói cho vị đàn anh si tình này đến quán cà phê đón Lâm Du Du, cũng không nói thêm chuyện gì khác.

    Đại khái hẳn là rất sốt ruột, thành phố lớn vậy mà vị đàn anh này chỉ cần nửa tiếng đã đến quán cà phê, thở hồng hộc đứng trước mặt Tiền Thiển và Lâm Du Du. Hắn đau lòng nhìn Lâm Du Du khóc sưng mắt, cẩn thận ngồi cạnh Lâm Du Du, kéo cô ta vào lòng. Nhìn thấy có thể ỷ lại đàn anh, nước mắt của Lâm Du Du lại như vòi nước, không thể dừng được.

    Tại sao lại khóc.. Tiền Thiển thất bại che mặt.

    Trông thấy Lâm Du Du khóc, đàn anh một bên luống cuống tay chân giúp cô ta lau nước mắt, một bên lo lắng nhìn về phía Tiền Thiển ngồi đối diện: "Rốt cuộc là có chuyện gì?"

    "Chuyện đó, thực ra là.." Tiền Thiển do dự một giây, cuối cùng quyết định ăn ngay nói thật: "Có thể coi là thất tình đi."

    Nghe thấy đáp án của Tiền Thiển, sắc mặt vị đàn anh kia quả nhiên hơi mất mát, nhưng hắn rất nhanh ổn định tinh thần, dịu dàng lại kiên nhẫn, nhẹ giọng dỗ dành Lâm Du Du.

    Tiền Thiển ngồi ở đối diện nhìn trong chốc lát, không biết vì cái gì có loại cảm giác bị nhồi thức ăn chó. Thật sự là kỳ quái. Hai người này rõ ràng không phải bạn bè.

    Tiền Thiển gặp lại Lâm Du Du là vào ba tháng sau. Cô và Đường Ngự hẹn nhau uống trà chiều ở một nhà hàng Tây nổi tiếng, vì để tập luyện một chút, cô tự đi bộ từ nhà. Đi ngang qua trung tâm thương mại bên cạnh nhà hàng Tây, Tiền Thiển nhìn thấy Lâm Du Du đi tới. Lâm Du Du giống như béo hơn một chút, trên mặt lộ ra vẻ dịu dàng, bình tĩnh, mà ở bên cạnh cô ta che chở cẩn thận từng li từng tí vẫn là vị đàn anh ấm áp kia.

    "Chào! Đã lâu không gặp!" Tiền Thiển quay người chào hỏi Lâm Du Du, dọa cô ta kêu to một tiếng.

    Trông thấy là Tiền Thiển, Lâm Du Du lộ ra vẻ vui mừng, nhưng người bên cạnh cô ta lại không vui. Anh ta nghiêm túc nhìn chằm chằm Tiền Thiển, giọng điệu có vài phần trách cứ: "Du Du mang thai! Cô cẩn thận một chút, chớ dọa cô ấy!"

    "..."

    Lâm Du Du không bị dọa, Tiền Thiển cô mới là người bị dọa đây này! Tình huống gì thế này?

    Lâm Du Du nhìn Tiền Thiển, cười xấu hổ: "Chẳng phải ngày ấy tôi đã khóc rất lâu sao? Sau đó bởi vì có chút khổ sở, tôi mới uống say, cho nên.." Cô ta không nói hết, chỉ là thẹn thùng nhìn thoáng qua người bên cạnh.

    Tiền Thiển một giây liền hiểu! Cho nên nói nữ chính dù thế nào cũng không chạy thoát khỏi vận mệnh lăn giường hay sao? Không có Đường Ngự thì có người khác, cũng vẫn phải lăn với nhau. "Sau đó cô mang thai?" Tiền Thiển tò mò nhìn bụng Lâm Du Du, thần kỳ thật! Quả nhiên là thế giới diễn sinh từ tiểu thuyết! Say rượu, lăn giường, trúng thưởng, chỉ vài phút là cập nhật xong.

    "Không phải.." Lâm Du Du lộ ra vẻ xấu hổ đến mức mặt sắp nhỏ máu, nhanh chóng nhìn vị đàn anh cười đầy đắc ý bên cạnh, "Là sau này.."

