Trinh Thám [Dịch] Cái Kịch Bản Sát Nhân Này Tuyệt Đối Có Vấn Đề - Quý Xuân Thập Nguyệt

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Bảo Ca, 19 Tháng ba 2023.

  1. Bảo Ca

    Bài viết:
    1
    Chương 20: Nhiệm vụ đột nhiên hoàn thành

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hỏi cái gì không hỏi, hết lần này tới lần khác hỏi vấn đề này!

    Trong nháy mắt, vẻ mặt của Chiêm Thiến cũng trở nên có chút cổ quái, cô nhìn thám tử rồi nói: "Thân là một thám tử thích theo đuổi thực tế, sao Cố tiên sinh lại hỏi ra loại vấn đề này, thám tử cũng tin vào những điều này sao?"

    "Ý cô là cô là giả?" Thám tử hỏi ngược lại.

    "..."

    Chiêm Thiến khóe miệng giật giật, lạnh lùng liếc anh một cái: "Việc liên quan đến thần bí thì không thể nói, anh tin thì tin, không tin thì thôi."

    Thám tử lại bày ra vẻ mặt muốn ăn đòn, nhưng cũng không tiếp tục thảo luận vấn đề này với cô nữa, vừa rồi cũng chỉ là đột nhiên nảy ý muốn trêu chọc mỹ nữ một chút mà thôi.

    Anh bước ra khỏi bồn cỏ, phủi phủi bụi bẩn trên tay, nhìn quản gia nói: "Nghe nói Quách tiên sinh một tháng trước đã nhổ hết số hoa hồng mà ông ấy trồng cho người vợ quá cố, nguyên nhân là do có người tặng ông ấy hoa hồng kèm theo cả thư đe dọa, bây giờ xem ra đã thành sự thật rồi."

    Sắc mặt quản gia rất khó coi nói: "Cố tiên sinh, tôi muốn biết làm sao anh biết chuyện này?"

    "Tình báo của một thám tử rất là sâu rộng, cơ hồ không có chuyện gì mà tôi không biết." thám tử gõ gõ mũ của mình, có chút không rõ ý tứ mà liếc mắt nhìn quản gia, rồi lại nói tiếp: "Tuy rằng tôi căn bản không thèm để ý đến việc tình cảm của tiên sinh cùng phu nhân như thế nào, thế nhưng, hiện giờ người xảy ra chuyện đã là tiên sinh nhà ông. Quản gia, mọi người vẫn định che giấu những bí mật kia mà không chịu nói sao?"

    "Tôi không biết anh đang nói cái gì, Cố tiên sinh, hôm nay anh tới đây điều tra nguyên nhân cái chết của tiên sinh, tôi hy vọng anh có thể tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận của mình." Quản gia âm trầm nói, xong dường như không muốn ở lại lâu nữ liền, xoay người rời khỏi đình viện.

    Thấy vậy, người làm vườn rụt rè đứng bên cạnh tựa hồ càng thêm không muốn ở chung với đám người này, vội vàng đi theo quản gia rời đi.

    Vị thám tử nhún vai khi nhìn thấy hai người đang dời đi.

    Chiêm Thiến thấy thế, như có điều suy nghĩ hỏi: "Cố tiên sinh, mọi người điều tra ra cái gì sao?"

    "Một chiếc váy trắng nhỏ xinh đẹp, hẳn là rất xứng đôi với dáng người của Chiêm tiểu thư." Khóe miệng thám tử nhếch lên nụ cười, đánh giá cô từ trên xuống dưới.

    Chiêm Thiến có dáng người cao gầy, chừng hơn một mét bảy, váy dài đuôi cá màu đen tôn lên dáng người trông cô rất là uyển chuyển.

    Nghe nói như thế Chiêm Thiến ưu nhã trợn trắng mắt, nói: "Xin hỏi có thể nói về chính sự một chút được không?"

