TG2 - Chương 20: Mang theo bạn trai (9)
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Màn đếm ngược giữa bàn của hai người chỉ còn 120 giây, cách tiêu Duệ nói "Sắp bắt đầu" còn hai phút, thật sự là bởi vì tốc độ quét mìn của hai người đều quá nhanh, tiết kiệm không ít thời gian.
Đàm Tô nghiêng đầu liếc Tiêu Duệ một cái, hắn nghiêng về phía cô, biểu tình trên mặt phảng phất thập phần lạnh nhạt không sao cả, nhưng cô cảm thấy mình phảng phất có thể cảm giác được biểu tình bình tĩnh của hắn.
Vì vậy, tâm trạng của cô không thể không hạnh phúc.
Hai người một người buồn bực, một người sung sướng nhìn chằm chằm đếm ngược, ai cũng không mở miệng, trong căn phòng trắng bệch này một mảnh yên tĩnh.
Ngay trong một mảnh yên tĩnh này, Tiêu Duệ bỗng nhiên mở miệng nói: "Vừa rồi cô không đánh dấu mìn chứ?"
Tâm tình Đàm Tô giờ phút này cũng dần dần bình tĩnh lại, cũng không ngờ Tiêu Duệ lại còn nghĩ đến chuyện rà phá bom mìn, liền hảo tâm giải thích: "Đúng, thói quen bình thường không đánh dấu."
Tiêu Duệ đột nhiên quay đầu nhìn Đàm Tô vài giây, ngay khi Đàm Tô cho rằng hắn muốn nói cái gì đó, hắn lại im lặng quay về. Cũng không biết là nghĩ tới cái gì, khóe miệng hắn bỗng nhiên gợi lên một tia cong nhẹ nhàng, tựa hồ vừa rồi buồn bực đều quét sạch.
Đàm Tô vốn còn tưởng rằng Tiêu Duệ nghe cô nói như vậy sẽ trở nên buồn bực hơn, dù sao hắn đắc ý "chỉ điểm" cô, lại phát hiện cô đã sớm biết phương pháp hắn nói, còn dùng vô cùng thuần thục, đổi lại ai cũng sẽ cảm thấy mất mát chứ? Nhưng cô làm sao cảm thấy Tiêu Duệ chẳng những không buồn bực hơn, ngược lại còn trở nên cao hứng đây?
Đàm Tô cảm thấy mình căn bản không rõ suy nghĩ của Tiêu Duệ, cũng không bận tâm rối rắm.
Khi đếm ngược thay đổi từ 1 đến 0, gợi ý hệ thống vang lên một lần nữa.
[ Cấp độ đầu tiên: Rà phá bom mìn hoàn tất. Thời gian còn lại của người chơi Tiêu Duệ là 96 giây, người chơi Đàm Tô thời gian còn lại là 102 giây, thời gian dùng một lần của người chơi ở cấp độ tiếp theo là 96 giây.
Cấp độ thứ hai: Hỏi Đáp.
Ở cấp độ này, hệ thống sẽ chọn ngẫu nhiên các câu hỏi để đặt câu hỏi và người chơi thay phiên nhau trả lời. Thời gian trả lời dùng một lần, người chơi tích lũy 1 điểm cho mỗi câu trả lời đúng. Tích lũy 5 điểm có thể nhận được một bông hoa nhỏ màu đỏ, thu được hoa đỏ nhỏ sẽ được sử dụng cho cửa tiếp theo là cửa thứ ba. Mỗi câu hỏi, người chơi chỉ có một cơ hội để trả lời, trả lời sai câu hỏi này không có điểm. Trong thời gian trả lời, người chơi tích lũy trả lời sai 3 câu hỏi sẽ khấu trừ một bông hoa nhỏ màu đỏ.
Cấp độ này sẽ được thực hiện đồng thời bằng giọng nói và văn bản, người chơi có thể giành được câu trả lời trước khi đọc xong chủ đề. Người chơi phải trả lời câu hỏi một cách độc lập và người chơi khác không được nhắc nhở dưới bất kỳ hình thức nào, nếu vi phạm sẽ bị khấu trừ một bông hoa nhỏ màu đỏ cùng một lúc.
Cấp độ thứ hai sẽ bắt đầu sau 30 giây. ]
Sau khi hệ thống nói xong, cảnh tượng trước mặt hai người đã xảy ra một chút biến hóa.
Đếm ngược giữa bàn không thay đổi, vẫn bắt đầu đếm ngược từ 300 giây. Mà hình ảnh ba chiều vốn dùng để quét mìn biến mất, thay vào đó là một màn hình màu trắng, phía trên đang tiến hành đếm ngược từ 30. Mà phía dưới đếm ngược 30 giây là tên của Tiêu Duệ và Đàm Tô, trước mắt tên Tiêu Duệ là màu xanh sáng, mà tên Đàm Tô là màu xám, câu hỏi đầu tiên hẳn là do Tiêu Duệ trả lời trước.
