Ngôn Tình [Edit] Idol Tàn Tật Xuyên Thành Búp Bê Tây Dương - Tây Qua Ni Cô

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Trần Lệ Giang, 3 Tháng chín 2020.

  1. Trần Lệ Giang

    Bài viết:
    30
    Chương 20

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hạ Thuần ăn bánh ngọt xong liền đi lên lớp, đúng lúc tiếng chuông vào học vang lên

    Lớp trưởng Phàn Đông Châu ở trên bục giảng chấm công, cậu ta có 1 bộ tóc ngắn bình thường, nhưng tiếng cười của cậu ta có thể vang khắp toàn bộ phòng học

    Quan hệ cậu ta với mọi người rất tốt

    Thế nhưng lại không bao gồm Hạ Thuần

    Phàn Đông Châu hướng Hạ Thuần cười giả tạo, mặt cậu ta trông thật giống một mặt dây chuyền được sản xuất với nhiều hoa plastic, cậu ta nói: "Hạ Thuần, cậu đến muộn một lúc"

    Hạ Thuần gật đầu nói: "Tớ biết, vậy cậu ghi vào đi"

    Phàn Đông Châu ghi tên Hạ Thuần viết xuống hai chữ: "Đến trễ"

    Hạ Thuần đi đến bàn học của mình

    Tiết tự học vừa kết thúc, đoàn người Cát Long Đào liền vào lớp học

    Vốn dĩ lớp học ầm ĩ bỗng chốc trở nên an tĩnh, Phàn Đông Châu trên bục giảng cũng ngẩng đầu lẳng lặng nhìn Cát Long Đào

    Cát Long Đào ăn mặc toàn thân đồ hiệu Canada Goose, tóc của hắn không dài, giống mốt giới trẻ bây giờ, hôm qua nhuộm màu xanh nay thấy lại là màu xám

    Hắn biết mọi người đang nhìn hắn, trong mắt hắn mang theo tia kiêu ngạo

    Cát Long Đào hưởng thụ cảm giác mọi người nhìn chằm chằm, nam sinh hâm mộ, nữ sinh ngưỡng mộ, quả thực là loại được thỏa mãn tâm tư của thiếu niên tuổi dậy thì

    Mấy bạn học đi sau Cát Long Đào nịnh hót: "Long ca, tóc như này thật soái a! Ăn diện như vậy có phải định tìm cho bọn em chị dâu hay không?"

    Nhắc tới chuyện yêu đương liền không ngăn được mọi người hóng hớt bát quái

    "Long ca, anh thật sự thích nữ sinh nào sao? Là học muội hay đồng học với chúng ta?"

    "Long ca, nước phù sa không chảy ngoài ruộng, ban chúng ta cũng có một nữ sinh xinh đẹp, anh thử coi xem được hay không?"

    Phía dưới bỗng nhiên truyền ra từng trận cười chế nhạo, các nữ sinh không hẹn cùng nhìn về phía Phàn Đông Châu

    Ai cũng biết Phàn Đông Châu thích Cát Long Đào

    Nhưng Cát Long Đào chưa bao giờ có ý gì với nữ sinh cả

    Cát Long Đào một tay cắm trong túi quần, một tay túm nam sinh ngay trước mặt sang một bên nói: "Bọn mày thật phiền"

    Hắn bình tĩnh đi đến phía cuối lóp, đem cặp ném lên bàn, ngồi xuống liền bắt đầu gục xuống cặp ngủ

    Nữ sinh xung quanh nhộn nhạo, nhỏ giọng nghị luận: "Nghe nói Long ca yêu thầm nữ singh ngồi cùng bàn hồi sơ trung, sau đó nữ sinh đó lưu ban được 1 năm, hiện tại học lớp 11. Chẳng lẽ long ca định theo đuổi cô ấy sao?"