    Vị thám tử mỉm cười: "Những người huyền bí có lẽ thích ra ngoài vào nửa đêm, Chiêm tiểu thư được mời đến trang viên điều tra, buổi tối thật sự không thấy qua cái gì sao?"

    "Anh rốt cuộc muốn nói cái gì?" Chiêm Thiến khẽ nhíu mày.

    "Chúng tôi đã tìm thấy một chiếc váy dài màu trắng trong phòng của người giúp việc, phần làn váy hơi ướt và dính bùn đất, dường như đã từng chạm vào hoa hồng." Người nói chuyện là nhiếp ảnh gia đi theo thám tử điều tra, anh tiếp tục với giọng bình tĩnh: "Người đã giết Quách tiên sinh, có thể đã sử dụng những đạo cụ kia để làm gì đó."

    Ví dụ như nửa đêm đưa thư đe dọa cho Quách tiên sinh, cộng thêm cả việc đưa hoa hồng, thậm chí bông hồng hư thối phát hiện sáng nay đặt ở trên người Quách tiên sinh cũng là do đối phương tối đặt vào hôm qua.

    Chiêm Thiến mở to đôi mắt, nàng theo bản năng mở lại nhiệm vụ trên bảng điều khiển của mình lên nhìn một chút, cái nhiệm vụ đã hoàn thành số một kia bỗng nhiên trở nên đặc biệt chói mắt.

    Nếu như hệ thống không có khả năng mắc sai lầm, vậy thì quả thực thứ cô thấy tối hôm qua chính là "Quỷ hồn", nhưng nếu tất cả những thứ này thực sự là do ai đó giả vờ mà nói thì..

    Thì đây là hệ thống đang chơi trò chơi chữ với cô!

    Còn hại cho cô cứ tưởng cái kịch bản sát nhân lần này là một biến thể!

    Chiêm Thiến xoa xoa trán, trong đầu hiện lên cảnh tượng tối hôm qua mình nhìn thấy "Quỷ hồn", bóng trắng kia quả thật là đang đứng trong đình viện, thậm chí cô có thể xác định, đối phương lúc ấy cũng đã phát hiện ra cô.

    Có lẽ là cố ý để cho cô phát hiện.

    Lúc đó thứ từ cửa chính biệt thự đi ra chính là người sống trong biệt thự, đương nhiên cũng có thể là vì người đó chỉ đến để phòng ngủ chính bỏ đóa hoa hồng mà thôi.

    Sau đó lúc cô nói chuyện với quản gia ở thư phòng thì lại nhìn thấy bóng trắng tựa hồ vẫn còn ở trong đình viện, còn lúc cô trở lại phòng mình thì cũng không thấy bóng trắng ở đó, mà trước đó --

    Bóng người xuất hiện trong đại sảnh!

    Chiêm Thiến bắt đầu trầm mặc, bỗng nhiên có chút tiếc nuối, bản thân mình lúc ấy sao lại không bộc phát chứng xã giao ngưu bức chứ? Nếu trực tiếp lớn mật mở đèn hành lang lên, thì có lẽ còn có thể thấy rõ một chút xem người ở trong đại sảnh là ai rồi.

    Không đến nỗi bây giờ, chỉ cảm thấy lúc đó mình như bị mù.

    "Chiêm tiểu thư? Chiêm tiểu thư - -"

    Tiếng hô to khoe khoang của thám tử vang lên bên tai, Chiêm Thiến nhanh chóng hoàn hồn, cũng ghét bỏ lui lại một bước.

    "Chiêm tiểu thư, tôi nhìn vẻ mặt của cô thì hẳn là nhớ ra điều gì đó rồi chứ?" Thám tử không chút để ý cười hì hì nói: "Có thể nói cho tôi biết được không?"

    "Ân, tối hôm qua tôi gặp được du hồn của Quách phu nhân." Chiêm Thiến nói.

    Vừa dứt lời, nhiếp ảnh gia bên cạnh lộ ra vẻ mặt dấu chấm hỏi, vừa định nói gì đó, thám tử đã vội vàng nói trước, cười nói: "Vậy Quách phu nhân có truyền đạt nguyện vọng cuối cùng nào cho cô không?"