"Cô.." Thừa dịp còn chưa bắt đầu, Tiêu Duệ quay đầu nhìn Đàm Tô, nhưng chỉ nói một chữ, hắn tựa hồ nghĩ đến cái gì, ngậm miệng lại, trực tiếp chuyển tầm mắt, coi mình cái gì cũng không nói.
Đàm Tô đoán anh là bởi vì vừa rồi rà phá bom mìn để lại bóng ma tâm lý, sợ lại bị phía dưới cô, lúc này mới lời đến miệng lại nuốt trở về.
Bất quá lúc này đây, trong lòng cô thật sự không yên tâm. Cái gọi là vấn đề trích xuất ngẫu nhiên của hệ thống sẽ là loại vấn đề nào? Cô đoán những vấn đề kia đối với Tiêu Duệ mà nói hẳn là không tính là gì, tuy rằng không biết hiện tại anh có làm công việc liên quan đến CNTT hay không, nhưng từ biểu hiện của anh mà xem, hẳn anh đã đọc rất nhiều sách. Nhưng bản thân Đàm Tô lại phi thường hoài nghi lượng kiến thức của cô có thể đối phó với cửa ải hỏi đáp hay không. Nếu như trả lời sai không tính điểm thì thôi, hết lần này tới lần khác trả lời sai còn phải đảo ngược, bằng không gặp phải đề không được cô tùy tiện trả lời, đem cơ hội ném cho Tiêu Duệ là được.
30 giây đếm ngược nhanh chóng trôi qua, 1 sau đó nhảy trực tiếp thành 96. Cùng lúc đó, trên màn hình trước mặt hai người xuất hiện đề tài đầu tiên.
[ Câu hỏi 1: Bộ phim được viết bởi nhà văn khoa học viễn tưởng nào? ]
"Philip k. Dick.". "Tiêu Duệ không đợi hệ thống nói xong liền nhanh chóng trả lời.
[ Câu hỏi 1 trả lời chính xác, tích lũy 1 điểm. ]
Sau khi hệ thống xác nhận câu trả lời của Tiêu Duệ, bên dưới tên của hắn xuất hiện một mảnh nhỏ màu đỏ, là một cánh hoa.
Đàm Tô chỉ liếc mắt một cái, liền vội vàng nhìn về phía đề thứ hai, lúc này đến phiên cô.
[ Câu hỏi 2: Loài người sống lâu nhất trên Trái Đất cho đến nay là gì? ]
Khoảnh khắc thấy rõ đề tài, Đàm Tô thoáng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng trả lời:" Người đứng thẳng. "
Tuy nói ước chừng 5 vạn năm trước người đứng thẳng đã bị trí nhân thay thế, hoàn toàn biến mất khỏi địa cầu này, nhưng trí nhân chỉ tồn tại hai ba mươi vạn năm, người đứng thẳng lại tồn tại từ 1, 5 triệu năm trước, chỉ nói về thời gian sống sót, tự nhiên là người đứng thẳng lâu nhất. Cho dù là trí nhân hiện tại thống trị địa cầu, chỉ sợ tương lai cũng sẽ không tồn tại lâu như vậy.
[ Câu hỏi 2 trả lời chính xác, tích lũy 1 điểm. ]
Sau khi hệ thống xác nhận, một cánh hoa nhỏ màu đỏ xuất hiện bên dưới tên của Đàm Tô. Tiếp theo, tên Tiêu Duệ lại sáng lên, lại một lần nữa đến lượt hắn.
[ Câu hỏi 3: Một lá bài một mặt là số, mặt kia là màu đỏ hoặc xanh lá cây, để xác minh" mặt trước của một lá bài là số lẻ, mặt sau nhất định là màu đỏ ", cần phải lật xem đằng sau lá bài nào dưới đây?
A. Thẻ đỏ
B. Thẻ xanh
C. Số 5
D. Số 6 ]
Tiêu Duệ:" BC. "(Banhbao2333: Đoạn này không hiểu)
[ Câu hỏi 3 trả lời chính xác, tích lũy 1 điểm. ]
Phía dưới tên Tiêu Duệ lại có thêm một cánh hoa màu đỏ, cánh hoa kia cùng mảnh đầu tiên nối liền với nhau, tạo thành một phần nhỏ của một đóa hoa.
[ Câu hỏi 4: Tác phẩm của Beethoven là bản giao hưởng mấy? ]
Đàm Tô sửng sốt, tác phẩm số 125 của Beethoven cô có vẻ hơi ấn tượng, nhưng bản giao hưởng số 5, hay bản giao hưởng số 9?