    "Oa, thật là lãng mạn, yêu từ hồi sơ trung tới bây giờ, bạn cùng bàn giờ biến thành học trưởng! Ngẫm lại quả thực là một tình yêu đẹp!"

    Có người tiếp tục nói: "Chính là, nữ sinh kia hình như không thích Long ca a.. nghe nói cô ấy cự tuyệt Long ca?"

    "Long ca như vậy vì cái gì mà bị cự tuyệt?"

    Mọi người cũng ngoài ý muốn suy nghĩ: "Không biết, hay do thành tích không tốt?"

    "Thành tích: Long ca tốt hay không tốt, có quan hệ gì? Về sau kế thừa gia nghiệp chẳng phải xong rồi sao? Làm phu nhân phú nhị đại chả lẽ không tốt?"

    Đến khi chủ nhiệm bước vào lớp, mọi người mới dần an tĩnh lại, bắt đầu học bài.
     
    LieuDuong thích bài này.
  2. Trần Lệ Giang

    Bài viết:
    30
    Chương 21

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hạ Thuần ngồi phía trước Cát Long Đào, cô cảm giác bàn phía sau duỗi chân ra đằng trước liền lặng lẽ xô dịch ghế sang một bên.

    Hạ Thuần tuy rằng ngồi ở bàn thứ hai từ dưới lên nhưng cô cũng không giả bộ học bài mà là thực sự học tập.

    Cô học lớp thường, thành tích cũng không nổi trội nhưng tại lớp này mỗi lần thi cô đều có thể lọt vào top 10.

    Hạ Thuần ở sơ trung cao tầm 1m65, lên cấp 3 lại gần 1m70, so với trong lớp tính là cao, bình thường lại không thích nói chuyện, không phát biểu bài nên dần chuyển xuống bàn cuối ngồi cùng những học sinh kém khác.

    Tiếng chuông tan học vang lên.

    Hạ Thuần đứng dậy nhìn thoáng qua danh sach học sinh đi trễ ở bảng đen

    Học sinh đến trễ đều phải phụ trách vệ sinh trực nhật

    Không ngoài ý muốn, Hạ Thuần thấy được tên của mình nhưng lại không thấy được tên của Cát Long Đào

    Phàn Đông Châu rõ ràng bao che cho Cát long Đào

    Hạ Thuần trở lại chỗ ngồi trầm tư một lát thấp giọng kêu: "Đậu Đậu"

    Phó Văn Thanh vốn muốn đi ngủ nhưng lại không ngủ được, càng muốn ngủ lại càng không được, vô duyên vô cớ nằm im một tiếng đồng hồ.

    Anh mơ hồ nói không rõ ràng: "Làm sao vậy?"

    Hạ Thuần được đáp lại cảm thấy cao hứng, liền thấp giọng xin lỗi: "Tôi làm phiền anh ngủ sao?"

    Phó Văn Thanh giọng tỉnh táo hơn ban nãy hơn liền nói "Không có ngủ"

    Hạ Thuần cực lực hạ giọng hỏi: "Anh vẫn luôn ở đây sao? Tôi vừa gọi anh liền đáp?"

    Phó Văn Thanh đơn giản giải thích: "Vừa xuất hiện. Cô gặp phải chuyện gì gấp?"

    Hạ THuần vô thức mà xé một trang giấy vo thành một đoàn vừa áy náy lại ảo não nói: "Không có việc gì gấp, tôi chỉ muốn hỏi anh một chuyện nhỏ, rất rất nhỏ. Chính là, buổi sáng tôi vào lớp trùng với tiếng trống trường liền bị lớp trưởng đánh dấu đi muộn nhưng sau tôi lại còn một người khác, lại không có bị đánh dấu"

    Phó Văn Thanh trầm tư, anh theo bản năng phân tích chuyện cô vừa kể cùng logic mấu chốt sự việc liên quan.

    Theo như Hạ Thuần nói, sự việc này thực sự lớn.

