Tự Truyện Thanh Xuân Còn Lại Gì - Asher

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Asher, 9 Tháng mười hai 2021.

  1. Asher

    Bài viết:
    2
    Thanh Xuân Còn Lại Gì

    Tác giả: Asher


    ***

    Bước qua hết những tháng năm dài của thanh xuân, có bao giờ bạn tự hỏi bản thân còn lại gì? Chút thương, chút nhớ hay chút tiếc nuối đầu đời? Người ta thường ví thanh xuân như cơn mưa rào, tưới mát cả khoảng trời rộng lớn. Còn với tôi, "thanh xuân" là một bài ca tuổi trẻ – bài ca được sáng tác tặng riêng cho bản thân mỗi người. Nó có lúc trầm, lúc bổng, lúc thì nhẹ nhàng sâu lắng, lúc lại sôi động đến lạ thường.

    Bài ca đó sẽ chỉ có bản thân chúng ta hiểu được nó cảm xúc và tuyệt vời đến mức nào. Mỗi ngày là một nốt nhạc, mỗi trải nghiệm sẽ để lại một giai điệu. Cứ thế, khi bài hát hoàn thành chính là lúc ta đã đi hết thanh xuân. Rồi ngày ta và nó trở thành bạn cũ, khi nhìn lại bạn sẽ bất ngờ vì những thứ nó để lại như một món quà trong cuộc đời ta. Như tôi bây giờ, tôi biết rằng thanh xuân đã cho bản thân rất nhiều.

    Thanh xuân trong tôi là chút thương, chút nhớ của thuở còn ngây ngô. Ngày đó tôi từng thương một người, nhưng buồn là người ta chẳng thương tôi. Mỗi ngày đều mong đến trường chỉ để được ngắm bóng dáng cậu lướt qua. Hay là những buổi chiều ngồi ở ghế đá nhìn cậu chơi bóng. Tôi cũng từng khóc khi biết cậu có người yêu, rồi lại vui như đứa trẻ khi cậu và người ta không thành. Sau này nghĩ lại sao hồi đó bản thân ngốc nghếch thế, nhưng sao.. cũng hạnh phúc đến thế. Nhiều năm đã trôi qua nhưng tôi vẫn nhớ như in cảm giác được ôm cậu trong ngày chia tay cuối cấp. Tình cảm vụng trộm năm ấy đã cho tôi những cảm xúc chân thực nhất, trong sáng nhất mà có lẽ sau này khi trưởng thành rồi tôi sẽ không bao giờ có lại được. Tình cảm thuở ấy non nớt thế đấy nhưng cũng sâu đậm vô cùng.

    Thanh xuân trong tôi là những thất bại đầu đời. Hồi đó tâm hồn "mong manh" lắm, chỉ chút ít khó khăn là đủ làm tôi gục ngã rồi. "Thất bại" đầu đời của tôi có lẽ là không được học sinh giỏi. Nghe có vẻ nực cười đúng không? Nhưng với tôi lúc ấy điều đó rất kinh khủng. Tôi đã khóc hết một đêm, khóc ướt cả gối chỉ vì kết quả không như ý. Kéo theo đó là những "thất bại" nho nhỏ như: Tỏ tình bị từ chối, ăn trứng ngỗng môn mình yêu thích nhất, trốn học không thành.. Mọi điều nhỏ nhặt ấy đã góp phần tạo nên tôi của hôm nay. Nếu tôi là một món ăn thì chúng chính là gia vị. Những thứ ấy từng chút, từng chút khắc một vệt nhỏ vào ký ức tôi. Nó nhắc nhở tôi rằng ngày xưa bản thân tốt đẹp thế đây, ngông cuồng thế đấy và thanh xuân đã qua ấy rực rỡ vô cùng.

    Cuối cùng, thanh xuân trong tôi là mất mát và bỏ lỡ. Thanh xuân của bạn đã kết thúc chưa, và nó kết thúc như thế nào? Ngày người quan trọng nhất cuộc đời tôi ra đi, "Thanh Xuân" cũng đặt dấu chấm hết. Cánh cửa trưởng thành mở ra và tôi buộc phải bước qua nó. Tôi bỏ lỡ nhiều thứ: Thời gian, tình cảm và cả lời yêu thương. Ngày người ra đi tôi chưa đủ trưởng thành để thấu hiểu. Trong tôi lúc ấy chỉ là chút mất mát và lo sợ. Khi lớn rồi mới phát hiện ra bản thân đã mất đi cái gì. Tổn thương ẩn sâu trong lòng như biết rằng đã đúng thời điểm, nó bắt đầu xé vết thương củ và lớn dần lên, kèm theo đó là cả sự hối hận bao lâu nay vẫn ẩn sâu trong lòng. Tổn thương thì người nào cũng có, chỉ khác là họ chọn cách từ bỏ hay mạnh mẽ vượt qua. Đau khổ là thế nhưng tôi chưa từng có suy nghĩ từ bỏ, tôi muốn sống cho mình và sống cho cả người tôi thương. Thật biết ơn những điều đã trải qua trong quá khứ. Nhờ nó mà tôi trưởng thành một cách vững vàng như cây sương rồng trong bão cát. Nhờ nó mà tôi biết trong quá khứ đã từng có một "tôi" mạnh mẽ và kiên cường đến vậy.

    Thanh xuân đi qua cuộc đời mỗi người đều để lại vài thứ. Có người sẽ chú ý mà cất giữ cẩn thận. Có người lại vô tình bỏ quên để nó sống mãi trong một góc khuất tâm hồn. Nhưng dù thế nào nó cũng sẽ không bao giờ biến mất. Nó chỉ như viên ngọc phủ bụi, chỉ cần bạn cẩn thận lau chùi thì nó sẽ lại tỏa sáng soi rọi cho cả ký ức tốt đẹp đã qua.

    Thanh xuân là những cảm xúc non nớt đầu đời, chút ngại ngùng trước người mình thương. Là những hành động bồng bột của tuổi mới lớn. Là những tiếc nuối khi lướt qua bao người quan trọng. Là những tổn thương, mất mát và vỡ vụn đầu đời.

    Thanh xuân cũng để lại cho tôi nhiều thứ. Nó cho "tôi" của ngày hôm nay – một "tôi" mạnh mẽ, kiên cường và khá trưởng thành. Nó cho tôi những người bạn thực sự của thời thơ ấu. Nó cho tôi hành trang để bước vào đời. Cho tôi cả những thương tổn quý giá để tôi góp nhặt chúng lại làm những giá trị tinh thần cho riêng mình. Quan trọng hơn cả, thanh xuân cho tôi một quá khứ rực rỡ, tươi đẹp và không hối tiếc.


    "Nhớ tôi của ngày xưa ấy, sống hết mình mặc kệ khó khăn.

    Thương tôi của một thời tuổi trẻ, vấp ngã bao lần vẫn rực rỡ như ánh mặt trời ban mai.

    Sống hết một đời với tất cả những gì ta có, sao cho khi quay đầu nhìn lại vẫn còn giữ được nụ cười trên môi.

    Thanh Xuân để lại trong tôi nhiều thứ.

    Thanh Xuân trong bạn còn lại những gì?"

    - Hết -
     
    TRANG SACH thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng mười hai 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...