Trích đoạn cải lương hồ quảng Tuyệt khúc Trường An Tác giả: Trọng Hiếu Cover: @Mèo A Mao Huỳnh Mai (Thái Chân), Phan Kim Tiên (vua Huyền Tôn) 1: Nam (kép) 2: Nữ (đào) * * * Hôm nay nhân ngày lễ tình yêu nên đăng trích đoạn liên quan tới tình yêu. Tất nhiên đây là tình yêu thời ly loạn. Nói sơ một tí! Hẳn cái tên Dương Quý Phi không còn mấy xa lạ trong lịch sử Trung Hoa. Nàng được mệnh danh là một trong tứ đại mỹ nhân của Trung Hoa xưa bởi sắc đẹp "hoa ghen liễu hờn". Nhưng liệu có mấy ai biết đến chuyện tình tay ba đầy bi kịch giữa Dương Quý Phi – An Lộc Sơn và Đường Minh Hoàng? An Lộc Sơn vốn là một viên tướng người Đột Quyết rất được vị vua Đường Minh Hoàng tin tưởng. Thậm chí viên tướng này còn nhận vị vua làm cha nuôi và Ngọc Hoàn (tên thật của Dương Quý Phi) làm mẹ nuôi. Ấy thế mà, tên tà dâm này đã nảy sinh tư thông cùng với người mẹ nuôi của mình. Y lại nhìn thấy Ngọc Hoàn trẻ đẹp, Đường Minh Hoàng hốc hác thì đoán ra được vài phần. Một lần nhân có tiệc, An Lộc Sơn đánh bạo ném trái cây vào Ngọc Hoàn, thấy mỹ nhân chẳng hề tức giận mà còn cười khêu gợi. Biết được tâm ý "mẹ nuôi" nên An Lộc Sơn dùng tiền mua chuộc đám cung nữ để vào cung tư thông với Ngọc Hoàn. Dương Quý phi ở bên Đường Minh Hoàng 16 năm. Sự sủng ái quá mức nhà vua dành cho nàng và sự lộng hành của những thế lực xung quanh nàng góp phần dẫn đến loạn An Lộc Sơn. Khi An Lộc Sơn tạo phản, Đường Minh Hoàng đưa Dương Quý phi bỏ chạy khỏi kinh thành. Trong lúc nguy cấp, tướng sĩ đòi nhà vua phải ban chết cho Dương Quý phi bởi theo họ thì nàng là nguồn cơn của mọi tai họa. Không còn cách nào khác, nhà vua đành gạt nước mắt cho người đưa ái phi của mình đi thắt cổ. Lúc này, đại mỹ nhân 37 tuổi. Xin mời quý vị nghe bản song ca buồn lai láng này nhé 1+2: Trường An dậy sóng lửa binh tràn lan.. Hờn ghen loạn tướng cướp trang nhan hồng.. Bao tai ương Đường quốc thảm thương a Xa cung chương tìm nẻo ẩn thân.. Hoàng ân Đế vương bôn đào trên nẻo đường xa ngàn THẬP NHỊ LANG CA 2: Đế vương hoàng.. Tâm xốn xang lệ rơi mi thắm.. Loạn can qua.. Nước dân san hà lệ nhòa. Ai thấu cho nỗi lòng của Dương Ngọc Hoàng Ngấn châu tràn Chốn non ngàn Thân Thánh quân lạnh lùng tâm can. 1: Nhìn người thương.. nét hoa phấn hương nhạt nhòa Xa để đô.. kinh.. thành loạn ly lửa binh a.. 2: Tâm vững tin Tử sinh kề bên Ngài Huyền Tôn hỡi thiếp xin tuyên thề nơi đầy. 1: Thái Chân. 2: Bệ hạ. 1: Phu thê Chữ trung trinh giữ bên mình 2: An tướng quân lụy tình Gieo điều hờn kinh để đời nhơ tiếng xấu 1: Ái khanh ơi hiền thê Ta yêu ai nhất dạ chẳng đổi thay.. Dẫu bao nguy nàn. THOẠI 2: Bệ hạ, bệ hạ ơi, Người có lạnh lắm không? 1: Giữa muôn trùng thiên lý đào vong Giữa núi rừng hoang liêu cô tịch Kế cận bên ta đã có Thái Chân Một giai nhân má phấn môi đào Thì Huyền Tôn ta chẳng nao tâm.. dẫu tiết trời giá rét. Thái Chân! 2: Quân vương ơi.. Biệt kinh kỳ thiếp ở cạnh Ngài Nhưng không biết rồi đây khói lửa ngập tràn Thiếp và Ngài.. có vương câu Tử biệt 1: Thái Chân! Nàng chớ nên thống thiết Dẫu tan đời ta vẫn mãi bên nhau Vạn thương đau hay bão tố ba đào Đường vương sẽ chở che cho bạn.. ngọc 2: Bệ hạ.. TRĂNG THU DẠ KHÚC 1: Lửa.. binh.. đao.. Nghẹn ngào lời trao không lãng xao Vóc liễu thân ngà Giữa cơn ba đào 2: Trời cao minh chứng cho tâm Gió sương phủ lạnh Riêng dành cho nhau chữ thủy chung 1: Bôn đào quan san Vạn lý muôn trùng 2: Bóng câu vó ngựa bụi mù trời xa oặn thắt tim đau TÌNH SỬ A NÀNG 1: Cận kề nàng bên ta chẳng rời Thù loạn tướng.. Thái Chân ruổi dung trời xa 2: Can qua san hà chúng dân lệ nhòa vì bởi Lộc Sơn 