Khi An Ly và Kỷ Y Tư cùng quay trở lại đội, khung bình luận của cả hai phòng phát trực tiếp đều bùng nổ.
[Nhìn đi! Nhìn đi! Tôi nói có đúng không!]
[Hu hu, thì ra Y Tư thật sự đi tìm chị An Ly, tình cảm của hai người thật là tuyệt, xin lỗi nam thần, tôi phải đổi thuyền rồi!]
[Lúc trước Kỷ Y Tư nói muốn đi vệ sinh là mình đã thấy không đúng rồi, quả nhiên hai người cùng nhau quay lại. Cười liếc mắt. Jpg]
[Ông trời có mắt, trước đây tôi không tin nhưng bây giờ.. sự thật bày ra trước mắt thế này, bảo sao tôi không tin được? ]
[Mấy ai hiểu được chứ! Lúc đó khi thông báo chính thức được đưa ra, thật sự rất vui mừng, cảm thấy may mắn khi An Ly và Kỷ Y Tư đều có mặt trong phần hai của "Hẹn Hò"! Fan của Ly Tư như mình đã mơ ước thành hiện thực rồi!]
[Ủng hộ chị em lầu trên, hai người họ có một cảm giác cặp đôi kỳ lạ mà cuốn hút.]
Người hâm mộ đang phấn khích vì khoảnh khắc hai người xuất hiện cùng nhau nhưng dù có hét lớn đến đâu thì cách màn hình, họ cũng không thể nghe thấy.
Tống Nhiễm chứng kiến thực tế lại khác.
"Sao hai người lại đi cùng nhau?"
An Ly bước đến trước ống kính, vẫn giữ vai diễn theo kịch bản, khẽ nói: "Tôi, tôi bị đau bụng, tình cờ gặp Y Tư, nên bọn tôi quay về cùng nhau."
Kỷ Y Tư gật đầu.
"Còn không mau lại đây, làm loạn cái gì thế!"
Liêu Nhạc Sinh phối hợp với cảnh diễn của cô một cách tự nhiên trừng mắt ra lệnh.
An Ly nhanh chóng chạy đến lại lấy lòng túm tay áo của cậu ta.
"Thật xin lỗi nha, Nhạc Sinh, đừng tức giận."
Liêu Nhạc Sinh bình tĩnh hơn một chút, cậu ta xoa đầu An Ly và nói: "Anh làm vậy là vì yêu em, chỉ cần em hiểu được là được."
Lời này vừa nói xong, dân mạng phát điên.
[Anh yêu em nên anh phải nghiêm khắc với em? Thế này không phải là lý do chính đáng cho bọn gia trưởng à? ]
[Liêu Nhạc Sinh đúng là đang dùng kịch bản của một gã đàn ông tồi, tôi hạ thấp em, kiểm soát em vì tôi yêu em, ha ha.]
[Không chỉ vậy, đây còn là kịch bản của nam chính nhà nghèo và nữ chính giàu có, tôi tự hỏi cô gái giàu có này rốt cuộc mong chờ gì ở đây? ]
[Trên chương trình giải trí thì tất cả đều là kịch bản, điều đáng sợ là ngoài đời thực cũng có những chuyện như vậy!]
Bình luận này đã mở ra một trang mới.
[Trước đây, bạn thân của tôi cũng vậy, gia đình rất khá giả, có ba căn hộ ở thủ đô. Sau khi tốt nghiệp, cô ấy thi đỗ vào công chức địa phương. Trong thời gian đại học, cô ấy quen một bạn trai, yêu nhau vài năm. Khi anh ta tốt nghiệp và về quê thi tuyển công chức, anh ta yêu cầu cô ấy phải đi theo, nếu không thì chia tay.]
[? Yêu cầu quái gì vậy? Công chức ở thủ đô, khó thi cỡ nào chứ, mà chỉ vì anh ta về một nơi nhỏ xíu, xa quê, còn phải từ bỏ công việc ổn định của mình? Không bị đột quỵ não thì không nói ra những lời như vậy đâu.]
[Bạn tôi khi đó cũng nói với người yêu như vậy, rồi người yêu của cô ấy đã thao túng tâm lý, bảo rằng cô ấy không đủ yêu anh ta, coi thường anh ta, rằng cả cô ấy và gia đình đều coi thường anh ta.]
[Cười chết được, muốn người khác coi trọng mình thì bản thân cũng phải có thực lực chứ? Một người không có chí tiến thủ, không có tiền thì làm sao để người khác coi trọng được? Dựa vào cái miệng suốt ngày cười lớn hay chỉ vì anh ta mở túi ra, ngay cả kẻ trộm qua đường cũng phải rơi nước mắt? ]
[Haha, miệng của chị em trên thật là cay nghiệt nhưng những gã đàn ông suốt ngày chỉ biết dở giọng gia trưởng với phụ nữ như vậy thật sự không đáng để coi trọng, chỉ có lòng tự trọng mà không có thực lực.]
[Haha, câu đó nói thế nào nhỉ, khắp nơi chỉ có mỗi lòng tự trọng của anh ta? ]
Các thành viên trên mạng trò chuyện rất vui vẻ, một số người tò mò không biết cuối cùng bạn của người này có đồng ý không.