    Phó Văn Thanh hỏi: "Cô cùng lớp trưởng xảy ra xích mích? Lớp trưởng cùng người bạn học kia có quan hệ với nhau? Hay bạn học đó có thân phận gì đặc thù làm lớp trưởng không dám đắc tội?"

    Hạ Thuần nói: "Việc này còn phải bắt đầu kể từ em họ tôi".
     
    LieuDuong thích bài này.
  3. Trần Lệ Giang

    Bài viết:
    30
    Chương 22

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hạ Thuần và Hạ Nguyệt sinh cùng năm, hai người năm nay đều 17 tuổi, ngày trước vẫn luôn cùng nhau học tập.

    Thời điểm thi vào cấp 3, Hạ nguyệt không đủ điểm phải tốn rất nhiều tiền mới có thể vào được tạm một trường bình thường.

    Hạ Nguyệt có không ít bạn bè ở trường cấp 3

    Trong đó bao gồm Phàn Đông Châu và Cát Long Đào, cùng với vài bạn nữ cùng lớp Hạ Thuần

    Hạ Nguyệt từng ngồi cùng Cát Long Đào 3 năm, Cát Long Đào có quan hệ tốt với Hạ Nguyệt, Hạ Thuần cũng không rõ ràng lắm

    Nhưng cô biết, Phàn Đông Châu vì Cát Long Đào mới có quan hệ tốt với Hạ Nguyệt

    Phàn Đông Châu đối với Hạ THuần "đặc biệt chiếu cố" tuyệt đối có liên quan tới Hạ Nguyệt

    Còn việc Cát Long Đào có thân phận đặc thù như thế nào Hạ Thuần cũng không biết, nói đúng hơn cả những người ở cấp 3 cũng không ai biết cậu ta có thân phận gì.

    Bọn họ chỉ biết người nhà Cát Long Đào đưa đón cậu ta bằng nhiều siêu xe khác nhau

    Nói đến giá cả của những chiếc xe đó thì cha mẹ bọn họ làm cả đời cũng không thể mua được.

    Mấy năm nay chủ nhiệm đều làm như không thấy đối với hành vi Cát Long Đào

    Điều này có thể chứng minh Cát Long Đào không phải học sinh bình thường

    Người ta trời sinh có tiền có quyền, mặc dù không biết trong nhà Cát Long Đào làm gì nhưng các bạn học vẫn không dám đắc tội cậu ta.

    3 năm cũng đủ 3 chữ "Cát Long Đào" khiến người ta sợ hãi

    Dần dà cũng không có người đi trêu chọc cậu ta, tựa hồ cam chịu cậu ta không phải là người có thể chọc giận

    Hạ Thuần vo loạn giấy trong tay, thanh âm cực thấp: "Đậu Đậu, tôi, tôi biết kì thật không nên vì mỗi chuyện này mà làm phiền anh nhưng tôi thật sự không biết phải làm sao".

    Phó Văn Thanh nói: "Có thể làm cô để ý như vậy như thế nào lại là chuyện nhỏ"

    Hạ Thuần cứng họng một lúc lâu

    Anh ấy đây là.. để ý cảm giác của cô sao?

    Lâu lắm không có người quan tâm, cô thiếu chút nữa đã quên cảm giác được quan tâm là như thế nào

    Hạ thuần bỗng nhiên đỏ vành mắt

    Làm sao bây giờ, càng tiếp xúc cùng Phó Văn Thanh, lại càng thích anh nhiều hơn.

    Anh làm sao lại đối với cô tốt như vậy.
     
    LieuDuong thích bài này.
  4. Trần Lệ Giang

    Bài viết:
    30
    Chương 23

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Phó văn Thanh không nghe được tiếng cô nữa liền nhíu mày: "Thế nào?"

