

Thơ: Còn Lại Gì Sau Những Ngày Bão Giông
Tác giả: Tô Hồng Lâm
Cuộc đời mấy ai không có lúc gặp sóng gió, sông cũng có khúc êm ả khúc sóng ngầm. Tình yêu không phải lúc nào cũng nên thơ như một màu hồng ngọt ngào, mà nó còn là những mảng xám đen của những trận giông bão..
Gió lùa qua khe cửa
Mưa phủ trắng bên thềm
Đêm qua trăng đi ngủ
Để bóng tối bao vây
Ngoài sân còn ướt nhạt
Ánh nắng buồn chưa lên
Đám cây còn chưa thức
Lá cuộn vào thân nhau
Em giật mình tỉnh giấc
Nghe lạnh buốt tâm can
Nỗi đau còn hằn mãi
Ai bảo thời gian quên
Sóng nào cũng qua đi
Mưa nào rồi cũng tạnh
Nỗi đau không còn nhức
Vết sẹo thì in sâu
Thôi thì ta đành nghĩ
Nhân thế chẳng ai vui
Một lần và mãi mãi
Chỉ là kỉ niệm thôi
Dù hạnh phúc vui buồn
Ta đã từng như thế
Vẫn níu giữ chút thương
Để lòng đừng nguội lạnh.
Tác giả: Tô Hồng Lâm
Cuộc đời mấy ai không có lúc gặp sóng gió, sông cũng có khúc êm ả khúc sóng ngầm. Tình yêu không phải lúc nào cũng nên thơ như một màu hồng ngọt ngào, mà nó còn là những mảng xám đen của những trận giông bão..
Gió lùa qua khe cửa
Mưa phủ trắng bên thềm
Đêm qua trăng đi ngủ
Để bóng tối bao vây
Ngoài sân còn ướt nhạt
Ánh nắng buồn chưa lên
Đám cây còn chưa thức
Lá cuộn vào thân nhau
Em giật mình tỉnh giấc
Nghe lạnh buốt tâm can
Nỗi đau còn hằn mãi
Ai bảo thời gian quên
Sóng nào cũng qua đi
Mưa nào rồi cũng tạnh
Nỗi đau không còn nhức
Vết sẹo thì in sâu
Thôi thì ta đành nghĩ
Nhân thế chẳng ai vui
Một lần và mãi mãi
Chỉ là kỉ niệm thôi
Dù hạnh phúc vui buồn
Ta đã từng như thế
Vẫn níu giữ chút thương
Để lòng đừng nguội lạnh.