    Chiêm Thiến nhìn anh, sắc mặt bình tĩnh nói: "Cô ấy hy vọng rằng sự thật của những gì đã xảy ra khi đó sẽ được đưa ra ánh sáng."

    Nói xong, nàng dừng một chút, nhìn bồn cỏ xanh biếc dạt dào lại nói: "Nhiều hoa hồng như vậy, nhổ đi thật đáng tiếc, xem ra Quách tiên sinh cũng không có yêu phu nhân của ông ấy như vậy."

    Sau khi nói xong, Chiêm Thiến liền xoay người rời đi, sắc mặt cũng không thoải mái như lúc đầu.

    Nhiếp ảnh gia nhìn nhìn bóng lưng của cô, sau đó lại nhìn về phía bồn cỏ lầy lội hỗn loạn, thấp giọng hỏi: "Cảnh sát còn bao lâu nữa mới đến?"

    "Chưa thấy trả lời tin nhắn, phỏng chừng còn phải một đoạn thời gian nữa." Thám tử nhún vai nói.

    Nếu không có cảnh sát ở đây, thì cho dù bọn họ muốn đào cả bãi cỏ này lên thì sợ là cũng không làm được.

    Thám tử nhìn quanh sân, liền nhìn thấy một cô gái đang yên lặng vẽ tranh trong một đình viện cách đó không xa, mặc dù vừa rồi ở đây ồn ào như vậy, nhưng dường như cũng không ảnh hưởng đến cô.

    Mà đi qua góc rẽ của đình thì lại là phòng tạp vật gần biệt thự, ở đó có một thân ảnh nhẹ nhàng mở cửa đi vào.

    Thám tử dừng một chút rồi hỏi: "Đó là nơi nào?"

    Anh ta tựa hồ đang hỏi nhiếp ảnh gia lại giống như đang nói một mình, nói xong liền trực tiếp đi tới đó, lúc đi ngang qua gian hàng thì nhân tiện ngẩng đầu nhìn bức tranh của cô gái, xem xong liền thu hồi tầm mắt tiếp tục đi về phía phòng tạp vật.

    Nhiếp ảnh gia hơi dừng lại, nhìn bức vẽ của tiểu thư họa sĩ, đột nhiên nói: "Cô thật sự biết vẽ?"

    Dù sao bọn họ cũng đều là người ngoài cuộc, đột nhiên tiến vào trò chơi tự xưng là Kịch bản sát nhân này, nhận được một nhân vật, rồi bị cưỡng ép bắt làm những gì nhân vật phải làm..

    Nhưng với tư cách là một nhiếp ảnh gia, anh lại thực sự không biết chụp ảnh.

    Cô gái dừng bút, quay đầu nhìn về phía anh cười nói: "Loại chuyện này không phải có tay là được sao?"

    Nhiếp ảnh gia nhìn cô không nói gì.

    Toàn bộ bồn cỏ trên bức tranh đã được phủ toàn hoa hồng, người đàn ông với dáng dấp giống người làm vườn đứng ở bên trong đang vung cuốc lên, những đường nét đậm và xám của bút chì tại nên một bức tranh u ám.

      ..

    Trong sân gần phòng tạp vật của biệt thự, khi Đàm Tiểu Hòa mở cửa nhìn một chút thì đập vào mắt cô là một chồng dụng cụ lao động sắp xếp chỉnh tề.

    Cô đang tìm lối vào hầm rượu, đột nhiên trong đầu vang lên thông báo hệ thống [Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ: Trộm bảo vật của chủ trang viên] .

    Đàm Tiểu Hòa: "?

    Cái gì? Cô đã làm được gì đâu?

    Cô sững sờ đứng đó, nhìn những chiếc chổi, xẻng, cuốc, vòi hoa sen và những thứ tương tự trong phòng tiện ích, cảm thấy rất lúng túng và bối rối.

    Kho báu quái quỷ gì thế này?