    Hạ Thuần vội vàng điều chỉnh lại cảm xúc, ngữ khí bình tĩnh nói: "Không, không có gì, chính là đột nhiên nhớ tới lần trước anh nói tôi nhát gan"

    Quả thực là nhát gan, anh nhẹ nhàng cạy mở nội tâm của cô nàng vỏ sò, cô liền khẩn trương muốn chết

    Phó Văn Thanh nói: "Nếu hành vi của cô ta không làm cô thoải mái vậy liền đi giải quyết chuyện này. Có biết phải giải quyết như thế nào chưa?"

    Hạ Thuần gật gật đầu: "Tôi biết rồi, kì thật chỉ cần tự mình chất vấn cậu ta đem tên tôi gạch đi là tốt rồi. Nhưng mà tôi lo lắng cậu ta không chịu gạch tên tôi, ngược lại.."

    Phó Văn Thanh tiếp lời nói trong lòng cô: "Ngược lại đem việc Cát Long Đào đến trễ là do cô sao?"

    Hạ Thuần gật đầu: "Đúng là như vậy. Tôi.. tôi không dám"

    Phó Văn Thanh hỏi: "Vì cái gì không dám? Cậu ta chỉ là một thằng nhóc có thể làm gì cô? Bối cảnh gia đình cậu ta tốt như vậy cũng không có khả năng làm trường học vô duyên vô cớ đuổi học cô, hiệu trưởng càng không làm chuyện không có đầu óc như vậy"

    Thanh âm Hạ Thuần cơ hồ nhỏ tới mức muốn chạm đất: "Anh nói không sai, nhưng anh không biết việc.. đắc tội cậu ta người như tôi sẽ bị cả lớp xa lánh, sẽ bị nhằm vào"

    Hồi nhỏ, Phó Văn Thanh luôn ở trường tư tốt nhất học tập do Tập đoàn Phó thị đầu tư, ở đó các bạn không giàu thì cũng khá gi, thêm nữa tập đoàn Phó thị là đại cổ đông của trường, việc xa lánh này anh chưa hề trải qua

    Loại việc đáng khinh như vậy cũng không chỉ thế giới người lớn mới có

    Mà tuổi vị thành niên cũng có

    "Bọn họ bình thường đều nhằm vào cô sao?"

    "Thỉnh thoảng"

    "Nhằm vào cô như thế nào?"

    "Họ để tôi dọn vệ sinh nhiều hơn, cướp bài tập của tôi chép đáp án, còn làm bộ như tự mình làm. Có một lần tôi không cao hứng, thời điểm thi tháng, bọn họ đều vây lại bài kiểm tra vừa cướp được, giám thị đi tới đi lui bên cạnh tôi, tôi không dám nói, tôi sợ là họ vu oan là tôi tự nguyện cho họ chép. Thành tích của các cậu ta là giả, tôi không hề muốn khổ cực làm ra đáp án cuối cùng tất cả chỉ là phế phẩm. Chuyện này tôi nhớ rất lâu"

    Phó Văn Thanh áp chế tức giận hỏi: "Tiểu bằng hữu, đến tột cùng là cô học trường thấp kém nào vậy?"

    Hạ Thuần nghe thấy ngữ khí trách mắng, nghĩ rằng Phó Văn Thanh đang chất vấn cô tại sao lại ở loại trường học thấp kém như vậy học tập, liền vội vàng hấp tấp trả lời: "Trường học của tôi tương đối tốt, kỳ thật.. lớp 10 thành tích tôi rất tốt, mỗi lần thi đều ọt top 100 thành phố, chỉ là về sau ba mẹ bị tai nạn xe cộ qua đời, tôi.. tôi không có cách nào khống chế chính mình.. mới thi không tốt. Tôi.."

    Cô cũng không biết vì cái gì nước mắt thẳng tắp chảy xuống

    Cô cũng muốn học ở trường tốt nhất có thể

    Nếu được cô rất muốn trở lại trước kia, cố gắng thi, trở thành học sinh ưu tú giống như Phó Văn Thanh vậy.
     
