CHÁN Vào rừng giăng bắt hươu nai Quay sau bảo mẹ: "Chiều mai mới về" Ai ngờ chớm tối đã về Mơ hồ mẹ hỏi: "Sao về hôm nay?" Rầu rầu ngồi xuống, thở dài: - Trong rừng toàn những.. hươu nai.. * * * chán òm! Tháng Một, 2023. Tặng em gái yêu dấu!
LÚNG LIẾNG * Những hột trong ngần long lanh Dửng dưng treo trên ghế đá Nằm ngoan dưới chân, chiếc lá Ấp nghiêng, thở tiếng ngọt lành. * Chúng mình là ai hở anh Dám khen cuộc đời rất đẹp? * Cơn mưa ngôn từ lê thê Nhìn nhau chút ngọt vỉa hè Em và muôn ngàn câu chuyện Như nhau, mảnh ghép hẹn thề. * Một chút dịu dàng xa lạ Vài ba khoan khoái cuối ngày Hân hoan tán dương mùa Hạ Váng chiều duyên dáng trời Tây. * Em là ai giữa chốn này Để tạ ơn đời một tiếng? * Còn anh là ai lúng liếng Lì lợm mãi chưa xa rời? Chưa múc một gáo sương trời Dội ào vào đêm nặng trịch? Buồn vui chi cũng giao thời sẽ nguôi.. * * * 2019. Hà Nội
TOÁN * Nhìn mảnh giấy bay đi Nét mực người quen cũ Phép chia thôi cũng đủ Nhưng người còn.. khai căn. * Nhìn tường, vách, ô sàn Hồi tưởng câu chuyện cũ Hàm số không còn giữ Làm sao lồng tích phân? * Hai người, bốn chân trần Nhảy khỏi đời giấy mực Hai phương trời rưng rức Cho biết yêu yên bình. * Ta là.. bất phương trình. * * * Tháng Mười, 2019. Gửi tặng bạn từng thân: Hoàng Bình!
NGÓ LƠ (tương đương "ghost" đó) * Lần thứ hai.. Anh ủ tin nhắn của tôi Như người ta ủ hạt thơm Để chiều lên men rượu. Tôi bảo tôi: "Đừng đợi Ngon gì những chát cay?" * * * Anh ủ hoài đêm nay Một dòng tôi thắc mắc Để nấm rêu dày đặc Ăn mòn cõi hồn tôi. * Tôi đã quen màu vôi Nhan không hồng cũng bạc. Anh vẫn mơ hồng hạc Đưa anh vào thiên thai? * Đêm nay không còn dài Tôi gặm mòn một nửa Còn nửa kia nham nhở Hóa thành lời chia tay. ** Tháng Chín, 2019.
THƯA * Em thương anh húp mỡ Cũng thương mình gặm xương Em thương nhà lỏng cửa Còn thương xe kẹt đường. * Em thương mùa hạ vỡ Rải quanh xác ve khô Và nhớ mùa hoa lỡ Nhúng màu phai cuối mùa. * Vui nối buồn, xen kẽ Bóng râm vờn nắng sân Đứng nơi đây, có lẽ Thấy mùa thu trôi dần. * Sau nhiều ngày vắng mưa Khô xác lá ban trưa Anh quên em có lẽ Vì lưới tình đan thưa. * * * Tháng Tám, 2019. Hà Nội
ÁN OAN Làm thiu danh dự mẹ cha Còn ngẩn ngơ hát bài ca tội tình Là Thị Màu oan uổng. Lang bạt bụi trần là chàng trai da căng Mắt huyền sau cặp kính Khi chuông sáu giờ reo, Phụng phịu Muốn đêm dài. Còn lãng tử là ai? Những yêu đời, Những u hoài Mọng căng con tim Lăn trên dòng tình chới với. Bờ mi sạt xuống, Khóe môi sợ cười. Mồ hôi chảy vòng cung trong những nếp vòng cung Lạ lùng Không căng giãn. Khói thì sao? Lảng bảng. Mây thì sao? Lãng đãng trôi. Còn đa đoan là những kiếp người Lẻ bóng. * * * Tháng Tám, 2019. Mến tặng thầy Vĩnh! * * * Tái bút: Mặt trời gục xuống cửa sông Nhờ xoa cái nỗi mênh mông muộn phiền Sóng trườn qua nắng an nhiên..
Lấm Lem Quãng đời mười chín, đôi mươi Mình là con lợn cùng chơi bùn sình Bước ra khỏi buổi bình minh Giọt rơi lộp độp cho mình lấm chân.. Thôi ngừng phung phí thanh xuân Và xin gột sạch bao lần bi thương. TB: Người mười chín, tớ đôi mươi Từng hai con lợn cùng chơi bùn sình. 21/12/2022, Hà Nội
Bĩ cực thái lai * Đã quen dần với điêu tàn Giờ nhìn muỗng nắng múc chan xuống đầu Mỗi lần bể hóa bãi dâu Con tằm se những u sầu thành tơ * Lụa vuông gói những mộng mơ Sóng đuôi xếp những dòng thơ mến chiều. * Tháng Ba, 2019
Rẽ nhánh * Cuối khe rồi, giờ đổ cả ra sông Giọt vội vàng quăng theo dòng lưu lẻ Để soi trời bằng phần dư buồn tẻ Khúc sông này đã sẵn lượn vòng cong. * Tôi chẳng tiếc đưa đi những sóng lòng Từng tím biếc chiều nào mây thả xuống.
* * * Ảnh ảo * Úp cả trời trăng xuống đáy này Cho chim đêm thấy biết dở- hay Nhúng đôi móng mộng vờn mê miết Gương sóng đong đưa bởi nước dày. * Tháng Bảy, 2019