    Hơn nữa, dường như cô vẫn chưa lấy đồ đi mà.

    * * *

    Phòng khách trên tầng 2 của biệt thự.

    Trong căn phòng khóa kín, Dương Minh đang ngồi trên sàn nhà dựa vào tường mà chảy nước miếng, trong khi chiếc máy tính bảng cậu cầm trên tay đã hiển thị dòng chữ" đã mở khóa"trên màn hình.
     
    Conmachetoan, vô cpLieuDuong thích bài này.
  2. Bảo Ca

    Bài viết:
    1
    Chương 21: Nguyên nhân cái chết

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Conmachetoan, vô cp, concao6667 người khác thích bài này.
  3. Bảo Ca

    Bài viết:
    1
    Chương 22: Kho báu của Quách tiên sinh

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Conmachetoan, vô cp, concao6667 người khác thích bài này.
  4. Bảo Ca

    Bài viết:
    1
    Chương 23: Hầm rượu

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Conmachetoan, vô cp, concao6667 người khác thích bài này.
  5. Bảo Ca

    Bài viết:
    1
    Chương 24: Ác ma (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngay sau đó thám tử đang ngồi xổm trước mặt Tần Hiểu Hòa để chụp ảnh đột nhiên đứng dậy, gần như là trong chớp mắt kéo cô sang bên cạnh đồng thời lấy từ trong túi ra một vật gì đó rồi chỉ thẳng vào người đối diện.

    "Quản gia?" Tần Hiểu Hạ kinh ngạc nhìn người nọ, rồi nhìn thấy thám tử rút súng ra liền nhướng mày: "Người ở thế giới các anh đều có thể mang súng bên người sao?"

    [Bởi vì người chơi tiết lộ nội dung không có trong kịch bản trước mặt nhân vật trong kịch bản, khấu trừ 100 điểm diễn dịch, hiện tại điểm diễn dịch là 250, nếu trò chơi kết thúc mà điểm diễn dịch thấp hơn 100 thì sẽ mở ra cơ chế trừng phạt.]

    Ngay một khắc khi mà cô vừa cảm khái xong, thanh âm của hệ thống liền vang lên trong đầu.

    Đàm Tiểu Hòa: "..."

    Trong trò chơi này còn cái gì mà cô không biết nữa không vậy?

    Điều tốt là sự chú ý của thám tử hiện đang tập trung vào người quản gia cầm súng trước mặt, cũng không có suy nghĩ sâu xa về lời nói của cô, sự chú ý của người quản gia cũng đổ dồn lên thám tử, cả hai đều không chú ý đến cô.

    Khóe miệng thám tử nhếch lên một tia cười lạnh: "Quản gia, ông làm vậy không thấy sai trái sao?"

    Người quản gia lịch sự nho nhã trước kia giờ đã toát ra một cỗ khí tức âm trầm, mặt không chút thay đổi nói: "Cố tiên sinh, tôi đã báo trước với anh là phải tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận không nên làm chuyện dư thừa rồi."

    "Tiên sinh của ông đã chết rồi mà ông còn muốn cất giấu những thứ dơ bẩn này sao, ông thật đúng là một con chó tốt đấy." thám tử âm dương quái khí trào phúng một câu.

    "Cố tiên sinh, anh tới đây chỉ để điều tra nguyên nhân cái chết của tiên sinh, chuyện này không liên quan gì đến anh." Quản gia vẫn sừng sững ở đó, ngón tay đặt lên cò súng khẽ nhúc nhích.

    Mặc dù hai người đang lâm vào cực diện giằng co, nhưng trong đầu Đàm Tiểu Hòa không hiểu sao lại nhớ tới nội dung của bộ truyện Conan, thám tử trong đó, cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ giết người.

    Trên thực tế, khuôn mặt của vị thám tử đứng trước mặt cô đúng là ngày càng tệ.

    Đúng lúc này, trong hầm rượu đột nhiên xuất hiện một bóng người màu đen, ngay sau đó là một vật gì đó được nện xuống-

    "Bang!"