    A! Tiền Thiển một giây liền hiểu! Bừng tỉnh nhìn Lâm Du Du và người đàn ông của cô ta. Lăn giường ấy à, đã có một lần ắt sẽ có lần hai, có hai sẽ có ba, cô hiểu ---! Ít nhất nữ chính còn thành thật!

    Trông thấy ánh mắt sâu kín của Tiền Thiển, Lâm Du Du không nhịn được nữa, cô ta thẹn thùng giậm chân một cái, rồi đi thẳng về phía trước.

    "Du Du, chậm lại" Đàn anh nam phụ tranh thủ thời gian dặn dò sau lưng Lâm Du Du. Dặn dò xong Lâm Du Du, hắn quay đầu nhìn Tiền Thiển, "Tôi thực sự phải cảm ơn cô! Cảm ơn cô!"

    Tiền Thiển gật gật đầu, thoải mái tiếp nhận lời cảm ơn của hắn: "Tình cảm không tồi! Chúc mừng chúc mừng!" Rõ ràng nam phụ rất hiểu phải nắm chặt cơ hội mà!

    "Đúng vậy! Sắp kết hôn rồi, đến lúc đó mời cô đến uống rượu mừng." Anh ta nháy mắt với Tiền Thiển, vội vàng đuổi theo cô dâu mang bầu của mình. Sau khi tạm biệt cặp vợ chồng trẻ, Tiền Thiển tiếp tục đi đến nhà hàng Tây. Chẳng lẽ hôm nay là thời gian ngẫu nhiên? Tiền Thiển đầy đầu chấm hỏi. Cô bước vào nhà hàng Tây đã thấy Triệu Minh Huyên và mấy người nữa, đại khái trông như bạn bè cùng nhau đi uống trà chiều.

    Tiền Thiển đương nhiên sẽ không ra chào hỏi Triệu Minh Huyên, cô làm như không thấy tìm một chỗ ngồi gần cửa sổ, nghiên cứu thực đơn, chờ Đường Ngự. Cô lười không muốn gây chuyện không có nghĩa là Triệu Minh Huyên bỏ qua cô. Tiền Thiển chưa ngồi được bao lâu, Triệu Minh Huyên liền kéo đám chị em của cô ta cuồn cuộn tiến lên.

    "Đây không phải Mạc Tình hay sao? Thật sự đã lâu không gặp! Quả là kẻ có tiền, không giống nhau." Triệu Minh Huyên ngồi đối diện với Tiền Thiển, ghen ghét đánh giá quần áo trên người cô.

    Tiền Thiển mặc một bộ váy liền áo, mang theo một túi xách, không có trang trí hay điểm nào thu hút, nhưng Triệu Minh Huyên có hiểu biết về hàng hiệu, nên cô ta nhanh chóng nhận ra đây là sản phẩm mới ra mắt đầu xuân, giá tiền cũng không phải quá đắt, hơn bảy nghìn tệ mà thôi. Đây cũng là mức giá mà Triệu Minh Huyên chấp nhận được, cô ta đã do dự thật lâu, cuối cùng vẫn quyết định chờ giảm giá mới mua, hiện giờ lại thấy Tiền Thiển tùy tiện mặc chơi, khiến cho cô ta không thể không ghen ghét.

    Tiền Thiển nhìn Triệu Minh Huyên: "Chính xác, đúng là đã lâu không gặp."

    "Mạc Tình, lâu vậy không gặp, cô cũng không thể hiện một chút, mời chúng tôi uống trà chiều! Dù sao cô cũng là người có tiền, cũng không đau lòng chút tiền này! Triệu Minh Huyên giả vờ vô tình nhìn túi xách bên cạnh Tiền Thiển, đưa tay vẫy phục vụ tới.

    " Tôi lúc nào muốn mời cậu uống trà chiều chứ? "Tiền Thiển vui vẻ, ngày hôm nay Triệu Minh Huyên có sai lầm cơ bản! Mạnh mẽ ép mua ép bán như vậy rất khó coi!

