1. Từ ngữ trong câu văn:
- Edit, dịch truyện đều chung mục đích là chuyển nội dung của truyện gốc sang ngôn ngữ tiếng Việt sao cho người đọc có thể đọc hiểu dễ dàng. Tùy bối cảnh truyện, bạn nên sử dụng các "từ vựng" thuộc trường từ vựng trong bối cảnh đó để các câu cú hài hòa và thêm mượt mà. Với những từ Hán Việt được sử dụng rộng rãi trong cuộc sống thường ngày thì vẫn ổn, nhưng nếu có từ thuần Việt tương đương thì khuyên bạn nên sử dụng từ thuần Việt, hoặc từ mượn tiếng Anh (tất nhiên là từ dễ hiểu).
- Xét trên bối cảnh truyện thuộc những năm 1980 - đã có cách mạng công nghiệp hiện đại hóa và gần với thời đại hiện tại, bạn nên sử dụng các từ ngữ thông dụng phổ biến gần với thời đại bây giờ trong tiếng Việt.
Ví dụ:
ỦY KHUẤT 委屈
Page Ổ Elephant của Apry618 nói:
Đây là âm Hán Việt, không có trong tiếng Việt hiện đại. Khi dịch sang tiếng Việt, tùy ngữ cảnh mà nên linh hoạt dịch như sau:
1. Cảm thấy "ủy khuất" => ấm ức tủi thân, oan ức, uất ức, uất nghẹn
2. Chịu "ủy khuất" => ấm ức, thiệt thòi, uất ức, oan, oan ức, oan uổng
3. "Ủy khuất" + động từ => ấm ức/uất ức + động từ
Tương tự, CƯ NHIÊN 居然
Page Ổ Elephant của Apry618 nói:
1. Biểu thị việc bất ngờ, ngoài ý muốn: Ấy vậy mà, thế mà, lại, không ngờ (đại loại thế)
2. Biểu thị sự hiển nhiên, rõ ràng: Hiển nhiên, rõ ràng, dễ nhận thấy (dùng trong văn viết)
Kiểu dùng thứ nhất hay gặp hơn, kiểu thứ hai sẽ thường dùng trong diễn thuyết, trình bày luận điểm, quan điểm về một vấn đề, sự vật, sự việc nào đó.
2. Xưng hô trong giao tiếp:
- Trong giao tiếp bằng tiếng Việt, khi nói chuyện, người nói sẽ thể hiện một phần thái độ khi dùng từ xưng hô với người cùng giao tiếp với họ. Ví dụ như khi Trương Bằng Phi nói chuyện với Ngụy Thanh Thảo gọi "em" xưng "anh" là vì hai người họ lúc ấy có sự thân thiết, gần gũi với nhau, Trương Bằng Phi muốn lừa cô gái này về làm vợ.
- Xét về Ngụy Thanh Thảo, cô ấy mới sống lại, vẫn mang sự căm phẫn và đã nhìn thấu bộ mặt thật của tên này, bạn dùng từ xưng hô khác cũng được. Nhưng mình xin góp ý, nếu có thể, bạn nên dùng "tôi - anh" hoặc cặp xưng hô khác cho câu thoại, thay vì dùng "ta - ngươi" (vì cặp từ này sử dụng trong bối cảnh cổ đại, võ hiệp sẽ hợp lý hơn).