Cô không có nhiều thời gian do dự, trực tiếp đoán một cái:" Bản giao hưởng số 5. "
[ Câu hỏi 4 trả lời sai, không có điểm. ]
Hệ thống vô tình tuyên bố Đàm Tô thất bại, sau đó Đàm Tô liền nhìn thấy phía dưới tên của cô lại xuất hiện thêm một cánh hoa, bất quá chỉ là màu xám đen.
[ Câu hỏi 5: Nhiệm vụ của luật hình sự nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là gì? ]
Hệ thống không dừng lại, tiếp tục đề tài tiếp theo, mà Tiêu Duệ cũng không dừng lại, đọc xong đề tài liền không chút do dự nói ra:" Nhiệm vụ của luật hình sự nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là dùng hình phạt đấu tranh với tất cả các tội phạm, để bảo vệ an ninh quốc gia, bảo vệ chế độ độc tài dân chủ nhân dân và chế độ xã hội chủ nghĩa, bảo vệ tài sản nhà nước và tài sản thuộc sở hữu tập thể của quần chúng lao động, bảo vệ tài sản thuộc sở hữu tư nhân của công dân, bảo vệ quyền cá nhân của công dân. Quyền dân chủ và các quyền khác, giữ gìn trật tự xã hội, trật tự kinh tế, bảo đảm sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội diễn ra suôn sẻ ".
Hắn một bên nói, một bên tranh thủ thời gian nhìn Đàm Tô một cái.
Thất bại vừa rồi khiến trong lòng Đàm Tô có chút trầm xuống, thừa dịp Tiêu Duệ nói nhiệm vụ luật hình sự, cô vội vàng điều chỉnh tâm tình của mình, miễn cho ảnh hưởng đến độ chính xác của câu trả lời phía sau. Đương nhiên, cô cảm giác được tầm mắt Tiêu Duệ nhìn qua, nhưng cố ý không đối mắt với hắn, đồng dạng cũng sợ bị ảnh hưởng.
Nhưng.. Nhiệm vụ của pháp luật hình sự, Tiêu Duệ cư nhiên cũng biết, nghe thanh âm lưu loát của hắn, tựa hồ là thuộc lòng? Anh ta không phải là một người đàn ông IT sao? Xem thứ đó để làm gì?
[ Câu hỏi 5 trả lời chính xác, tích lũy 1 điểm. ]
Gợi ý của hệ thống kéo lại suy nghĩ của Đàm Tô, cô hít sâu một hơi, căng thẳng thần kinh nhìn về phía đề tiếp theo.
Khi thời gian 96 giây trôi qua, cả hai đã trả lời tổng cộng 13 câu hỏi. Trong đó Tiêu Duệ trả lời 7 câu, Đàm Tô trả lời 6 câu. Tiêu Duệ đúng 6 câu, sai 1 câu, Đàm Tô đúng 4 câu, sai 2 câu. Hai người cộng lại tổng cộng đúng 10 câu hỏi, sai 3 câu hỏi. Nói cách khác, trả lời đúng nhận được hai bông hoa nhỏ màu đỏ, nhưng tích lũy trả lời sai 3 câu hỏi cũng phải khấu trừ một bông hoa nhỏ màu đỏ, như vậy, hai người cuối cùng chỉ nhận được một bông hoa nhỏ màu đỏ.
Tuy nói Đàm Tô chỉ sai một câu so với Tiêu Duệ, nhưng cô rất rõ ràng, nếu như không phải Tiêu Duệ sai câu kia thật sự quá kỳ lạ, hắn rất có thể một câu cũng không sai. Câu hắn sai kia tựa hồ là một đề tài về thuyết tương đối, nói có một đôi chị em chênh lệch một tuổi, chị dùng tốc độ bao nhiêu rời khỏi Địa Cầu, lại dùng tốc độ ánh sáng trở về, sẽ kém em gái nửa tuổi?
Câu này Tiêu Duệ suy nghĩ năm giây, so với các câu khác cơ hồ là tốc độ trả lời nhanh như chớp, cái này đã tính là rất chậm, cuối cùng hắn vẫn buông tha, tùy ý đưa ra đáp án, kết quả tự nhiên là sai. Câu này Đàm Tô cảm thấy anh sai rất bình thường, bởi vì đổi lại cô trả lời, giống như có thể đọc hiểu đề, nhưng nghĩ sâu liền hoàn toàn không biết nên dùng phương pháp gì để giải..