1: Không nguôi oán hờn nỡ lòng bội chúa Minh linh kết tình phủi rồi nghĩa ân 2: Còn đầu trào ca các lân Thành Trường An.. Ngút cao.. cừu.. oan.. VỌNG CỔ CÂU 1 1: Thiên tử đại Đường khổ lụy tang thương dặm trường dung.. ruổi Loạn tướng Lộc Sơn quyết lòng truy đuổi thẹn tủi cho ta không giữ nỗi san.. hà Khói lửa tràn lan ai oán muôn nhà. Đoạn khúc trường ca ta và nàng nhất dạ Dẫu sức mọn tài hèn vàng đá vẹn ba sinh Cơ nghiệp bao đời chìm nổi phiêu linh Đường chúa Huyền tôn trường đình lánh nạn. THOẠI 2: Bệ hạ, bệ hạ, người có sao không? Trên dặm trường dung ruổi Chắc Thánh quân đã cảm mạo phong hàn 1: Thái chân, Ta, ta không sao, nàng chớ bận tâm TIẾP VỌNG CỔ VỀ HÒ CÂU 4 2: Huyết hận thấu trời cao, Lệ trào thương thiên tử Ghi giữ đến thiên thu liễu rũ vẫn chung mồ CA KHÚC ĐOẠN TRƯỜNG 1: Dặm dài bôn phi theo cùng Dù ngàn phong ba không lìa xa 2: Hồng đào trao gởi Đế vương hoàng gia Lánh thân bình an Sống vui triền non 1: Chẳng mong lầu son, Thái Chân bên Huyền Tôn VỀ CÂU 6 2: Thù oán lấp chôn cơ đồ không vướng bận Mái lá thôn trang an phận qua ngày. 1: Long ỷ ngai vàng điện các cung son Ta chẳng mong chi chỉ cần cận kề bên người ngọc. 2: Tâm ý Quân vương Thái Chân cảm kích Men lối sơn tòng cùng ẩn tích mai danh HOÀI MƠ 1: Trời.. sương gió tuyết Tâm tư xót thương nhan hồng sầu bi thảm thiết Loạn.. tướng lòng hờn ghen gieo khổ cho thân trang đài rời đế đô xa thẳm 2: Khuyên.. ngài giằng tâm, tháng năm, sống bên Vương Hoàng Lòng son trao gửi thiên nhan 1: Tình duyên hương nồng trọn vòng tay yêu chẳng bao giờ xa. ĐOẢN KHÚC LAM GIANG 2. Tuyệt khúc Trường An Trao thánh hoàng vầng dương sắp tàn Quên tủi sầu tìm vui nẻo dài 1: Mãi mãi trong tim bóng hình nàng Huyền Tôn xây mối can thường đẹp mộng yêu đương Vấn vương không rời vẹn lời thề giao Bão giông ba đào Trao vào cho nhau tơ ái song.. trao VỌNG CỔ CÂU 20 2: Vũ khúc dâng Ngài không điện ngọc cung loan, không rượu hồng hoàng, không bồ đào mỹ.. tửu Mượn dòng suối trong xanh, mượn nhành cây cỏ dại, vui trọn đêm nay không vướng bận những ưu.. phiền Xa mã công khanh vương tước oai quyền Kính cẩn tay nâng mời Người uống cạn Lai láng men tình một dạ sắt đinh. Hoài bão bên mình cùng với Quân Vương Hòa khúc nhạc du dương bỗng trầm khoan nhặt Nguyệt khuyết sao đêm toại lòng tâm đắc Son sắt phu thê duyên thắm hương nguyền. 1: Cầm tay nàng lưu luyến con tim Như thưở nào tao phùng nơi sơn dã Cao cả nhân tâm rưới nhuần ân đức Thức tỉnh bao người chìm đắm chữ cừu oan. THOẠI 1: Thái Chân, Tuy đây chỉ là dòng nước suối, nhưng ta rất mát lòng. 2: Vũ Khúc Trường An thiếp sẽ trao chàng Đêm hoang lạnh, sưởi lòng khi băng giá 1: Nào, nàng hãy múa hát đi Ta sẽ cận kề trọn vòng tay ấm. BẠCH MAI KHÚC 2: Biệt ly Trường An Thiên lý quan san không rời Quân hoàng Giọt sương nặng vai nâng chén giao bôi tơ hồng buộc ràng Hòa ca vũ khúc, vẹn lòng trinh, một niềm tin. Tình nồng say Chẳng vương mang sầu tư 1: Nhìn xem gương nga dáng hằng Thầm thương không phai chữ đồng Cầu mong an thần má hồng Đừng vương bao nỗi gai chông Thiên công soi tâm minh chứng Dù tiêu tan, Thành Trường An, ngàn quan san Có ta bên hồng nhan. 2: Ngày xưa thề giao không cách xa nhau theo cùng bên Người 1: Ngày nay loạn ly, e sẽ lâm nguy cho đời vô phần. 2: Tìm theo dốc đá Đồi hoang sơ Đẹp như mơ Hẹn thề ba sinh.. 1+2: Thái Chân.. bên Đường Huyền.. Tôn!
ai mà hiểu chút chút về cải lương thì sẽ hiểu. Trong một vở cải lương hồ quảng có n điệu. Xưa Mèo nghe chỉ biết hay, giờ hát thử thì càng phục mấy soạn giải viết tuồng. Mấy trăm điệu mà vẫn thuộc được. U là trời @@