Tên tập thơ: Ý Xuân - Tân Thi Tập Tác giả: Nguyễn Thành Luân Bút danh: Nguyễn Lữ Thể loại: Thơ mới - Thơ tự do * * * Nguồn ảnh: Tự họa * * * Giới thiệu sơ lược: Ý Xuân là một tập thơ gồm hai quyển của tác giả Nguyễn Lữ. Quyển một là quyển sử dụng lối viết cổ thi. Quyển hai là quyển sử dụng lối viết tân thi. Trong quyển hai này, tác giả sử dụng chủ yếu là thể thơ tự do và thơ mới. Nguồn cảm hứng: Ý Xuân là tập thơ viết về những mùa xuân mà tác giả trải nghiệm khi học đại học. Tất cả những bài thơ đều viết về chủ đề xuân. Ở quyển hai này, tác giả viết khi thực tập học phần Thơ Mới và Văn Học Hiện Đại ở trường. Tập thơ Ý Xuân quyển hai này mang đượm nỗi buồn mùa xuân và sự hòa hợp giữa mùa xuân và con người. Mời mọi người thưởng thức và góp ý.
Xuân đến Bấm để xem Xuân ơi, xuân đến.. đến làm gì? Để rồi xuân lại.. lại ra đi Ngán cái mùa xuân sao đáng ghét Vui thì xuân đến, buồn xuân đi. * * * Đã biết bao lần xuân biết không? Xuân đi để lại ở trong lòng Bao nhiêu kỷ niệm còn vương mãi Của thuở thơ ngây, lúc tuổi hồng. * * * Nay lại xuân về, lại nữa sao? Thôi thôi tôi biết phải thế nào Tôi mong xuân đến nhưng tôi sợ Xuân lại ra đi chẳng kịp chào. * * * Xuân hỡi! Hay là xuân đến đây? Rồi xuân ở mãi đến muôn ngày Xuân đừng đi nữa, đừng đi nữa Hãy ở lại đây, ở lại đây. * * * Vẫn biết mùa xuân sẽ cứ sang? Rồi xuân cũng sẽ.. sẽ dần tàn Xuân đi, xuân đến ai ngăn nổi Xuân vẫn như xưa, vẫn tuần hoàn.
Én trông tin xuân I Bấm để xem Chim én từng con mải lượn vòng Trông chờ xuân mãi giữa bầu không Trông chờ xuân mãi, chờ xuân mãi Én đợi xuân về trong ước mong. * * * Chim én vẫn chờ mãi thế sao? Mà xuân không đến tại sao nào? Én chờ mòn mỏi, chờ mòn mỏi Én chỉ mong rằng xuân đến mau. * * * Được biết rằng xuân đang đến đây Từng con én đợi giữa trời mây Mà sao không thấy, sao không thấy Chim én đau lòng chim én bay. * * * Cứ thế đêm ngày én cứ bay Chờ mong xuân mãi đến muôn ngày Nhưng xuân không đến, xuân không đến Cứ thế đêm ngày én cứ bay..
Én trông tin xuân II Bấm để xem Hôm nay u ám thế này Từng con chim én vẫn bay lượn vòng Bầu trời chẳng có gió đông Hỏi sao chim én lòng không thấy buồn Trời sao chẳng có lòng thương Để con chim én lòng vương vấn hoài Vấn vương chim én nhớ hoài Vấn vương én nhớ những ngày còn xuân.
Thiếu nữ sầu xuân Bấm để xem Tôi đi giữa một mùa xuân chín Cảnh xuân tươi hòa quyện khắp nơi Nhạc xuân theo gió lên khơi Cùng ngàn chim hót nối lời vi vu. Trong cảnh đẹp ngàn thu có một Thiếu nữ buồn trông xót xa sao Em buồn trong cảnh xôn xao Khiến lòng tôi cũng thấy nao nao buồn. Tôi muốn đến ngồi bên thiếu nữ Hỏi thăm xem thiếu nữ sao buồn Ngặt vì trong buổi đầu xuân Người ta sẽ nghĩ có phần lả lơi. Thôi cứ để lòng vơi đi vậy Bất chợt tôi trông thấy tay em Lấy ra một chiếc khăn len Đan còn dang dở cầm lên ngắm nhìn. Đôi mắt ấy cứ nhìn đăm đắm Lệ tuôn rơi, liễu thảm buông lơi Nghẹn ngào chẳng thốt nên lời Em ơi đừng ngắm, em ơi đừng nhìn! Nhìn giây lát rồi em đan nốt Nhưng vội vàng em chợt thả tay Phải chăng em nhớ thương ai? Mà làm cho chiếc khăn rơi xuống rồi. Em đừng nhặt, em ơi! Em hỡi! Đừng có cầm, cầm mãi chiếc khăn Đang là không khí mùa xuân Em đừng có mãi bâng khuâng một người.
Xuân trước Bấm để xem Xuân về năm trước gió xuân theo Nhè nhẹ tươi tươi mát một chiều Phất phơ gió thổi bay từng lá Xào xạc thầm thì lời nói yêu * * * Ngờ đâu xuân ấy đã qua mau Cơn gió mùa xuân đã bạc màu Cả buổi chiều xuân màu chảy nhạt Một màu lem luốc máu thương đau.
