

Lời nguyền
Tác giả: Tâm tửng
Tác giả: Tâm tửng
Chap 1
Cầm que thử thai với 2 vạch đỏ trên tay Thảo vừa mừng vừa sợ, mừng vì sắp có con nhưng cô lại sợ mẹ Khánh ko đồng ý,
- Anh Khánh.. em có thai rồi!
Khánh đang nằm chơi game vội bật dậy
- Thật ko? Em nói thật ko?
- Đây anh nhìn đi, e chậm kinh một tháng rồi hôm nay thử là thế này đây!
Khanh vui mừng ôm lấy Thảo
- Anh vui quá.. cám ơn em, anh yêu em và con!
Thảo lo lắng
- Thế còn mẹ anh, mẹ anh ko đồng ý thì sao?
- Đấy là lúc trước chưa có cháu, giờ phải khác chứ, em cứ tin anh đi, mẹ anh nghe tin e có thai chắc chắn sẽ đồng ý luôn!
Nghe Khanh nói vậy Thảo cũng đỡ lo hơn một chút, nhưng lòng vẫn bất an, cô và Khánh yêu nhau 2 năm rồi, nhưng mẹ Khánh ko đồng ý, lúc đầu cô chưa về nhà Khánh ra mắt thì nc qua điện thoại mẹ Khánh quý cô lắm, thế mà lúc gặp mặt rồi lại ghét cô ra mặt và ko đồng ý cho Khánh lấy cô, lí do rất đơn giản vì nhà cô nghèo và bà ấy đi xem bói ở đâu về nói số cô sát ck lấy cô về con trai bà sẽ gặp hạn,
Khánh chạy vào phòng mẹ
- Mẹ ơi, mẹ,
- Con về rồi à?
Khánh vội đứng lại
Trước mặt Khánh là một cô gái lạ, đang ngồi nc với mẹ anh
- Nhà có khách à mẹ?
- Ngồi xuống đi con! Đây là con gái bác Nam tên là An mới đi du học ở Nhật về, con quên rồi sao?
An lễ phép
- Em chào anh!
- À, lâu rồi nên con ko nhớ! Thế mẹ và An ngồi chơi đi con lên phòng đây ạ!
- Này ngồi chơi với em đã con,
Khánh vờ như ko nghe thấy chạy thẳng lên gác
Mẹ Khánh: Cái thằng này, hay thật,
An: Tính anh ấy là vậy'mà bác, 5 năm rồi ko gặp giờ nhìn anh phong độ quá bác ạ!
..
Sáng ngồi ăn sáng
Mẹ Kh: Con thấy con bé An thế nào?
Khánh: Sao mẹ lại hỏi con ạ?
- Mẹ ưng nó lắm, con nhà gia giáo lại học hành tử tế,
Khánh chen ngang lời mẹ
- Con có người yêu rồi mà mẹ, mẹ nói chuyện đó với con làm gì?
- Mẹ ko bao giờ đông ý cho con lấy con Thảo đâu.. nên con hãy chia tay nó đi, mẹ đã nói từ lâu rồi mà!
- Thảo có thai rồi, mẹ hãy đồng ý cho chúng con lấy nhau đi mẹ!
Mẹ Khánh trợn tròn mắt
- Con Thảo có thai, vậy hãy đưa nó đi phá đi!
- Tại sao lại phá thai chứ, đứa bé ko có tội tình gì, con đã quyết rồi, con sẽ cưới Thảo, mẹ chuẩn bị đi!
..
Biết tính Khánh nói một là một hai là hai nên mẹ Khánh nghĩ cách khác bà tìm đến nhà Thảo chửi um lên
- Tao đã nói mày hãy buông tha cho con trai tao đi mà, sao mày lì thế?
- Cháu xin bác, cháu và anh Khánh yêu nhau thật lòng.. xin bác hãy đồng ý cho chúng cháu,
- Mày im đi, cái loại đũa mốc mà đòi chòi mâm son ư? Định về nhà tao rồi bòn rút tiền nhà tao chứ gì? Tao còn lạ gì,
Lúc đó bố Thảo vừa đi bán bánh bao về ông rắt xe đạp vào sân
- Bà là ai sao ko vào nhà ngồi nói chuyện mà lại đưng ở đây?