Trải qua cửa thứ hai hỏi đáp, Đàm Tô phát hiện mình bắt đầu tò mò Tiêu Duệ rốt cuộc là làm gì. Sáu đề tài vừa rồi hắn trả lời đúng, liên quan đến văn học, pháp luật, toán học, vật lý, lịch sử và chính trị, cô chỉ có thể trả lời ra hai ba câu trong đó, Tiêu Duệ chẳng những đều có thể trả lời ra, hơn nữa còn hầu như không cần suy nghĩ. Kiến thức và trí nhớ này thực sự đáng kinh ngạc.
" Kiến thức của cậu rất rộng. "Đàm Tô có chút nghiên cứu nhìn Tiêu Duệ, bất quá lời khen này ngược lại xuất phát từ chân tâm.
Tiêu Duệ nhíu mày, biểu tình không chút che dấu tự đắc, ngoài miệng lại rất khiêm tốn nói:" Cũng được. "Hắn dừng một chút, nhìn Đàm Tô vẻ mặt chân thành đề nghị," Tôi đề nghị cô đọc sách nhiều hơn, tuy rằng không đến trình độ của tôi, nhưng ít nhất sẽ không phạm sai lầm ở một ít vấn đề. "(Banhbao2333: Không bỏ được tật haha)
Các vấn đề kiến thức chung..
Đàm Tô sắc mặt hơi trầm xuống, ha hả cười cười, gằn từng chữ nói:" Cám ơn. "
Cô sai hai câu, một là câu của Beethoven, tác phẩm số 125 của anh là bản giao hưởng số 9, cô chỉ có thể nhớ được bản giao hưởng số 9 bao gồm, còn gọi là bản giao hưởng hợp xướng, về phần số tác phẩm, cô thật sự không chú ý qua, không có cách nào liên hệ chúng lại với nhau. Một vấn đề khác là hỏi sát thủ hàng loạt người Nga Rosto đồ tể - nguyên nhân giết người, vấn đề trước cô tốt xấu gì cũng có chút ấn tượng, tên sát thủ hàng loạt này thật sự chưa bao giờ nghe nói qua, cuối cùng đoán là bóng ma thời thơ ấu, kết quả tự nhiên là sai.
" À đúng rồi, hai câu hỏi cậu trả lời sai, đáp án là bản giao hưởng số 9 của tiểu điệu D, không cử. "Tiêu Duệ tự giác thiện ý bổ sung một câu.
" À.. Cám ơn. "Nhìn vẻ mặt tiêu Duệ tựa hồ không hề ác ý, Đàm Tô rất nhanh điều chỉnh cảm xúc, nhịn không được hỏi," Cậu ở trong thế giới thực, hẳn không phải là lập trình viên chứ? "
Trước kia cô từng tiếp xúc với một số lập trình viên, tuy nói không thể khái quát, nhưng ấn tượng của lập trình viên đối với cô chính là mộc mạc, Tiêu Duệ, mặc kệ nhìn thế nào cũng không giống lập trình viên.
" Đương nhiên không phải. "Tiêu Duệ vẻ mặt đương nhiên trả lời," Tôi đối với loại công việc khô khan mà không có hàm lượng kỹ thuật này, không hề có hứng thú. "
" Vậy nghề nghiệp của cậu là gì? "
Tiêu Duệ thẳng lưng, khiêm tốn nói:" Người viết tiểu thuyết trinh thám. "Tuy nhiên, bất kể giọng điệu của anh, hoặc biểu hiện của anh, Tiêu Duệ đã cho thấy niềm tự hào mãnh liệt của mình về nghề nghiệp mà anh đã chọn.
Đàm Tô chợt nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Duệ, hắn ở trong phòng chiếu còn mang theo laptop, lúc ấy trong miệng còn nhắc tới những lời như" Giết người trong phòng kín ". Hóa ra lúc đó anh ta đang viết tiểu thuyết trinh thám. Là một nhà văn, để viết trơn tru, mở rộng kiến thức là điều cần thiết, và không có thắc mắc gì về việc anh biết rất nhiều điều.
Đàm Tô suy nghĩ một chút, quyết định lễ thượng qua lại, liền nói:" Trước khi vào, tôi là cố vấn quản lý tài chính của Thượng Nhạc. "
" Cố vấn quản lý tài chính? ". Tiêu Duệ nhướng mày, cười nói:" Cô thật ra là nhắc nhở tôi. Sau khi từ nơi này đi ra ngoài, tôi mang theo toàn bộ tiền tiết kiệm của tôi đi tìm cô tư vấn, cô sẽ không cự tuyệt chứ? "
Đàm Tô sửng sốt, lập tức gật đầu cười nói:" Được."