    LieuDuong thích bài này.
  5. Trần Lệ Giang

    Bài viết:
    30
    Chương 24

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Phó Văn Thanh than nhẹ một tiếng, ngữ khí không khỏi bình tĩnh lại: "Khóc cái gì, tôi hỏi cô học ở trường nào?"

    Anh thực sự không hiểu trường học nào lại có loại học sinh như thế này.

    Hạ Thuần thở dài một hơi, cô còn tưởng rằng Phó Văn Thanh thấy phiền.

    "Tôi ở khu Ánh Hạ, anh nghe bao giờ chưa?"

    Hai người có khẩu âm giống nhau nên anh biết cô cùng một thành thị với mình.

    "Khu Ánh Hạ tôi biết, nhưng ở đó có trường học nào?"

    Lục sâm tiểu trúc ở ngay khu Ánh Hạ

    "Tam trung"

    "..."

    Phó Văn Thanh cảm thấy khá quen thuộc, bắt đầu mới xây trường tam trung đất ở đó do Phó gia quyên góp. Đến bây giờ vừa bước vào cửa tam trung đã thấy lời cảm kích tập đoàn Phó thị khắc trên đá cạnh cổng trường.

    Chuyện tập đoàn Phó thị quyên góp cho giáo dục không phải là chuyện gì mới mẻ, chút chuyện nhỏ này cũng làm Phó Văn Thanh không nhớ rõ. Hồi đó hiệu trưởng trường tam trung giúp học sinh nghèo khó lập quỹ nhưng gặp vấn đề, liền đi qua công quán Lâm Giang tạ lễ, Phó Văn Thanh vừa lúc ở đó, mơ hồ ngh e được đối phương nói mấy câu, giờ nhớ lại có điểm ấn tượng.

    Lần này không lo rồi

    Phó Văn Thanh không chút để ý nói: "Chuyện này cô muốn giải quyết như nào đều được, cô muốn vui lấy nước hắt mặt cô ta cũng được. Xảy ra chuyện gì tôi bảo vệ cô"

    Hạ Thuần: "A, hả? Hắt cậu ấy?"

    Phó Văn Thanh thúc giục nói: "Còn không đi?"

    Hạ Thuần vô ý thức đứng lên, chân cũng không dám dịch chuyển, lắp bắp nói: "Kia, vậy tôi đi.."

    Phó Văn Thanh thỏa mãn "Ân" một tiếng, thúc giục nói: "Nhanh đi"

    Hạ Thuần không nhịn được lẩm bẩm, làm sao lại có cảm giác giống như đi theo Phó Văn Thanh làm việc xấu.

    Cảm thấy hư hỏng như vậy nhưng lại làm cho cô khá vui vẻ.

    Hạ Thuần bóc miếng nam châm dính trên bảng danh sách chấm người đi trễ, mang giấy đến trước mặt Phàn Đông Châu.

    Phàn Đông Châu đang ngồi chơi đùa cùng các bạn xung quanh, thấy Hạ Thuần đến, cô ta cùng những người khác dừng trò chuyện.

    Hạ Thuần cầm danh sách trễ học đi tới hỏi: "Lớp trưởng, xin hỏi vì cái gì người đi sau tôi lại không có tên trong danh sách này?"

    Phàn Đông Châu dập tắt nụ cười, cô ta khoanh tay ngẩng đầu nhìn Hạ Thuần, khinh miệt hỏi: "Muốn gây chuyện đúng không?"

    Hạ Thuần không tự chủ được nắm chặt tay búp bê.
     
    LieuDuong thích bài này.
  6. Trần Lệ Giang

    Bài viết:
    30
    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 25

    Phó Văn Thanh không chút để ý nói: "Tìm cô ta gây chuyện thì thế nào?"