- Ông về rồi thì ông dạy con gái ông đi, nó dụ dỗ con trai nhà tôi kia kìa, thứ con gái mất nết.. giờ bụng ễnh ra bắt vạ con trai tôi, mà biết có phải là con của con tôi ko hay là của thăng nào,
Bố tôi sốc quá bỏ cái xe đạp giữa sân
- Thảo bà ta nói có đúng ko?
Thảo cúi mặt xuống ko giám nhìn bố
Mẹ Khánh nhìn cái xe đạp chở bánh bao của bố Thảo khinh rẻ
- Ông dạy dỗ lại con gái ông đi, sống là phải biết mình là ai chứ? Muốn về làm dâu nhà tôi ư? Nó ko có cửa đâu,
Bố Thảo ức lắm nhưng vẫn cố bình tĩnh
- Bà về đi, con tôi tôi tự biết phải dạy như thế nào!
Bà ta về rồi bố Thảo ngồi xuống
- Thảo, lại đây!
- Dạ!
- Những lời bà ta nói có đúng ko?
Thảo khóc
- Con xin lỗi bố, con xin lỗi!
- Mày bôi tro trát trấu vào mặt bố mày rồi, giờ mày thấy nhục chưa? Biết từ đầu là mẹ nó ko thích mày rồi sao mày vẫn cố tình thế hả con?
Thảo khóc ôm lấy chân bố
- Con xin lỗi bố, con xin lỗi bố, bố tha thứ cho con!
Bố Thảo rít điếu thuốc lào rồi nói
- Mai mày bảo con Liên chở đi phá đi, rồi làm lại cuộc đời, bố cho tiền, chứ ko thể để được đâu con ạ!
Thảo khóc lóc van xin
- Con xin bố, bố đưng bắt con phá thai, tội nghiệp con của con lắm, hôm qua con đi siêu âm nó đc hơn 3 tháng rồi bố ạ!
- Thế giờ phải làm sao? Con định như thế nào? Rồi mọi người dị nghị con có chịu nổi ko?
Thảo ôm lấy chân bố
- Con chịu được mà, chỉ cần bố ủng hộ con thôi, con xin bố bố đừng bắt con phá thai nhé!
Bố Thảo im lặng ko nói gì rồi đi vào bếp nấu cơm.. ông tự trách bản thân mình vô dụng, vì ông nghèo nên con gái ông mới bị ng ta coi thường,
Ngày trước nhà Thảo cũng khá giả có của ăn của để nhưng từ khi mẹ Thảo bị ung thư nên tất cả tiền của dồn để chữa trị cho mẹ Thảo hết, cuối cùng tiền hết mà người thì vẫn ra đi, anh trai Thảo đi làm ăn xa bị bạn bè lôi kéo xa vào nghiện ngập, thi thoảng lại về đòi tiền, bố Thảo ko có tiền cho thì anh bê hết đồ trong nhà đi bán,
Bố Thảo chỉ trông mong vào cô thì giờ cô lại vậy, chắc ông đau lòng lắm, đến giờ phút này hơn 60 tuổi rồi ông vẫn phải vất vả kiếm tiền để lo cho cô,
Thảo quyết định cắt đứt với Khánh cô sẽ nuôi con một mình, cô nghỉ việc ở nhà cơm nước dọn dẹp, bố cô hàng ngày đi bán bánh bao cũng đủ ăn thấy cô ở nhà ông cũng yên tâm hơn
Khánh đến tìm Thảo
- Tại sao e lại tắt máy, em có biết là anh lo cho e lắm ko?
- Mình chia tay đi!
- Tại sao e lại muốn chia tay trong khi e đang có thai đứa con của anh chứ?
- E nghĩ kĩ rồi, nếu lấy anh mà mẹ anh ko thích e thì cuộc sống của em cũng ko ra gì, vậy thì e phải cố làm gì chứ?