Hắn ngược lại có tự tin hai người đều có thể trở thành top 3 rời khỏi trò chơi này trở lại thế giới thực, nhưng lời này của hắn, quả thật nghe rất thoải mái. Về phần công ty của cô chỉ nhận danh sách hơn năm mươi vạn, cô cũng không cần nói ra đả kích anh nữa.
Đàm Tô nghiêng đầu liếc Tiêu Duệ một cái, hắn nghiêng về phía cô, biểu tình trên mặt phảng phất thập phần lạnh nhạt không sao cả, nhưng cô cảm thấy mình phảng phất có thể cảm giác được biểu tình bình tĩnh của hắn.
Vì vậy, tâm trạng của cô không thể không hạnh phúc.
Hai người một người buồn bực, một người sung sướng nhìn chằm chằm đếm ngược, ai cũng không mở miệng, trong căn phòng trắng bệch này một mảnh yên tĩnh.
Ngay trong một mảnh yên tĩnh này, Tiêu Duệ bỗng nhiên mở miệng nói: "Vừa rồi cô không đánh dấu mìn chứ?"
Tâm tình Đàm Tô giờ phút này cũng dần dần bình tĩnh lại, cũng không ngờ Tiêu Duệ lại còn nghĩ đến chuyện rà phá bom mìn, liền hảo tâm giải thích: "Đúng, thói quen bình thường không đánh dấu."
Tiêu Duệ đột nhiên quay đầu nhìn Đàm Tô vài giây, ngay khi Đàm Tô cho rằng hắn muốn nói cái gì đó, hắn lại im lặng quay về. Cũng không biết là nghĩ tới cái gì, khóe miệng hắn bỗng nhiên gợi lên một tia cong nhẹ nhàng, tựa hồ vừa rồi buồn bực đều quét sạch.
Đàm Tô vốn còn tưởng rằng Tiêu Duệ nghe cô nói như vậy sẽ trở nên buồn bực hơn, dù sao hắn đắc ý "chỉ điểm" cô, lại phát hiện cô đã sớm biết phương pháp hắn nói, còn dùng vô cùng thuần thục, đổi lại ai cũng sẽ cảm thấy mất mát chứ? Nhưng cô làm sao cảm thấy Tiêu Duệ chẳng những không buồn bực hơn, ngược lại còn trở nên cao hứng đây?
Đàm Tô cảm thấy mình căn bản không rõ suy nghĩ của Tiêu Duệ, cũng không bận tâm rối rắm.
Khi đếm ngược thay đổi từ 1 đến 0, gợi ý hệ thống vang lên một lần nữa.
[ Cấp độ đầu tiên: Rà phá bom mìn hoàn tất. Thời gian còn lại của người chơi Tiêu Duệ là 96 giây, người chơi Đàm Tô thời gian còn lại là 102 giây, thời gian dùng một lần của người chơi ở cấp độ tiếp theo là 96 giây.
Cấp độ thứ hai: Hỏi Đáp.
Ở cấp độ này, hệ thống sẽ chọn ngẫu nhiên các câu hỏi để đặt câu hỏi và người chơi thay phiên nhau trả lời. Thời gian trả lời dùng một lần, người chơi tích lũy 1 điểm cho mỗi câu trả lời đúng. Tích lũy 5 điểm có thể nhận được một bông hoa nhỏ màu đỏ, thu được hoa đỏ nhỏ sẽ được sử dụng cho cửa tiếp theo là cửa thứ ba. Mỗi câu hỏi, người chơi chỉ có một cơ hội để trả lời, trả lời sai câu hỏi này không có điểm. Trong thời gian trả lời, người chơi tích lũy trả lời sai 3 câu hỏi sẽ khấu trừ một bông hoa nhỏ màu đỏ.
Cấp độ này sẽ được thực hiện đồng thời bằng giọng nói và văn bản, người chơi có thể giành được câu trả lời trước khi đọc xong chủ đề. Người chơi phải trả lời câu hỏi một cách độc lập và người chơi khác không được nhắc nhở dưới bất kỳ hình thức nào, nếu vi phạm sẽ bị khấu trừ một bông hoa nhỏ màu đỏ cùng một lúc.
Cấp độ thứ hai sẽ bắt đầu sau 30 giây. ]
Sau khi hệ thống nói xong, cảnh tượng trước mặt hai người đã xảy ra một chút biến hóa.
Đếm ngược giữa bàn không thay đổi, vẫn bắt đầu đếm ngược từ 300 giây. Mà hình ảnh ba chiều vốn dùng để quét mìn biến mất, thay vào đó là một màn hình màu trắng, phía trên đang tiến hành đếm ngược từ 30. Mà phía dưới đếm ngược 30 giây là tên của Tiêu Duệ và Đàm Tô, trước mắt tên Tiêu Duệ là màu xanh sáng, mà tên Đàm Tô là màu xám, câu hỏi đầu tiên hẳn là do Tiêu Duệ trả lời trước.