    Thanh âm của anh chắc chắn lại tự tin, giống như trước kia anh đứng lãnh thưởng trên đài vinh quang, dáng vẻ như lúc này, trong hàng vạn con người nhỏ bé anh chính là ngôi sao sáng nhất

    Hạ Thuần âm thầm hâm mộ, hiện tại ngôi sao sáng nhất đang trong lòng cô, cổ vũ cô

    Sự sợ hãi của cô cùng người khác cãi lộn dần dần tiêu tán

    Phó Văn Thanh: "Buộc cô ta nói ra lí do thỏa đáng, mặc kệ kết quả như nào, làm cho sự việc này không dẫn tới đánh nhau, đừng để chính mình bị thương, chuyện về sau cũng không cần cô quản nữa"

    Anh sẽ bảo vệ cô

    Hạ Thuần hoàn toàn không sợ, cô nhìn thẳng Phàn Đông Châu nói: "Tôi không phải đang gây chuyện mà là cần một lời giải thích. Lớp có quy định, vốn dĩ chúng ta đều hiểu rõ việc ghi danh sách đi trễ. Nếu tôi vào lớp cùng lúc với tiếng chuông liền bị tính đi trễ, vậy người phía sau tính thế nào?"

    Phàn Đông Châu cười lạnh một tiếng, khó chịu đứng dậy, cô ta không cao bằng Hạ Thuần, khẽ nâng đầu trừng mắt nhìn Hạ thuần hỏi: "Cậu bị ngốc sao?"

    Cô ta chỉ vào Cát Long Đào nói: "Cậu muốn ghi tên Long ca đi trễ, được, bút đây, cho cậu viết"

    Hạ Thuần ngữ khí chắc chắn: "Cậu là lớp trưởng, đây là trách nhiệm của cậu, thời điểm tranh cử cậu đã nói sẽ đảm bảo công chính liêm minh nên mọi người mới bầu cho cậu một phiếu. Giờ tôi muốn cậu công bằng như chính cậu nói"

    Phàn Đông Châu trên mặt lúc trắng lúc đỏ, cam đoan công bằng chính là lời cô ta nói ra

    Nhưng ai chẳng biết Cát Long Đào là một ngoài lệ

    Cho tới bây giờ cũng không ai dám ghi hắn đến trễ

    Phàn Đông Châu thẹn quá hóa giận nghẹn ngào mắng một câu: "Con mẹ nó, cô có bệnh à?"

    Hạ Thuần đứng không nhúc nhích tí nào, ngay thẳng, kiên định, lại phấn chấn, khí thế nghiêm nghị liền áp đảo Phàn Đông Châu

    Cô đe dọa đối phương nói: "Nếu lớp trưởng đã không rõ ràng như vậy, tốt thôi, chúng ta cùng nói chuyện với chủ nhiệm lớp, nếu không thể thì liền nói trước mặt hiệu trưởng, hoặc tại loa trường thông báo cho toàn trường cùng thảo luận vấn đề"

    Phàn Đông Châu biết sự việc làm lớn sẽ có hậu quả gì, chủ nhiệm lớp các giáo viên nhà trường làm sao có thể thừa nhận việc Cát Long Đào có thân phận đặc thù. Người sai chắc chắn sẽ là cô ta, toàn trường sẽ phỏng đoán cô ta vì cái gì mà bao che cho Cát Long Đào

    Tâm tư của cô ta mọi người đều sẽ biết

    Mọi người sẽ đánh giá cô ta thế nào chứ?

    Vì yêu mà bao che cho người mình theo đuổi

    Không được, cô ta không thể chịu được việc mọi người xì xào bàn tán

    Chưa biết chừng còn muốn mời phụ huynh

    Cô ta không thể bị mời phụ huynh, ba mẹ cô ta cự kì nghiêm khắc hiển nhiên sẽ không cho phép yêu sớm, cho dù có là thầm mến đi chăng nữa.
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...