Tập thơ: Thanh Xuân Ơi Chậm Lại! Tác giả: Hạ Mẫn Lời nói đầu: Tuổi thơ của mỗi chúng ta thực chất là dấu chân của thời gian để lại. Đó có thể là những hồi ức đẹp đẽ khiến ta hoài niệm, nhưng cũng có thể là những bi thương mà ta muốn quên đi. Để rồi một mai.. khi nhận ra thanh xuân trôi nhanh quá.. bước chân ta vội vã chạy đi tìm.. 1/ Em bé nhà bên Không phải tôi đã quên Nhiều năm bao gió hồng Nhưng phai phôi năm tháng Đã lỡ bao tình nồng Ngày xưa em thắt bím Đôi mắt cười cong cong Chạy theo anh bắt nhím Cõng kềnh em trên lưng Vui xiết bao ngày hè Con đê làng nắng tỏa Diều em những màu mè Xanh tím hồng tuổi thơ Đã mười mấy năm ròng Xa em xa kỉ niệm Bao thứ ta chiêm nghiệm Tôi giữ chặt vào lòng Nhà ta ở cuối xóm Ghé thăm em nhà bên Nhưng nay đã không còn Là em của ngày trước Dù thế nào đi nữa Phút giây hồng kề vai Tôi sao nỡ phôi phai Cô gái nhỏ hôm nào!
2/ Tìm nơi bình yên Con không tin không mong Một mai khi thức dậy Nắng ấm ánh vào phòng Nhưng hơi sương lạnh lẽo Ngày hè như ngày đông Vùi trong lòng mẹ mãi Dù ấm hay dù lạnh Vẫn bao ngày ngóng trông Nhưng một mai là đâu Sao con nghe mờ mịt Gió xuân về trước ngõ Đem xuân này về đâu Con níu kéo ngày mai Khi giấc nồng vừa tỉnh Có chút thương chút gửi Kỉ niệm hồng không phai Nhưng ngày lại ngày qua Chân con đi tìm mỏi Khuất lối không nhìn thấy Bóng yên bình đã xa.