Chiqudoll à, Bài thơ hai lưỡi cầy của mình dựa trên truyện này:T ên thợ rèn, rèn một miếng sắt ra được hai cái lưỡi cày người làm rẫy đặt biểu nó làm. Cũng do một sắt một thợ mà ra, nên giống nhau đến đỗi, khi người làm rẫy đến lấy đem đi đà khó phân biệt cho được. Qua rạng ngày mai, tra một cái lưỡi vào cái cày nó đem ra mà làm rẫy, còn cái kia ném nơi xó góc nhà để dành sau có dùng. Lưỡi cày nầy thương em, lấy làm thảm cho nó, song trong lòng cũng mầng thầm hầu được an ổn; .......
... phước được trọn. Vậy nên nó bắt buồn bực, vì lòng muốn lịch sự xinh tốt, cả ngày không công việc làm, những tài xem hình nhắm đạn mà thôi.
..... Lưỡi cày siêng năng đáp rằng: thiệt chúc, tại anh ở không nên mới hư thân như vậy: việc làm một đôi khi có mệt nhọc thiệt chẳng không; song le nó tập tành, mở mang, trau giồi trí hóa ta. Còn như không việc làm, thì tài năng ta một ngày một mòn, lâu lâu lụn hết.”