    Bình rượu trực tiếp nổ tung trên đầu lão quản gia, mùi rượu nho thơm thuần trong nháy mắt tràn ra, hỗn hợp của rượu trộn lẫn với máu của đối phương chảy tràn ra trên mặt đất, nhưng vì thế nó cũng giúp hòa tan đi rất nhiều mùi máu tươi còn đọng trong mật thất.

    Vị thám tử sau khi nhìn thấy quản gia gục trước mặt mình liền sửng sốt một lúc, anh vội tiến lên kiểm tra nhịp thở và mạch của đối phương.

    "Không sao." Vị thám tử thở phào nhẹ nhõm.

    "Vậy hai người không sao chứ?" Từ Thạc nghiêng đầu nhìn bọn họ, nhân tiện đánh giá phòng giam một chút.

    Mặc dù biết phía dưới có một căn phòng bí mật, nhưng hắn vẫn chưa xuống xem, bởi vì camera duy nhất trong toàn bộ biệt thự cũng không chỉ là ở căn phòng bí mật, mà còn có một camera cực kỳ nhỏ được lắp trong hầm rượu.

    Những người kia làm sao có thể không chú ý chỗ cửa ra vào được chứ?

    "Vẫn chưa chân chính giao phong! Anh chính là người đầu bếp kia sao? Anh tới đây làm gì?" Thám tử nói xong câu đầu tiên thì trong đầu rất nhanh đã chuyển hướng tới thân phận của thanh niên trước mặt này, rất có ý tứ nhìn hắn một cái 

    "Lúc tôi đi vệ sinh thì thấy quản gia đi về phía bên này, thần sắc trông không tốt lắm, nên liền đi theo nhìn một chút."

    "Người hầu trong trang viên này đều rất sợ quản gia, đến gần cũng không dám, thế mà anh lại không sợ chút nào sao."

    "Không sợ, không sợ, tôi đến đây cũng chưa được bao lâu, quản gia bình thường đối xử với mọi người cũng rất tốt." Từ Thạc ân cần trả lời.

    Đàm Tiểu Hòa ở bên cạnh vừa nghe hắn nói tốt về quản gia xong liền nhìn về phía lão quản gia bị hắn đập ngã sóng soài, máu cháu lênh láng, hiện tại sống chết cũng không rõ nằm trên mặt đất.

    Thám tử cũng giật giật khóe miệng không nói nên lời, anh đỡ lão quản gia đứng dậy, chuẩn bị đưa ông ta ra ngoài chữa trị, kẻo đợi lát nữa có khi người đàn ông này thật sự chảy máu mà chết.

    Nếu không người đầu bếp trước mặt này cho dù lúc đầu không có tội thì bây giờ cũng sẽ có tội.

    "A, đúng rồi, đồ vật trong mật thất này đừng có mà động vào, đặc biệt là cái máy tính kia." Khi thám tử cõng quản gia ra ngoài, còn lo lắng dặn một câu.

    "Nơi này không có động tĩnh gì, khắp nơi đều là máu, sờ một cái cũng cảm thấy bẩn" Từ Thạc đi theo anh ra ngoài, vỗ vỗ vết nước trên tay, vừa rồi đập vỡ cái bình rượu, rượu cũng bắn vào người hắn.

    Thám tử thấy thế liền không nói gì nữa, Đàm Tiểu Hòa cũng không muốn dừng lại ở nơi có chút nghẹt thở kia nên rời đi, đi bên cạnh người thanh niên đầu bếp.

    "Này, anh đã biết ở dưới này có cái gì đó sao?" Đàm Tiểu Hòa thấp giọng hỏi.

    "Không biết." Từ Thạc miễn cưỡng trả lời.

    "Anh cho rằng em tin sao?"

    "Nếu em không muốn tin, thì anh có thể làm sao bây giờ?"