[Ban đầu bạn tôi đã bị thao túng, giống như kịch bản mà An Ly đang dùng bây giờ, sau đó được gia đình kéo lại.]
[May mà đã được kéo lại, nếu không mà đến cái thị trấn nhỏ đó, có lẽ tương lai cũng sẽ giống như An Ly hiện tại vậy.]
[Đúng vậy! Dù là nam hay nữ, khi yêu đương phải biết phân biệt người tốt người xấu! Thế giới có rất nhiều đàn ông và phụ nữ, không nên chọn những người có quan điểm sống không đúng đắn!]
[Đúng! Tỉnh táo trong tình yêu, đừng bao giờ đánh mất bản thân!]
Các dòng bình luận cứ lướt qua, An Ly cúi đầu, che giấu nụ cười đang nở trên môi.
Như vậy là tốt, như vậy những gì cô làm mới có ý nghĩa.
"Trước đây đã nghe nói bạn gái của anh Liêu rất ngoan ngoãn, không ngờ lại đúng như vậy."
Giọng nói mềm mại của một cô gái vang lên, An Ly hơi dừng lại.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, mới nhận ra trong đội ngũ có thêm một người phụ nữ lạ.
Cô ta khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi nhưng cuộc sống của cô ta rõ ràng tốt hơn nhiều so với Thường Chi.
Cô ta mặc một chiếc áo ngắn màu quả mọng, phối với quần dài màu đen, kiểu dáng
hiện đại. Mặc dù so với nhóm người mới từ bên ngoài đến thì không có gì nổi bật nhưng so với các phụ nữ khác trong thôn, trang phục của cô ta đã là tốt nhất.
"Cô là ai?" Kỷ Y Tư cũng nhìn ngắm người phụ nữ một lượt.
"Tôi họ Vũ, tên là Sam Nguyệt."
Người phụ nữ che miệng cười duyên, mỗi cử chỉ đều toát lên một vẻ quyến rũ đặc biệt.
Khác hẳn với những người phụ nữ trong thôn.
"Tiền Nhị là cháu trai của tôi, tôi là vợ của chú hai của cậu ấy."
An Ly im lặng.
Vợ của chú hai Tiền Nhị? Vậy đây là người mà trước đây ông ta đã nói là đã kết hôn nhiều năm nhưng vẫn chưa có con trai sao?
Nghe giọng điệu của Tiền Nhị lúc đó, cuộc sống của Vũ Sam Nguyệt chắc hẳn không tốt lắm.
Dù sao tại nơi trọng nam khinh nữ, vị trí của phụ nữ rất thấp như thế này, một người vợ không sinh được con trai gần như là đối tượng bị mọi người khinh miệt.
Nhưng có vẻ như, cô ta lại sống tốt hơn Thường Chi nhiều.
Ít nhất, trên phương diện quần áo là như thế..
An Ly suy tư.
Vũ Sam Nguyệt nói với giọng mềm mại, như đang ca hát: "Nghe nói cháu trai của tôi đã làm tổn thương bạn của các bạn trước đây, tôi xin lỗi thay cho cậu ấy. Cậu ấy làm việc quá bồng bột."
"Trưởng thôn đã phạt cậu ấy rồi, bảo tôi trong vài ngày tới sẽ dẫn các bạn đi."
"Thì ra là như vậy." Kỷ Y Tư gật đầu: "Vậy thì làm phiền cô rồi."
"Không phiền, không phiền."
Vũ Sam Nguyệt nhẹ nhàng khoát tay, dáng vẻ và phong thái của cô ta thực sự có chút, ừm..
An Ly nghĩ ngợi.
Có lẽ giống như những cô gái trong lầu xanh ngày xưa, mang một chút phong vị khiêu gợi.
Những người đàn ông ở đây đều cảm thấy xấu hổ.
Đặc biệt là Hứa Quang Bác.
Nhân vật mà anh ấy đóng vai có vẻ "thành thật" nhưng thực tế lại rất thích những người phụ nữ như Vũ Sam Nguyệt. Nếu không, anh ấy cũng sẽ không quen thuộc đến mức ép buộc vai diễn của Tống Nhiễm phải làm nghề mại dâm.
Vì vậy, để diễn cho nhập vai, anh ấy buộc phải tiếp xúc gần gũi với Vũ Sam Nguyệt.
Và lại còn là kiểu tiếp xúc đùa bỡn dâm tặc.
"Chị Vũ, vậy trong vài ngày tới sẽ phải làm phiền chị rồi." Anh ấy tiến lên, cười tươi và cố tình đứng gần nhất có thể.
"Ôi, anh Hứa nói vậy là quá khách sáo rồi, có gì phiền phức đâu."
Vũ Sam Nguyệt đang cầm một chiếc khăn lụa, nhẹ nhàng lướt qua mặt Hứa Quang Bác.
An Ly nhíu mày.
Không thể không nói, đúng là có vẻ của tú bà lầu xanh ngày xưa.
Trong phòng livestream của Hứa Quang Bác.
[Ôi, ôi cứu tôi! Cứu con mắt tôi!]
[Này đầu chó, anh đang làm gì vậy? ]
[Đầu chó thật bản lĩnh, dám trêu ghẹo vợ của người khác rồi!]