Sáng tác: Phố Cà Phê. (Dựa trên một câu chuyện có thật đã đi vào quá khứ. Sự chờ đợi không còn, nhưng nỗi đau vẫn ở đó. Bởi vì, trong cuộc đời này có ba thứ ta không được quyền quên, đó là những thứ đẹp, những thứ đau và những thứ làm nên cuộc đời ta từ đó về sau. Em là cả 3 điều đó) Tôi ở đây chờ em về vẽ lại 4 con mèo mãi nhắc chuyện ngày xưa Thời em nói "Được rồi, đừng đau nữa Có em đây, ước mơ đã tròn đầy" Tôi bước qua những tháng ngày vội vã Giữa dòng đời nghiệt ngã mùi đắng cay Rồi vô tình sau lưng, tôi bỏ lại Tình yêu em theo gió lạnh vút bay Tôi trở về, không nguyên vẹn như xưa Mang sau lưng hai nỗi đau vụn vỡ Nỗi nhớ em nghẹn trong từng hơi thở Một đời thương giọt nước mắt đợi chờ Con đường kia đứng ngóng áo dài xưa Tôi ở lại tìm em mùa nắng đổ Bao áo trắng đi qua không quen biết Nhớ, kỷ niệm tan trường về ướt mưa Sao quên được những tháng ngày đón đưa Giờ mình tôi với một trời tiếc nuối "Yêu đơn phương cô gái.. người yêu cũ" Đó là tôi, cho tới phút cuối cùng Nhưng.. Tôi vẫn chờ.. em về.. Vẽ lại lũ mèo xưa..