Khánh nhất quyết ko đồng ý chia tay ngày nào cũng tới nhà Thảo khiến cô lại mềm lòng và sau khi bị mẹ ép lấy An thì Khánh quyết định bỏ nhà ra đi,
Khánh thuê nhà rồi đón Thảo đến chẳng hiểu ma sui quỷ khiến thế nào mà Thảo cũng nghe theo cô xếp quần áo rồi nhân lúc bố đi bán hàng cô bỏ theo Khánh đi
Mới đầu Khánh còn tiền thì cuộc sống còn hạnh phúc được 3 tháng số tiền mang theo đã cạn kiệt, Khánh bắt đầu cáu gắt với Thảo
Thảo bảo Khánh đi tìm việc làm đi vì giờ bụng cô khá to rồi đã gần 7 tháng thì Khánh cũng đi tìm việc nhưng vốn tính công tử nhà giàu nên Khánh ko làm được việc lại nghỉ, nằm ở nhà trọ Khánh lại lao đầu vào chơi game
Thảo bụng to nhưng vẫn cố đi làm cô xin rửa bát cho nhà hàng ăn ở gần nhà trọ thấy cô bụng to vất vả nên bà chủ thương, rửa bát xong bà lại cho cô mang thức ăn về cho Khánh ăn, còn Khánh chỉ nằm ở nhà chơi
Thảo dọn cơm rồi bê lên
- Anh dậy ăn đi!
Khánh quăng đt xuống giường ngồi dậy nhìn mâm cơm uể oải
- Cơm cho ng ăn hay cho lợn ăn vậy? Lại mang thức ăn thừa về chứ gì?
- Thì bây giờ ko có tiền mà, với lại thức ăn ngon và sạch lắm, anh ăn thử một miếng đi!
Thảo gắp miếng thịt để vào bát Khánh
- Hay anh ra đó làm cùng e đi, anh bưng bê còn e rửa bát, bà chủ dễ tính lắm anh ạ!
Khánh hất bát cơm xuống đất
- Cô đi mà ăn, tôi ko nuốt đc, cô nghĩ sao mà bảo tôi ra đó bưng bê hả?
- Thế bây giờ anh đi tìm việc làm đi em cũng sắp sinh rồi, mà giờ ko có đồng nào cả, đến lúc sinh con thì phải làm thế nào đây?
- Tôi ko đi làm, lần trước đi làm mệt lắm, tôi ko đi,
Thảo khóc
- Thế giờ e phải làm sao đây? Trời đất ơi, anh lớn bằng từng đó rồi mà anh ko biết suy nghĩ sao? Còn em và con nữa, anh cứ như vậy em và con biết sống sao đây?
Khánh hất đổ mâm cơm
- Vì ai mà tôi phải khổ thế này, đang ở nhà ăn sung mặc sướng vì cô mà giờ tôi phải nằm ở cái ổ chuột này, thiếu thốn đủ thứ, vì ai hả?
- Tôi thật sai lầm khi yêu anh tin anh, anh đến bản thân còn ko lo nổi thì làm sao có thể lo cho vợ con được chứ!
- Bốp,
Khánh tát Thảo một cái rất mạnh rồi đứng dậy xếp quần áo
- Được rồi, từ giờ đường ai nấy đi, đừng bao giờ làm phiền tôi nữa nhé!
Thảo chạy theo níu kéo
- Anh đừng đi mà, anh nỡ bỏ mẹ con e mà đi sao?
Khánh gạt tay Thảo ra
- Cô tự lo đi, hãy về nhà với bố cô đi!
Khánh đi để cô ở lại một mình với cái bụng bầu 7 tháng
Nghe Khánh nói vậy, lòng Thảo tan nát, cô ko thể ngờ Khánh lại thay đổi nhanh đến thế, mấy tháng trước còn hẹn thề sống chết bên nhau, mà giờ còn mình cô gặm nhấm nỗi đau, cành nghĩ Thảo càng thấy mình ngu dại, ko nghe lời bố, giờ cô phải làm sao đây?
Thảo sợ ko giám về nhà, nên cô quyết định ở lại một mình một hôm sau khi rửa bát xong cô đi về thì cô thấy một dáng người đàn ông quen quen cô ngoảnh lại nhìn thì đó là bố cô, hóa ra là bố cô đi tìm cô, ông đi khắp nơi để tìm cô, Thảo bỏ chạy
Bố cô thấy vậy liền đuổi theo, và đón cô về nhà,
Sau khi về nhà bố Thảo động viên cô rất nhiều nên cô đã bình tĩnh lại cô ân hận lắm, càng nghĩ cô càng thấy thương bố cô nhiều hơn, cô quyết tâm từ nay sẽ làm lại cuộc đời cô tự hứa phải sống thật tốt vì bố cô và đứa con trong bụng,
Khánh về nhà
Mẹ: Tao tưởng mày đi theo con đó luôn rồi chứ! Vác mặt về đây làm gì nữa,
K: Mẹ này, ai chẳng có bồng bột của tuổi trẻ, giờ con về rồi, con sẽ nghe lời mẹ!
Mẹ: Muộn rồi, giờ tao ko cần một đứa con như mày, cút đi cho khúat mắt tao,
Khánh ra bóp vai nịnh mẹ
- Mẹ ko giận con nữa nhé, con nhớ mẹ lăm, con bỏ đi là con sai rồi!
Mẹ Khánh bĩu môi
- Ko phải nịnh, thế từ giờ có nghe lời mẹ ko?
- Con đã nói rồi từ giờ con sẽ nghe lời mẹ mà!
- Thế còn con Thảo con định thế nào?
Khánh nịnh mẹ
- Chuyện nhỏ mà, đưa cho nó 100 triệu để nó và cái thai biến đi là xong mà mẹ, từ giờ con hết trách nhiệm!
- 100tr, sao nhiều thế?
- Thì đứa bé là con của con mà, coi như là bà cho đứa cháu nội đi, ko tội nghiệp nó!
Mẹ Khánh lưỡng lự nhưng thấy Khánh nài nỉ nên bà đồng ý
- Mẹ sẽ đưa tiền, con đưa nó rồi giải quyết cho rõ ràng đi, đừng để mẹ con nó ảnh hưởng đến nhà mình nữa
* * *
Sau khi nịnh mẹ xin được tiền Khánh lại đi tìm Thảo mặc dù Khánh đã hứa với mẹ là sẽ tìm hiểu An cô gái mà bà rất ưng ý
An là con bác Nam bạn thân của mẹ Khánh có học thức lại con nhà giàu nhan sắc khá ok nên sau một tháng tìm hiểu nên khánh nghe lời mẹ và 2 bên đã hẹn ngày cưới hỏi
Tuy là sắp lấy An nhưng Khánh hàng ngày vẫn tới gặp Thảo, và Khánh giấu nhẹm chuyện mình sắp cưới vợ đi, một mặt vẫn nịnh Thảo chăm sóc mẹ con cô đưa cô đi sắm đồ sơ sinh,
Và một lần nữa Thảo lại tin Khánh tin vào những lời đường mật của Khánh là "Cho anh thêm thời gian để anh thuyết phục mẹ," Em sinh con xong mẹ nhìn thấy cháu nội là mẹ sẽ đồng ý, vân vân, "
Thảo ko hề nghi ngờ gì cô ăn uống nghỉ ngơi để chờ ngày đón con chào đời
Một tuần nữa là tới ngày sinh mà mấy hôm nay ko thấy Khánh tới Thảo liền gọi điện
Một giọng phụ nữ vang lên khiến Thải giật mình,
- Alo ai đấy ạ?
Thảo ngập ngừng
- Cho em gặp anh Khánh với ạ,
- Chị ơi anh khánh đang ngủ trên gác, chị nhắn gì ko em nhắn lại cho!
- Thế thôi.. mà chị là, ?
- Em là An vợ sắp cưới của anh Khánh ạ!
- Cái gì cơ? Chị nói gì cơ, vợ sắp cưới ư?
- Vâng 3 hôm nữa là tới ngày cưới của e và Khánh mà, ủa chị là ai vậy, ?
Thảo hét lên
- Tôi là Thảo ny của Khánh, cô mau đưa máy cho Khánh nhanh lên!
An nghe tới tên Thảo mặt liền biến sắc, hóa ra anh ta vẫn lén lút qua lại với người đàn bà tên Thảo đó,
An bình tĩnh
- À, hóa ra là cô ư, ? Đồ mặt dày, cô ko có lòng tự trọng à sao cứ bám lấy ck tôi thế, đồ trơ trẽn tránh xa ck tôi ra ko thì đừng có trách,
Thảo dập máy cô đập cái đt xuống đất, cô gào khóc
" 3 ngày nữa anh ta cưới vợ mà anh ta vẫn nói dối mình, trời ơi, Khánh, anh là tên khốn tôi sẽ ko tha cho anh đâu,
* * *
An vội vã mách mẹ Khánh
- Mẹ ơi, vừa nãy con Thảo nó gọi điện cho anh Khánh đấy mẹ ạ, đồ mặt dày,
Mẹ K; Cái gì, con Thảo đó gọi điện ư?
An khó chịu
- Mẹ làm thế nào thì làm 3 ngày nữa là cưới rồi đấy, con ko muốn cô ta làm hỏng bữa tiệc đâu,
Mẹ Khánh động viên An
- Con đừng lo, mẹ sẽ ko để cô ta làm hỏng tiệc cưới của các con đâu,
Mẹ Khánh nghiến răng
- Con khốn này, nó vẫn bám lấy con trai mình sao, mình đã đưa nó tiền rồi mà!
* * *
Mẹ Khánh tới nhà Thảo gặp anh trai cô ở cổng, anh trai Thảo nghiện nặng thấy bà ăn mặc sang trọng lại bước từ xe hơi xuống liền vội vàng bắt chuyện
- Bà tìm ai vậy?
- Tôi đến tìm con Thảo nó có nhà ko?
- Nó vừa đi mua đồ rồi, bà gặp nó có chuyện gì?
Mẹ Khánh rút ra một xấp tiền rồi nói nhỏ vào tai anh trai Thảo,
..
Đến hôm cưới của Khánh
Thảo thay quần áo cô quyết định sẽ tới gặp Khánh
Cô đi ra cửa thì bị anh Trai chặn lại
- Mày đi đâu, mau vào nhà,
- Em đi có việc một lát, anh mau tránh ra đi,
- Mày đi tìm thằng Khánh chứ gì, tao biết thừa, mau vào nhà ko tao đập chết bây giờ!
- Em là em gái của anh mà, anh ta đối xử với em như vậy, e phải đi gặp anh ta, anh mau tránh ra!
Anh Trai Thảo ko đồng ý và bắt Thảo đi vào, cô biết k thể làm gì nên giả vờ vào nằm ngủ,
Một lúc sau đến cơn nghiện thuốc lên anh trai cô vội vàng chạy vào phòng lấy thuốc, nhân cơ hội Thảo chạy ra ngoài và vẫy xe taxi đến thẳng khách sạn nơi đang chuẩn bị tiệc cưới của Khánh và An
Sau cơn phê thuốc anh trai Thảo ra ko thấy Thảo đâu liền vội vàng gọi điện cho mẹ Khánh
- Con Thảo nó đang đến đó đấy, bà mau ra cổng chặn nó lại đi!
- Chết tiệt, tôi mất bn tiền cho anh rồi mà anh ko giữ chân nó ở nhà đc sao,
Mẹ Khánh hét trong điện thoại
..
Bà ta vội vàng gọi người chờ sẵn ở cổng
Thảo vừa bước xuống khỏi taxi thì bị người của mẹ Khánh tóm lên xe ô tô và chở đi luôn
Họ bịt khăn có thuốc mê vào mồm Thảo khiến cô bất tỉnh ko biết gì nữa và đưa cô ra khỏi thành phố
2 người đàn ông lạ mặt đưa cô tới một ngôi nhà hoang ở nơi cánh đồng rất vắng vẻ
Một tên gọi về cho mẹ Khánh
- Giờ phải làm sao với cô ta thưa bà?
