Tự Tình Bấm để xem Ái tình là bể khổ, Luân hồi tựa sông mê Bỉ ngạn ngàn năm nở Lá ngàn năm không ra * * * Đời người như bóng chớp Nỗi chìm giữa nhân sinh Con đường khi đến cuối Ắt có điểm dừng chân * * * Hoa nở rồi sẽ tàn Duyên đến sẽ tự tan Người tương phùng ly biệt Khổ ải chẳng trùng quan * * * Tâm an định tại tâm Lòng ở yên tại lòng Chân bước biết đang bước Ngồi nằm như hư không * * * Mắt như gương phẳng lặng Nhìn đời, soi hết đời Hiểu thấu về tất cả Lại chẳng vương luyến đời * * * Thoa cài lên mái tóc Y phục khoát trên người Cũng như bao phù phiếm Nhẹ như cánh chim hồng * * * Khi tay buông chấp niệm Khi lòng bỏ đau thương Khi tâm bình yên lại Tự thấy ta là ta * * * Thiên địa không nhung nhớ Thế gian chẳng luyến lưu Hồng trần bụi phủi sạch Tự thấy tâm như gương.. * * * Bạch Cẩn Huyền Bấm để xem
Vô Đề Bấm để xem Sương như lụa phủ đôi vai thấm ướt Tán tùng già xua hết những đắng cay Ánh trăng treo giữa sâu thẳm đời này Không rọi hết những nhọc nhằn gánh vác * * * Một chữ duyên theo thời gian nhòa nhạt Nữa phần tình đem lấp dưới mộ sâu Mua nụ cười bằng những áng mây sầu Ru điệu hát chỉ một mình thưởng thức * * * Bao cố gắng hóa thành nhiều áp lực Nợ nần gì thôi ta cứ buông tay Ai đến đi ai thương ghét tháng ngày Ta cũng đặt vào tàn tro cát bụi * * * Thấm nhục vinh thấm bao điều hận tủi Chan chứa sầu chan chứa những li tan Gửi về mây mùi hương của rừng ngàn Nâng trà uống thông ba ngàn thế giới.. * * * Bạch Cẩn Huyền