Phần 10: Sau tất cả
[10/BOOK]
Tôi đã nằm mê man suốt 8 tiếng đồng hồ. Bây giờ tôi cảm thấy rất mệt và đau đớn. Tai hơi ù ù, ai đó cầm tay tôi áp lên trán, run run, giọng kìm nén, khẽ thì thào:
- Anh xin lỗi! Chỉ cần em tỉnh lại.....anh sẽ làm tất cả....Vì em!!!
Người đó là Huy Văn. Không dám...
Phần 9: Cuộc sống em ổn không?
[9/BOOK]
Khoảng 1 năm sau. Tôi và Quang Anh rất ít khi gặp nhau. Một phần vì công việc, một phần vì chuyện hôm đó.. Huy Văn cũng đã trở về, chúng tôi không còn liên lạc. Chúng tôi chỉ gặp nhau duy nhất kể từ đám cưới của Ngọc Hương. Lúc đó suýt nữa tôi không...
Phần 8: Trái tim này không còn chỗ cho ai
[8/BOOK]
Tôi hơi lùi lại:
- Thôi nào, Quang Anh!
Không phản ứng lại. Cậu vẫn tiếp tục đi về phía tôi. Từng bước từng bước khiến tim tôi cũng đập nhanh hơn. Tôi bị ép vào tường và bị cưỡng chế bởi một nụ hôn điên cuồng tới khó thở. Chẳng hiểu sao...
Phần 7:
[7/BOOK]
Tối hôm đó, mẹ tôi không về nhà. Cả tôi và Quang Anh không nói gì với nhau kể từ lúc cậu ấy ra khỏi phòng tôi. Và thế là tôi cũng ngủ thiếp đi vì mệt. Thể trạng tôi rất yếu. Từ bé chỉ cần chịu lạnh một chút là tôi đã bị cảm, có khi phải hơn một tuần mới khỏi, chịu nóng một...
Phần 6: Mãi là bạn tốt
[6/BOOK]
Xuống sân bay. Mẹ tôi ra đón. Vừa thấy hai chúng tôi đi tới. Mẹ hơi bất ngờ:
- Quang Anh, sao hai đứa về cùng?
Mẹ chưa nói dứt câu, cậu ấy liền đáp:
- Cháu gặp Tiểu Nhi bên Mĩ, cũng là tình cờ thôi. Vả lại cháu cũng có việc phải về đây nữa.
- "Thế à" _ mẹ ôm...
Phần 5: Cố quên đi
[5/BOOK]
Trong lúc mở vali, tôi nhìn thấy chiếc áo len mà tôi đã tự tay đan cho anh. Thức mất mấy đêm để đan nó, tôi không thành thạo lắm nên phải rất khó khăn mới hoàn thành. Nó màu cà phê, màu anh rất thích. Trước đây anh từng nói với tôi: "Tình yêu như tách cà phê. Có ít...
Chương 4: Người thương hóa người dưng
[4/BOOK]
Trong lòng tôi giờ chỉ toàn những oán trách và tổn thương. Quang Anh kéo tôi, tôi chỉ biết đi theo, bởi gì
Chính tôi cũng không rõ nên làm gì bây giờ. Những gì tôi có thể biết bây giờ đó là, tôi đang đau đớn tột cùng và anh ấy phản bội tôi. Tôi...
Chương 3: Tổn thương sâu sắc
[3/BOOK]
Thời khắc đó tôi thật sự rất khó thở. Anh vẫn dửng dưng như không nghe thấy gì. Tôi cố nhắc lại rõng rạc hơn:
- Em muốn chia tay!
Nhưng không hề có phản hồi, anh không trả lời chỉ thở dài cái thượt. Một lúc sau, anh cầm bát cháo ra chỗ tôi:
- " Em đừng như...