Hoài xuân Bấm để xem Mới độ nào đây dưới khóm mai Hoa còn tan tác rụng vơi đầy Chưa chi trên khóm đầy mai nở Phô cánh nhung vàng để gió lay. * * * Đâu những ngày xưa tết đến gần Mẹ mua đồ mới mặc chơi xuân Trong ba ngày tết thay ba bộ Rồi để qua xuân mặc lại dần. * * * Đâu những ngày xưa đi chợ hoa Cúc vàng mai thắm nở bao la Lan tím, lan hồng, hoa vạn thọ Cùng nhau tô điểm sắc chan hòa. * * * Đâu những ngày xưa trang trí nhà Trong nhà chật ních bốn chậu hoa Lịch tường năm mới treo đầy vách Liễn đối hai câu trước cửa nhà. * * * Đâu những ngày xưa đón tết sang Áo quần tề chỉnh thật nghiêm trang Thăm hỏi gia đình bên nội ngoại Chúc nhau lời chúc đậm yêu thương. * * * Đâu những ngày xưa, những lúc xưa Những ngày xưa ấy mới hôm qua Vẫn còn phảng phất trong hơi gió Thoang thoảng đâu đây hương cỏ hoa. * * * Cho tới giờ đây, trong lúc này Tôi mong ngày tháng chẳng phôi phai Tôi mong đang ở ngày xưa ấy Mãi mãi mai còn trên khóm mai.
Mưa xuân đất khách Bấm để xem Nơi đất khách mưa rào không dứt Khiến lòng ai thổn thức trong đêm Mưa rơi rơi khắp mọi miền Lòng ai thấp thỏm không yên chút nào Ngày xuân trước mưa rào cũng thế Nhưng lòng ai nào có âu lo Xuân xưa mưa tại quê nhà Mưa xuân thắm đượm đậm đà tình quê Xưa mưa xuống dầm dề đêm tối Ta nằm nghe tiếng mỗi hạt mưa Tiếng mưa xao động mái nhà Lòng ngân khúc hát cùng hòa tiếng mưa Những giọt nước như chưa muốn dứt Nước ngân vang nô nức đùa vui Nghe như vỡ tóe muôn nơi Nghe như khúc nhạc mãi khơi trong lòng Nay khúc nhạc đã dường như khúc Khúc âm phong vang lúc nửa đêm Lòng ai thấp thỏm không yên Nghe mưa đất khách triền miên đêm dài.
Thanh Minh trong xuân Bấm để xem Thanh Minh trong xuân, Cuối mùa xuân Thanh Minh báo hiệu Mùa xuân xa dần * * * Hôm nay nghe nắng chang chang Bao nhiêu nấm mộ hoang Bị thiêu trong màu chết chóc Bốn bề tang tóc Mà không một chút âm phong. * * * Tiết Thanh Minh khi xưa Bầu trời đổ cơn mưa Chỉ một màu u ám Cả khung trời buồn thảm Màu chiếc khăn liệm người ghê gớm Trùm lên mọi cảnh vật mùa xuân. * * * Nếu khi xưa cả khung trời buồn thảm Thì chỉ là trời buồn, chỉ vô cớ buồn thôi Còn hôm nay mọi thứ đã khác rồi Trời thiêu đốt bao lòng xuân trẻ dại Trời đốt hết lòng xuân và để lại Nỗi đau thương, tang tóc khi hè sang. * * * Ngày Thanh Minh nghe nắng chang chang Lòng đau xót nghe mùa xuân sắp hết Mùa xuân đây, xuân vẫn còn đây Nhưng hè kia đã lấn nửa xuân này.
Lòng xuân Bấm để xem Đất buồn trong hương nắng Hoa có bao giờ cảm thấy buồn không? Khi nhìn hoa, gió cảm thấy trong lòng Một nỗi buồn dường như luôn hiện hữu. * * * Nắng tràn trên muôn đất Gió có bao giờ làm rụng hoa chưa? Hoa cùng gió muốn quyện hòa không mất Để gió hoa cùng quyện hương xưa. * * * Đất có lạnh vào những ngày mưa Đất có muốn quên những ngày nắng Đất có bao giờ buồn giận Chính mình chưa? * * * Cây từ đất, cây mọc ra hoa lá Lá vô tình đã bị gió cuốn đi Còn hoa hương thì đã sớm phai tàn Chẳng gió thì hoa cũng rơi dần. * * * Đất, gió, hoa trong lòng trống rỗng Chẳng biết những gì trong cuộc sống Vô tư, vô tư, vô tư Sống và mơ mộng. * * * Trong lòng xuân hoa gió mộng mơ Ai có thể.. có thể ngờ tạo hóa Sớm cho hoa trưởng thành thành quả Quả rơi vào trong đất ngủ yên Đến khi mưa đổ xuống mọi miền Hạt trong quả sinh sôi phát triển Rồi khi nắng, rồi khi nắng.. Tiếp theo là hoa, lá và cây Tiếp sau là hoa, lá và cây?