    Nói xong Tiền Thiển phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện, ngay khi nhân viên phục vụ đến, cô dặn dò ngay trước mặt Triệu Minh Huyên:" Tôi nói trước, những cô này ăn uống gì để tự họ trả tiền, đừng tính lên đầu tôi, nếu như nhà hàng hồ đồ, đừng trách lúc đó tôi không nhận nợ. "

    Nhân viên phục vụ cười, thoải mái gật đầu:" Yên tâm đi! Cô Mạc! "

    " Mạc Tình! Cô.. "Triệu Minh Huyên chán nản, trừng mắt Tiền Thiển nói không ra lời. Cô ta không ngờ Tiền Thiển thẳng thừng từ chối như vậy, không hề nể mặt cô ta.

    Lúc này một chị em bên cạnh Triệu Minh Huyên" hừ "một tiếng, ngồi xuống cạnh Triệu Minh Huyên, vừa khinh thường nhìn Tiền Thiển, vừa nói:" Cô chính là Mạc Tình? Cô rất giỏi! Dùng thủ đoạn hạ lưu cướp đoạt bạn trai Minh Huyên, còn hiên ngang như thế, tôi đúng là được mở rộng tầm mắt. "

    " Ồ? "Tiền Thiển cảm thấy hứng thú với lời cô ta nói, một mặt hưng phấn góp lời:" Tôi cướp bạn trai Triệu Minh Huyên? Là vị nào? Nói nghe xem nào? "

    Cô gái kia rõ ràng không ngờ phản ứng của Tiền Thiển là như vậy, lập tức sững sờ, có chút do dự nhìn về phía Triệu Minh Huyên. Triệu Minh Huyên lập tức có chút đâm lao phải theo lao, chuyện đến mức này, cô ta cũng chỉ có thể gồng lên. Cô ta nhíu mày lại, một mặt không đồng ý nhìn về phía Tiền Thiển:" Mạc Tình, cô đừng giả vờ!"
     
    Hoa Nguyệt Phụng, Heoheocon9552Coprua thích bài này.
  3. Vava1810

    Bài viết:
    2
    Chương 81: Tổng giám đốc, tôi thật sự chỉ đi ngang qua (Hết)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Giả ngu? Không hề, tôi chỉ rất muốn biết người bạn trai trong truyền thuyết bị tôi cướp tên họ là gì mà thôi, nếu như cô có thể nói ra tên, tôi sẽ nhận. Nếu ngay cả danh tính cũng không có thì tội danh này tôi không thể cõng." Tiền Thiển khiêu khích nói với Triệu Minh Huyên.

    "Cô đừng có giả vờ! Chính là bạn trai bây giờ của cô!" Triệu Minh Huyên nhìn bộ mặt vô tội của Tiền Thiển.

    "Ồ --! Hóa ra là như vậy!" Tiền Thiển ra vẻ tỉnh ngộ nhìn Triệu Minh Huyên: "Như vậy xin hỏi, bạn trai của tôi bây giờ là ai? Tên là gì? Làm việc ở đâu?"

    "Cô.." Triệu Minh Huyên tức giận nhìn Tiền Thiển, những chuyện này cô ta một câu cũng không trả lời được, cô ta chỉ biết anh ta họ Đường, những chuyện khác hoàn toàn không biết. Tiền Thiển sớm đã nghĩ đến chuyện này, cho tới giờ đều phòng ngừa chuyện Triệu Minh Huyên biết quá nhiều, dính vào không dứt ra được.

    "Mau nói xem! Nếu là bạn gái trước, ngay cả tên bạn trai cũng không biết chứ?" Tiền Thiển nhìn Triệu Minh Huyên, cười xán lạn.

    "Minh Huyên?" Chị em bên cạnh Triệu Minh Huyên mặt lo lắng đẩy đẩy cô ta. Triệu Minh Huyên hít sâu một hơi, giọng điệu có chút ấm ức: "Tôi hiện giờ không muốn nhắc đến anh ta."

    "Không muốn nhắc đến? Vừa rồi còn nhắc nhở tôi là đừng giả ngu, nào có vẻ không muốn nhắc đến chứ? Hay là cô căn bản cũng không biết?" Tiền Thiển nhìn chị em bên cạnh Triệu Minh Huyên: "Tên bạn trai cũ mà thôi, nói ra sao khó khăn vậy? Chị em tốt giúp cô ra mặt kìa, cô sao lại không hợp tác như vậy."

    Lúc này mấy chị em vây quanh Triệu Minh Huyên cũng cảm thấy không bình thường, nhao nhao nhíu mày. Trước hết là vẻ mặt Triệu Minh Huyên không tự nhiên nói được cái tên, mấy chị em tốt lại giục cô ta: "Cậu mau nói xem, có cái gì mà không nói ra được."