"Cô.." Thừa dịp còn chưa bắt đầu, Tiêu Duệ quay đầu nhìn Đàm Tô, nhưng chỉ nói một chữ, hắn tựa hồ nghĩ đến cái gì, ngậm miệng lại, trực tiếp chuyển tầm mắt, coi mình cái gì cũng không nói.
Đàm Tô đoán anh là bởi vì vừa rồi rà phá bom mìn để lại bóng ma tâm lý, sợ lại bị phía dưới cô, lúc này mới lời đến miệng lại nuốt trở về.
Bất quá lúc này đây, trong lòng cô thật sự không yên tâm. Cái gọi là vấn đề trích xuất ngẫu nhiên của hệ thống sẽ là loại vấn đề nào? Cô đoán những vấn đề kia đối với Tiêu Duệ mà nói hẳn là không tính là gì, tuy rằng không biết hiện tại anh có làm công việc liên quan đến CNTT hay không, nhưng từ biểu hiện của anh mà xem, hẳn anh đã đọc rất nhiều sách. Nhưng bản thân Đàm Tô lại phi thường hoài nghi lượng kiến thức của cô có thể đối phó với cửa ải hỏi đáp hay không. Nếu như trả lời sai không tính điểm thì thôi, hết lần này tới lần khác trả lời sai còn phải đảo ngược, bằng không gặp phải đề không được cô tùy tiện trả lời, đem cơ hội ném cho Tiêu Duệ là được.
30 giây đếm ngược nhanh chóng trôi qua, 1 sau đó nhảy trực tiếp thành 96. Cùng lúc đó, trên màn hình trước mặt hai người xuất hiện đề tài đầu tiên.
[ Câu hỏi 1: Bộ phim được viết bởi nhà văn khoa học viễn tưởng nào? ]
"Philip k. Dick.". "Tiêu Duệ không đợi hệ thống nói xong liền nhanh chóng trả lời.
[ Câu hỏi 1 trả lời chính xác, tích lũy 1 điểm. ]
Sau khi hệ thống xác nhận câu trả lời của Tiêu Duệ, bên dưới tên của hắn xuất hiện một mảnh nhỏ màu đỏ, là một cánh hoa.
Đàm Tô chỉ liếc mắt một cái, liền vội vàng nhìn về phía đề thứ hai, lúc này đến phiên cô.
[ Câu hỏi 2: Loài người sống lâu nhất trên Trái Đất cho đến nay là gì? ]
Khoảnh khắc thấy rõ đề tài, Đàm Tô thoáng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng trả lời:" Người đứng thẳng. "
Tuy nói ước chừng 5 vạn năm trước người đứng thẳng đã bị trí nhân thay thế, hoàn toàn biến mất khỏi địa cầu này, nhưng trí nhân chỉ tồn tại hai ba mươi vạn năm, người đứng thẳng lại tồn tại từ 1, 5 triệu năm trước, chỉ nói về thời gian sống sót, tự nhiên là người đứng thẳng lâu nhất. Cho dù là trí nhân hiện tại thống trị địa cầu, chỉ sợ tương lai cũng sẽ không tồn tại lâu như vậy.
[ Câu hỏi 2 trả lời chính xác, tích lũy 1 điểm. ]
Sau khi hệ thống xác nhận, một cánh hoa nhỏ màu đỏ xuất hiện bên dưới tên của Đàm Tô. Tiếp theo, tên Tiêu Duệ lại sáng lên, lại một lần nữa đến lượt hắn.
[ Câu hỏi 3: Một lá bài một mặt là số, mặt kia là màu đỏ hoặc xanh lá cây, để xác minh" mặt trước của một lá bài là số lẻ, mặt sau nhất định là màu đỏ ", cần phải lật xem đằng sau lá bài nào dưới đây?
A. Thẻ đỏ
B. Thẻ xanh
C. Số 5
D. Số 6 ]
Tiêu Duệ:" BC. "(Banhbao2333: Đoạn này không hiểu)
[ Câu hỏi 3 trả lời chính xác, tích lũy 1 điểm. ]
Phía dưới tên Tiêu Duệ lại có thêm một cánh hoa màu đỏ, cánh hoa kia cùng mảnh đầu tiên nối liền với nhau, tạo thành một phần nhỏ của một đóa hoa.
[ Câu hỏi 4: Tác phẩm của Beethoven là bản giao hưởng mấy? ]
Đàm Tô sửng sốt, tác phẩm số 125 của Beethoven cô có vẻ hơi ấn tượng, nhưng bản giao hưởng số 5, hay bản giao hưởng số 9?
Cô không có nhiều thời gian do dự, trực tiếp đoán một cái:" Bản giao hưởng số 5. "
[ Câu hỏi 4 trả lời sai, không có điểm. ]
Hệ thống vô tình tuyên bố Đàm Tô thất bại, sau đó Đàm Tô liền nhìn thấy phía dưới tên của cô lại xuất hiện thêm một cánh hoa, bất quá chỉ là màu xám đen.
[ Câu hỏi 5: Nhiệm vụ của luật hình sự nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là gì? ]
Hệ thống không dừng lại, tiếp tục đề tài tiếp theo, mà Tiêu Duệ cũng không dừng lại, đọc xong đề tài liền không chút do dự nói ra:" Nhiệm vụ của luật hình sự nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là dùng hình phạt đấu tranh với tất cả các tội phạm, để bảo vệ an ninh quốc gia, bảo vệ chế độ độc tài dân chủ nhân dân và chế độ xã hội chủ nghĩa, bảo vệ tài sản nhà nước và tài sản thuộc sở hữu tập thể của quần chúng lao động, bảo vệ tài sản thuộc sở hữu tư nhân của công dân, bảo vệ quyền cá nhân của công dân. Quyền dân chủ và các quyền khác, giữ gìn trật tự xã hội, trật tự kinh tế, bảo đảm sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội diễn ra suôn sẻ ".
Hắn một bên nói, một bên tranh thủ thời gian nhìn Đàm Tô một cái.
Thất bại vừa rồi khiến trong lòng Đàm Tô có chút trầm xuống, thừa dịp Tiêu Duệ nói nhiệm vụ luật hình sự, cô vội vàng điều chỉnh tâm tình của mình, miễn cho ảnh hưởng đến độ chính xác của câu trả lời phía sau. Đương nhiên, cô cảm giác được tầm mắt Tiêu Duệ nhìn qua, nhưng cố ý không đối mắt với hắn, đồng dạng cũng sợ bị ảnh hưởng.
Nhưng.. Nhiệm vụ của pháp luật hình sự, Tiêu Duệ cư nhiên cũng biết, nghe thanh âm lưu loát của hắn, tựa hồ là thuộc lòng? Anh ta không phải là một người đàn ông IT sao? Xem thứ đó để làm gì?
[ Câu hỏi 5 trả lời chính xác, tích lũy 1 điểm. ]
Gợi ý của hệ thống kéo lại suy nghĩ của Đàm Tô, cô hít sâu một hơi, căng thẳng thần kinh nhìn về phía đề tiếp theo.
Khi thời gian 96 giây trôi qua, cả hai đã trả lời tổng cộng 13 câu hỏi. Trong đó Tiêu Duệ trả lời 7 câu, Đàm Tô trả lời 6 câu. Tiêu Duệ đúng 6 câu, sai 1 câu, Đàm Tô đúng 4 câu, sai 2 câu. Hai người cộng lại tổng cộng đúng 10 câu hỏi, sai 3 câu hỏi. Nói cách khác, trả lời đúng nhận được hai bông hoa nhỏ màu đỏ, nhưng tích lũy trả lời sai 3 câu hỏi cũng phải khấu trừ một bông hoa nhỏ màu đỏ, như vậy, hai người cuối cùng chỉ nhận được một bông hoa nhỏ màu đỏ.
Tuy nói Đàm Tô chỉ sai một câu so với Tiêu Duệ, nhưng cô rất rõ ràng, nếu như không phải Tiêu Duệ sai câu kia thật sự quá kỳ lạ, hắn rất có thể một câu cũng không sai. Câu hắn sai kia tựa hồ là một đề tài về thuyết tương đối, nói có một đôi chị em chênh lệch một tuổi, chị dùng tốc độ bao nhiêu rời khỏi Địa Cầu, lại dùng tốc độ ánh sáng trở về, sẽ kém em gái nửa tuổi?
Câu này Tiêu Duệ suy nghĩ năm giây, so với các câu khác cơ hồ là tốc độ trả lời nhanh như chớp, cái này đã tính là rất chậm, cuối cùng hắn vẫn buông tha, tùy ý đưa ra đáp án, kết quả tự nhiên là sai. Câu này Đàm Tô cảm thấy anh sai rất bình thường, bởi vì đổi lại cô trả lời, giống như có thể đọc hiểu đề, nhưng nghĩ sâu liền hoàn toàn không biết nên dùng phương pháp gì để giải..
Trải qua cửa thứ hai hỏi đáp, Đàm Tô phát hiện mình bắt đầu tò mò Tiêu Duệ rốt cuộc là làm gì. Sáu đề tài vừa rồi hắn trả lời đúng, liên quan đến văn học, pháp luật, toán học, vật lý, lịch sử và chính trị, cô chỉ có thể trả lời ra hai ba câu trong đó, Tiêu Duệ chẳng những đều có thể trả lời ra, hơn nữa còn hầu như không cần suy nghĩ. Kiến thức và trí nhớ này thực sự đáng kinh ngạc.
" Kiến thức của cậu rất rộng. "Đàm Tô có chút nghiên cứu nhìn Tiêu Duệ, bất quá lời khen này ngược lại xuất phát từ chân tâm.
Tiêu Duệ nhíu mày, biểu tình không chút che dấu tự đắc, ngoài miệng lại rất khiêm tốn nói:" Cũng được. "Hắn dừng một chút, nhìn Đàm Tô vẻ mặt chân thành đề nghị," Tôi đề nghị cô đọc sách nhiều hơn, tuy rằng không đến trình độ của tôi, nhưng ít nhất sẽ không phạm sai lầm ở một ít vấn đề. "(Banhbao2333: Không bỏ được tật haha)
Các vấn đề kiến thức chung..
Đàm Tô sắc mặt hơi trầm xuống, ha hả cười cười, gằn từng chữ nói:" Cám ơn. "
Cô sai hai câu, một là câu của Beethoven, tác phẩm số 125 của anh là bản giao hưởng số 9, cô chỉ có thể nhớ được bản giao hưởng số 9 bao gồm, còn gọi là bản giao hưởng hợp xướng, về phần số tác phẩm, cô thật sự không chú ý qua, không có cách nào liên hệ chúng lại với nhau. Một vấn đề khác là hỏi sát thủ hàng loạt người Nga Rosto đồ tể - nguyên nhân giết người, vấn đề trước cô tốt xấu gì cũng có chút ấn tượng, tên sát thủ hàng loạt này thật sự chưa bao giờ nghe nói qua, cuối cùng đoán là bóng ma thời thơ ấu, kết quả tự nhiên là sai.
" À đúng rồi, hai câu hỏi cậu trả lời sai, đáp án là bản giao hưởng số 9 của tiểu điệu D, không cử. "Tiêu Duệ tự giác thiện ý bổ sung một câu.
" À.. Cám ơn. "Nhìn vẻ mặt tiêu Duệ tựa hồ không hề ác ý, Đàm Tô rất nhanh điều chỉnh cảm xúc, nhịn không được hỏi," Cậu ở trong thế giới thực, hẳn không phải là lập trình viên chứ? "
Trước kia cô từng tiếp xúc với một số lập trình viên, tuy nói không thể khái quát, nhưng ấn tượng của lập trình viên đối với cô chính là mộc mạc, Tiêu Duệ, mặc kệ nhìn thế nào cũng không giống lập trình viên.
" Đương nhiên không phải. "Tiêu Duệ vẻ mặt đương nhiên trả lời," Tôi đối với loại công việc khô khan mà không có hàm lượng kỹ thuật này, không hề có hứng thú. "
" Vậy nghề nghiệp của cậu là gì? "
Tiêu Duệ thẳng lưng, khiêm tốn nói:" Người viết tiểu thuyết trinh thám. "Tuy nhiên, bất kể giọng điệu của anh, hoặc biểu hiện của anh, Tiêu Duệ đã cho thấy niềm tự hào mãnh liệt của mình về nghề nghiệp mà anh đã chọn.
Đàm Tô chợt nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Duệ, hắn ở trong phòng chiếu còn mang theo laptop, lúc ấy trong miệng còn nhắc tới những lời như" Giết người trong phòng kín ". Hóa ra lúc đó anh ta đang viết tiểu thuyết trinh thám. Là một nhà văn, để viết trơn tru, mở rộng kiến thức là điều cần thiết, và không có thắc mắc gì về việc anh biết rất nhiều điều.
Đàm Tô suy nghĩ một chút, quyết định lễ thượng qua lại, liền nói:" Trước khi vào, tôi là cố vấn quản lý tài chính của Thượng Nhạc. "
" Cố vấn quản lý tài chính? ". Tiêu Duệ nhướng mày, cười nói:" Cô thật ra là nhắc nhở tôi. Sau khi từ nơi này đi ra ngoài, tôi mang theo toàn bộ tiền tiết kiệm của tôi đi tìm cô tư vấn, cô sẽ không cự tuyệt chứ? "
Đàm Tô sửng sốt, lập tức gật đầu cười nói:" Được."
Hắn ngược lại có tự tin hai người đều có thể trở thành top 3 rời khỏi trò chơi này trở lại thế giới thực, nhưng lời này của hắn, quả thật nghe rất thoải mái. Về phần công ty của cô chỉ nhận danh sách hơn năm mươi vạn, cô cũng không cần nói ra đả kích anh nữa.