    Hắn tỏ ra vô tội nhìn cô, Đàm Tiểu Hòa chậc một tiếng không hỏi lại, tuy rằng cảm giác mình bị lợi dụng làm con mồi có chút khó chịu, nhưng suy nghĩ một chút thì hình như cũng không có tổn thất gì, còn được xem cảnh hành động nữa.

    Quan trọng hơn là trò chơi sẽ kết thúc sau hai giờ nữa, vì vậy trong thời gian còn lại chính là thời gian để giải trí.

    Đàm Tiểu Hòa tự an ủi mình như vậy.

      ..

    Sau khi ba người trở lại biệt thự, thì thấy ba người ngồi trên sô pha trong đại sảnh đang xem cái gì đó, mà vẻ mặt của nữ giúp việc bên cạnh lại như mất hồn, thám tử gọi cô vài tiếng cũng không thấy phản ứng.

    "Tiểu mỹ nữ à, đừng ngẩn người nữa, mau đi lấy hộp thuốc đi, người phát lương cho cô cũng sắp lạnh ngắt đến nơi rồi." Thám tử đi tới quăng quản gia lên sô pha rồi tiến đến quơ quơ trước mắt cô.

    Nghe thấy tiền lương, cô hầu gái liền lấy lại tinh thần.

    Nhưng khi nhìn thấy quản gia nằm bên cạnh, cô lại bị kinh hãi lui hai bước, biểu tình trên mặt so với trước kia còn sợ hãi hơn, nếu trước đó là hạ vị giả kiêng kị rụt rè với thượng vị giả, thì bây giờ nó là nỗi sợ hãi thực sự.

    Dù sao trong những video đó, bóng dáng của quản gia cũng từng xuất hiện.

    Điều đó có nghĩa là tất cả họ đều ở trong cùng một băng nhóm!

    "Sao vậy?" Vị thám tử tinh ý phát hiện thái độ của cô không đúng.

    "Tôi.. tôi, tôi, tôi đi lấy hộp thuốc.." Người giúp việc liếc nhìn vết máu trên đầu quản gia, cả người run lên, vội vàng rời đi.

    Vị thám tử nhìn qua bóng lưng của cô, rồi chuyển sự chú ý sang những người trên ghế sô pha, sau đó liền hỏi Chiêm Thiến, người mà anh quen thuộc nhất: "Cô Chiêm, cô đang xem gì vậy?"

    Chiêm Thiến vẫn đang cố gắng duy trì biểu tình tao nhã bình tĩnh, nói: "Một đoạn video."

    Đàm Tiểu Hòa đi phía sau cũng đã tới, khi cô nhìn thấy Dương Minh, trong lòng liền đoán được rằng trạch nam này hẳn là đã giải mã xong tài liệu mã hóa kia rồi.

    Điều này cực kỳ có lý, bởi vì vừa nãy khi cô vào phòng tạp vật thì quả thực là chưa đụng vào thứ gì chứ đừng nói là mang đi, có thể là lúc đó Dương Minh đã hoàn thành nhiệm vụ.

    Vậy là bây giờ, anh chàng này đang cho mọi người thấy kết quả nhiệm vụ của họ sao?
     
  6. Bảo Ca

    Bài viết:
    1
    Chương 25: Ác ma (2)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    vô cp, hong241293, Ravenger5 người khác thích bài này.
  7. Bảo Ca

    Bài viết:
    1
    Chương 26: Chương 26: Trò chơi kết thúc (1)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Conmachetoan, vô cp, concao6667 người khác thích bài này.
  8. Bảo Ca

    Bài viết:
    1
    Chương 27: Trò chơi kết thúc (2)

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Conmachetoan, vô cp, concao6667 người khác thích bài này.
  9. Bảo Ca

    Bài viết:
    1
    Chương 28: Anh trai em gái

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Conmachetoan, vô cp, concao6666 người khác thích bài này.
  10. Bảo Ca

    Bài viết:
    1
    Chương 29: Trò chơi kịch bản sát nhân

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Conmachetoan, vô cp, concao6666 người khác thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...