    "Anh Đường.. Đường.." Triệu Minh Huyên không thể từ chối, đành phải thấp giọng ném ra một đáp án.

    Các chị em của cô ta nghe thấy cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Cho nên thật sự là không biết tên đầy đủ của bạn trai cũ sao?

    "Họ Đường, rồi tên Đường?" Tiền Thiển lạnh lùng hỏi: "Không đúng, tên bạn trai tôi không phải như thế. Anh ấy đúng là họ Đường, nhưng cũng không phải tên là Đường. Mà theo tôi biết, hai người gặp mặt mới được hai lần, một lần là cậu bắt tôi đi xem mắt, một lần là cậu không mời mà chạy đến nhà tôi."

    Tiền Thiển vừa nói xong, những người đối diện phần lớn lộ ra vẻ lúng túng, chuyện đã rất rõ ràng. Triệu Minh Huyên ngay cả tên bạn trai cũng không nói ra được, thế mà tự xưng là bạn gái trước, chuyện này thật sự là.. muốn người ta tin cũng không tìm được lý do.

    Lúc này, Đường Ngự đến. Hắn cũng không trông thấy Triệu Minh Huyên, chỉ thấy nhiều người vây quanh Tiền Thiển như vậy, bèn nhanh chóng đi tới, vài phần tò mò hỏi Tiền Thiển: "Sao nhiều người vây quanh em thế? Em gặp bạn à?"

    "Cũng không phải!" Tiền Thiển chỉ Triệu Minh Huyên ngồi đối diện: "Cô ấy tự xưng là bạn gái cũ của anh, chị em của cô ấy vì cô ấy mà bênh vực kẻ yếu."

    Trông thấy Triệu Minh Huyên, Đường Ngự lập tức nhíu mày lại, ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm một đám con gái trước mặt, trong giọng nói có vài phần nghiêm khắc: "Cô Triệu, Tôi nghĩ là lần trước đã nói rất rõ ràng, đừng quấy rối vợ tôi. Vợ tôi cũng không thiếu một người bạn như cô, tôi cũng không muốn cô ấy kết bạn với một người tâm địa không tốt. Đây là lần cảnh cáo cuối cùng, cô đừng thách thức sự kiên nhẫn của tôi."

    Triệu Minh Huyên thật sự luống cuống, cô ta có chút không kiềm chế được mà run lên. Dù vậy, cô ta vẫn muốn giải thích với Đường Ngự: "Anh Đường, không phải thế, anh nghe tôi nói.."

    Nhưng Đường Ngự không có kiên nhẫn nghe tiếp, hắn cắt ngang Triệu Minh Huyên: "Cô Triệu cũng không có giao tình gì với tôi, tôi cũng không muốn nghe cô nói. Cô đồn đại cái gì tôi không tính toán với cô, nhưng nếu cô tiếp tục xuất hiện trước mặt tôi và vợ tôi, tôi không đảm bảo giữ phong độ giống như hôm nay đâu."

    Nói xong, Đường Ngự lại bổ sung, nói cho đám con gái còn lại: "Phiền cô Triệu đưa bạn bè mình rời đi, không nên quấy rầy tôi và vợ uống trà chiều."

    Dưới ánh mắt bất thiện của Đường Ngự, một đám con gái như du hồn bay về chỗ ngồi của mình, nửa ngày không bình tĩnh nổi. Vừa ra mặt vì Triệu Minh Huyên, lại nhận được kết quả như vậy, bọn họ tức giận trừng mắt với Triệu Minh Huyên: "Không có việc gì thì khoác lác làm gì, hại chúng tôi xấu mặt với cô."

    Triệu Minh Huyên bị bạn bè mắng, rốt cục lấy lại tinh thần. Cô ta hận trừng mắt nhìn Tiền Thiển và Đường Ngự: "Con béo chết bầm đó có gì mà đắc ý! Chẳng phải là người có tiền sao? Không chừng ngày nào đó sẽ bị đá."

    Bạn bè xung quanh thấy cô ta vẫn cố chấp như vậy, lộ ra vẻ khinh thường, nhưng không ai nói thêm. Sau đó một lúc lâu, một người trong đám mở miệng: "Không đúng! Cô vừa bảo cô ta tên Mạc Tình?"

    "Đúng vậy, thì sao?" Giọng Triệu Minh Huyên rất hung hăng, cô ta giờ nghe thấy hai chữ "Mạc Tình" là tức giận.

    "Tập đoàn Mạc thị chúng ta làm việc chẳng phải con họ cũng là Mạc Tình sao?" Cô gái kia đi làm ở Mạc thị, một mặt thấp thỏm nhìn về phía Tiền Thiển và Đường Ngự.

    "Nói không chừng là trùng tên! Mạc Tình cũng là cái tên phổ thông." Triệu Minh Huyên bực bội phất phất tay.

    "Thế nhưng mà.." cô gái kia nghĩ tới điều gì, sắc mặt lập tức khẩn trương hơn, "Giám đốc chúng ta tuần trước vừa nói qua, em gái anh ta tháng sau sẽ cưới tổng giám đốc Đường của khoa học kỹ thuật Ngự Tưởng.."

    "Mà lại.." cô ta nhỏ nhẹ bổ sung: "Em gái tôi là trợ lý thư ký văn phòng giám đốc, con bé kể lúc em gái tổng giám đốc Mạc gọi điện, đều gọi cô ấy là Tiểu Trư. Bọn tôi lúc đó đã đoán, em gái tổng giám đốc có phải là một cô béo không.."

    Cô gái đó đột nhiên đứng lên: "Minh Huyên à, tôi đột nhiên nhớ ra có chuyện, đi trước nhé." Nói xong vội vàng thu thập đồ đạc, nhanh chóng rời đi.

    Tựa như một người bắt đầu, những chị em khác của Triệu Minh Huyên cũng liên tiếp tìm cớ nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại mình cô ta, cô đơn ngồi một chỗ.

    Qua một đoạn thời gian, Triệu Minh Huyên mơ tưởng đến vị hôn phu của tiểu thư tập đoàn Mạc thị, tung tin đồn nhảm, sinh sự vọng tưởng làm phu nhân nhà giàu đã lan truyền trong vòng bạn bè của Triệu Minh Huyên, cô ta rốt cuộc bắt đầu hối hận, hối hận lúc cô ta còn là bạn bè với Mạc Tình chỉ nghĩ lợi dụng, hối hận nhìn thấy Đường Ngự thì không ức chế được lòng tham để bây giờ cô ta chỉ có thể làm trò cười cho người khác.

    Nhưng Tiền Thiển không chú đến Triệu Minh Huyên, Như Đường Ngự mong muốn, cô lập gia đình vào tháng 9. Mẹ Mạc nhận được dây chuyền phỉ thúy của Đường Ngự, vui mừng không thôi, lập tức rất hợp tác, đồng ý kế hoạch kết hôn tháng 9 của nhà họ Đường.

    Cùng ngày kết hôn, Đường Ngự đắc ý ôm Tiền Thiển: "Em xem, anh bảo tháng 8, 9 nhất định có thể kết hôn mà? Chồng em cho tới bây giờ là người nói được làm được!"

    Thế giới này, Tiền Thiển và Đường Ngự chung sống năm mươi mấy năm, nhưng bởi vì thân thể của nguyên chủ Mạc Tình thực sự không tốt lắm, Đường Ngự và bọn nhỏ cố gắng giúp Tiền Thiển điều dưỡng, cô cũng chỉ sống hơn bảy mươi tuổi, lúc cô rời khỏi thế giới, Đường Ngự ở bên cạnh cô khóc như một đứa trẻ.
     
    Hoa Nguyệt Phụng, Heoheocon9552Coprua thích bài này.
  4. Vava1810

    Bài viết:
    2
    Chương 82: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Vava1810

    Bài viết:
    2
    Chương 83: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Vava1810

    Bài viết:
    2
    Chương 84: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện 3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  7. Vava1810

    Bài viết:
    2
    Chương 85: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  8. Vava1810

    Bài viết:
    2
    Chương 86: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện 5

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  9. Vava1810

    Bài viết:
    2
    Chương 87: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện 6

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  10. Vava1810

    Bài viết:
    2
    Chương 88: Sư thúc tổ, ta thật sự không muốn làm nhân vật phản diện 7

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...