

Tên bài thơ: Ông tôi
Tác giả: Như Nguyệt
**
Ông của tôi là một người chiến sĩ
Một người lính từng tham gia chiến trường
Là tự hào của cả gia đình nhỏ
Là anh hùng bên trong tôi mãi mãi.
**
Ông của tôi là một người cọc cằn
Nhưng với tôi, ông lại rất dịu dàng
Khi đi chợ ông thường mua kẹo về
Cho chúng tôi coi như là phần thưởng.
**
Nhưng năm ngoái, ông tôi đã qua đời
Cây kẹo mút thường ngày giờ chẳng gặp
Chỉ còn lại hình bóng trong ngôi nhà
Những kí ức đọng trong quanh cảnh cũ.
**
Ông ơi ông, ông là niềm tự hào
Niềm kiêu hãnh của cả gia đình ta
Là anh hùng của cả dân tộc này
Là anh hùng bên trong con mãi mãi.
Tác giả: Như Nguyệt

**
Ông của tôi là một người chiến sĩ
Một người lính từng tham gia chiến trường
Là tự hào của cả gia đình nhỏ
Là anh hùng bên trong tôi mãi mãi.
**
Ông của tôi là một người cọc cằn
Nhưng với tôi, ông lại rất dịu dàng
Khi đi chợ ông thường mua kẹo về
Cho chúng tôi coi như là phần thưởng.
**
Nhưng năm ngoái, ông tôi đã qua đời
Cây kẹo mút thường ngày giờ chẳng gặp
Chỉ còn lại hình bóng trong ngôi nhà
Những kí ức đọng trong quanh cảnh cũ.
**
Ông ơi ông, ông là niềm tự hào
Niềm kiêu hãnh của cả gia đình ta
Là anh hùng của cả dân tộc này
Là anh hùng bên trong con mãi mãi.
Đôi lời của tác giả: Hôm nay, khi đang học trên lớp, đột nhiên tôi lại nhớ tới sắp đến ngày giỗ đầu của ông rồi. Tâm tình phức tạp, tôi liền lấy vở nháp ra ghi lại vài dòng. Dù câu thơ có thể hơi lủng củng, không khớp nhau lắm, nhưng đó lại là tình cảm chân thật nhất tôi dành cho ông.
Chúc các bạn đọc thơ vui vẻ! Thân!
Chỉnh sửa cuối: