Chúng ta như những đóa hoa, nở rồi tàn. Có người nở sớm, có người nở muộn, có người trong đời chỉ nở một lần, có người nở rồi tàn, tàn rồi lại nở. Dù là như thế nào thì mỗi lần nở đều là lần rực rỡ nhất, ngào ngạt nhất.
Hoa có loại nở kiêu sa, rầm rộ, cuốn hút bao ánh nhìn, cũng có loại nở trong âm thầm, lặng lẽ. Người cũng thế, có người muốn cả thế giới có thể chiêm ngưỡng mình, nhưng cũng có người chỉ cần một người ngắm nhìn là đủ.
Nếu có một ngày tôi nở rực rỡ chỉ cầu người tri kỉ không cầu kẻ qua đường.
Đông Tàn.