- Cứ nhốt cô ta ở đó đi, mai rồi tính tiếp!
2 người đó khóa chặt cửa rồi bỏ về
Thảo bị nhốt nơi nhà hoang đó, từ sáng đến tối vừa đói vừa lạnh, cô kêu gào khản tiếng mà ko có ai lên tiếng, cửa thì khóa chặt, cô gào khóc, khóc mãi đến mắt sưng húp, bụng đau thắt lại, trời đã sẩm tối mà vẫn ko thấy ai,
Vừa đói vừa khát cô cố tìm kiếm xung quanh xem có gì ăn đc ko? Nhưng ở nơi hoang văng này ng còn ko có thì lấy đồ ăn ở đâu ra,
* * *
Sau khi tiệc cưới tàn Khánh và vợ về nhà nghỉ ngơi để chuẩn bị hôm sau đi hưởng tuần trăng mật,
Tự nhiên Khánh thấy nóng ruột quá, anh đi vào nhà wc lấy đt gọi cho Thảo nhưng thuê bao, Khánh nghĩ bụng chắc đt hết pin rồi đi vào phòng ngủ ôm An,
Đêm đó Thảo trở dạ cô đau bụng sờ cửa mình thấy ra ít máu Thảo hoảng loạn vô cùng, cô biết mình sắp sinh rồi mà ở đây lại ko có ai cả làm sao cô có thể sinh con đc, Bụng cô bắt đầu đau giữ dội hơn, cô thở dốc, em bé trong bụng chèn xuống càng lúc càng nhiều hơn, ối vỡ lênh láng và cô bắt đầu buồn rặn, Thảo sợ hãi vô cùng, cô bất lực nhìn xung quanh,
Thảo nghĩ thế là hết rồi cô sẽ chết ở nơi lạnh lẽo hoang vắng này, cô ko cam tâm, đứa con của cô có tội tình gì mà phải chết cùng với cô chứ,
Thảo hét lên trong đau đớn "Tôi ko cam tâm,"
.. "Tôi hận các người"
* * *
Sáng hôm sau
Mẹ Khánh cùng 2 người đàn ông đó đi tới ngôi nhà hoang
Tên A: Bà định sử lí cô ta thế nào ạ?
Mẹ Khánh: Tôi vẫn chưa biết, để lát gặp rồi tôi thương lượng với cô ta xem, dù gì cô ta đang có thai đứa con của thằng Khánh nên tôi ko đành lòng ra tay nặng với cô ta!
Vừa bước tới cổng đã nghe thấy tiếng trẻ con khóc oe oe ở trong ngôi nhà hoang mẹ Khánh và 2 ng đàn đông đó vô cùng hoảng sợ
Tên A: Tiếng trẻ con khóc, chẳng lẽ cô ta sinh rồi ư?
Mẹ Khánh hoảng hốt quát
- Mau mở cửa ra đi, nhanh lên!
Cánh cửa vừa mở ra
Mẹ khánh đứng chết lặng khi thấy
Thảo nằm giữa vũng máu, Bên cạnh là một bé trai được quấn gọn trong cái áo khoác của Thảo người vẫn bê bết máu dây rốn vẫn loằng ngoằng, còn Thảo đã chết vì kiệt sức và lạnh, Thảo chết mà mắt vẫn mở trừng trừng,
Mẹ Khánh lại bế đứa bé lên, nó là bé trai khá bụ bẫm đứa bé đang khát sữa, cứ khóc oe oe trên tay bà
Tên A: Bà ơi cô Thảo chết rồi giơ chúng ta phải ls đây bà ơi, tôi sợ lắm,
Mẹ Khánh vỗ vỗ đứa bé vẻ mặt thản nhiên đến đáng sợ
- Đừng lo tôi sẽ có cách giải quyết,
Bà nhìn đứa bé âu yếm,
- Về nhà với bà thôi cháu, từ bây giờ bà sẽ lo cho cháu..
* * *
Last edited by a moderator: