

Trở Thành Bạo Quân Lúc Sau
Tác giả: Ngô Cửu Điện
Reviewer: Búp Bê Chiqu
Chiqudoll
Tác giả: Ngô Cửu Điện
Reviewer: Búp Bê Chiqu
Chiqudoll

Truyện đam mỹ Tây huyễn,
Thụ, Chúc Trì, trước khi bệnh chết bán linh hồn cho quỷ đạt được cơ hội trọng sinh. Hắn sống lại trong thân xác một vị quân vương tuổi trẻ, khỏe mạnh, tuyệt sắc mỹ lệ nhưng là một vị bạo quân xa hoa, ngu ngốc, hỷ nộ vô thường. Thụ xuyên qua thì nguyên chủ, Purlan I, đã hạ thánh chỉ xử tử thân thúc phụ, Buckingham công tước, người nâng đỡ bảo hộ hắn giữ gìn được vương vị từ trong tã lót. Theo vận mệnh tuyến nguyên bản thì bạo quân ra lệnh giết chú ruột của mình xong không lâu lại hối hận, vội vàng ra lệnh người đuổi theo thu hồi thánh chỉ. Nhưng hắn bị người đâm sau lưng, mệnh lệnh thứ hai không đến được điểm đích, chú ruột vẫn bị treo cổ chết.
Không có công tước thúc thúc bảo kê, nguyên chủ vài tháng sau đó đã bị đảo chính phế truất vương vị, kết cục bị treo cổ trên tường thành.
Thụ sống lại ý thức được tân thân đang ở tình cảnh nào thì tức bốc khói, giao dịch với ma quỷ nào dễ dàng gì, bị "hố" mới là bình thường.
Truyện vừa vào chương một đã khá gay cấn, thụ lén lút rời khỏi vương đô thúc xe ngựa chạy nước rút đuổi đến ngục giam ở tòa thành khác cứu người. Trên đường bị ám sát, nguy hiểm sát sườn nhưng may mắn không chết.
Bộ này Chiqu hứng thú đọc vài chương đầu sau đấy drop một hoặc hai lần gì đấy rồi. Lúc đó mình thấy lối viết của tác hoa mỹ dài dòng quá, lười xem.
Đợt này quyết định kiên nhẫn hơn xíu xem mặt sau nó thế nào, thấy rating bộ này cũng cao mà mình lại đang kiếm truyện Tây huyễn.
Ngó kỹ văn án với xem xơ bình luận thấy công hình như là vị ma quỷ khế lập khế ước trao đổi linh hồn với thụ.
Chẹp, yêu đương với ma quỷ, ghê gớm à nha!
Anh công xuất hiện cũng khá sớm, chào sân khá ấn tượng.
Thụ bị ám sát, công thấy thụ sắp chết liền vui sướng hân hoan mang theo một cỗ xe ngựa xa hoa tràn đầy địa ngục đặc sắc đi đón em nó. Nhìn thụ giãy giụa đấu tranh bên bờ sinh tử, hắn xách ra đàn hạc tận tình tấu nhạc còn rỉ tai dụ dỗ em nó nhanh nhanh lên đi tìm chết, đến thế giới hắc ám bên kia bờ vực sâu mới tốt nhất bên đó cái gì cũng có..
Èo, đọc đến đó cứng họng cạn lời luôn à!
Giao tiếp với giống loài gian xảo có tiếng này.. nguy hiểm chết được!
Thụ bảo rất lỳ đòn chỉ cần có một mảy may sinh cơ, em nó sẽ không từ bỏ. Ma quỷ công muốn mạnh mẽ câu hồn bé đi nhưng mà trên người bảo bối có dấu vết thần thánh do lúc sinh ra vương tử đã được giáo đình rửa tội, chấm nước thánh gì đấy. Công có ý xấu là bị thánh hỏa thiêu bỏng tay ngay.
Thụ tỉnh dậy chửi công tắt bếp luôn, Chiqu đọc phì cười.
Hai người mới đầu chưa có quan hệ tình cảm bất quá hai bên có khế ước giao kèo, thụ còn mang mệnh quân vương trần gian, công cho dù là ác ma lợi hại nhưng lởn vởn ở nhân gian thì vị thế của hai bên chả ai lép vế ai.
Tuyến tình cảm chưa nhen nhóm ra tý khói nào Chiqu đã thấy hai anh hợp tính nhau rồi. Công suốt ngày tỉ tê buông lời mê hoặc mờ ám hướng dẫn thụ tìm đường chết, thụ thì thường xuyên mặt mày ngạo mạn, ánh mắt âm trầm, mở miệng một cái là trào phúng, lời trong lời ngoài ám chỉ, uy hiếp cắt cổ đám thần tử quý tộc dưới trướng.
Do nguyên chủ tàn bạo lại ngu ngốc cho nên thần tử không mấy người nể trọng hắn. Thụ vừa xuyên qua đã phải đối mặt với âm mưu ám sát cướp ngôi vị của một vị thúc thúc khác là Grice công tước.
Thụ mất tích một thời gian trở về liền tính sổ dần dần với đám người đầu quân cho vị thúc thúc muốn cướp ngôi kia.
Đọc đến khúc này thấy thụ và nguyên chủ đều điên cuồng, táo bạo như nhau, được cái thụ có não IQ cao hơn nguyên chủ nên địch nhân của hắn bị nắm thóp đày đọa một trận, khó ăn khó ở nghiến răng nghiến lợi mà không làm gì được thôi.
Truyện này thiên về quyền mưu đấu tranh, quân vương phải xử lý khéo léo mối quan hệ với các lãnh chủ quỷ tộc, mối quan hệ ngoại giao với quốc gia khác, khó nhằn nhất là giáo đình.
Nói thật giáo đình thường bị gán cho đóng vai ác, đọc truyện xuất hiện giáo đình thì mười truyện hết chín truyện rưỡi giáo đình là thế lực bề ngoài nhân ái trong bụng tối hù, đen thui thùi lùi. Cớ sự diễn ra như này chắc do ảnh hưởng bởi lịch sử u ám của "đêm trường Trung Cổ" trong hiện thực.
Trong bộ này thì giáo đình dù thánh thiện, tốt đẹp cũng sẽ bị tác giả ấn đầu dán nhãn phe phản diện, rốt cuộc nhân vật chính công là ma quỷ, thiên địch từ thuở sáng thế rồi.
Huống hồ, gia tộc Tường Vi, thế lực thành lập nên đế quốc Legrand từ vị tổ tiên khai quốc đã là nhân vật đáng gờm, lấy thân phàm nhân đánh chết ác long dùng trí tuệ và sức lực con người chứ không cậy nhờ gì đến thần thánh. Vì vậy, Legrand vương thất đến chân thần còn làm lơ chứ đừng nói chỉ là thần thánh đại hành giả.
Tổ tiên nhà thụ với thánh đình mâu thuẫn đã lâu, cha ruột của thụ khiến thế lực thần quốc đau đầu nhức óc mãi mới trừ khử được.
Mới tiễn "bay màu" ông cha, nhóc con lại nhảy ra vung kiếm múa đao, tình huống giằng co xem ra còn dài dài.
Cá nhân Chiqu thực ra không thích quân vương độc tài chuyên chế, cái quỷ gì cũng muốn nắm trong tay, "ăn" gì cũng muốn húp hết cả tô từ xương đến thịt nuốt chửng hết ráo, đã đành, còn miếng nước canh cũng không chừa cho người khác, chơi kỳ vậy ai thèm chơi chung? Thụ muốn thu quyền lực lại về tay đế vương, chưa thấy em nó đả động gì đến lý tưởng cao thượng này nọ khá thực tế luôn. Địch nhân vây quanh tứ phía, tự cứu mình còn chưa xong nghĩ gì đến chuyện xa xôi trên trời.
Bộ này Chiqu đọc đến chương 31 thấy thụ đã bắt đầu xây dựng lực lượng chuyên chúc phục vụ cho chính hắn. Tạm thời thì thụ ngạo mạn có thừa nhưng yếu, quân binh không có, tiền tài không có, tư nguyên nổi bật nhất hiện có hẳn là mạch não vừa điên vừa tài quá! (^_^)
Tác giả miêu tả thụ thông minh, nhạy bén, lỳ lợm, chém người hung hãn, mắng chửi người văn vẻ nhưng nghe thốn tai gai não tức ói máu.
Chưa biết trước khi chết hoàn cảnh sinh hoạt của thụ thế nào mà vừa xuyên qua em nó đã dứt khoát lấy mạng người không ngượng tay, xử xong chả thấy chịu tý tẹo ảnh hưởng tâm lý nào hết, đủ điên luôn!
Chiqu đọc thấy hơi hơi phản cảm xíu mặc dù trong tình huống kiểu đó thụ không tàn nhẫn thì người chết sẽ là hắn, với lại bối cảnh truyện như vậy muốn nhân từ nương tay cũng không được. Chỉ là..
Oài!
Tóm lại là mình không thích xem mấy phân cảnh tàn sát, chém giết, đoạt mạng lẫn nhau kiểu đấy. Thụ vì muốn sống mà bán linh hồn cho ma quỷ, mạng sống của ai lại chả là vô giá chứ?
Sát tâm hơi nặng nhưng dùng tiền chuộc đổi đầu người thì quân vương vẫn đồng ý. Quốc khố cạn, tư khố cũng trống trơn.. tiền tài khiến người trì hoãn thù hận. Ha ha! Hiện thực ghê!
(Còn tiếp)