Chào bạn nhé!
Thực ra lúc "đặt bút viết" mình cũng chẳng rõ mình muốn viết điều gì. Lúc đọc lại cũng cảm thấy bỡ ngỡ lắm. Chắc văn học là thế, Thôi thì phụ thuộc vào cảm quan của độc giả thôi, mình thấy giả thuyết nào cũng xứng đáng trở thành ý nghĩa của bài tản văn này.
Đã bao lâu rồi.. tôi chưa được nhìn thấy màu nắng?
* * *
Màu Của Nắng
Mơ xiết bao cái gọi là màu nắng
Soi trắng sáng một góc trời đìu hiu
Tôi muốn yêu giữa màu hoa phượng đỏ
Môi mỉm cười có thấu tỏ lòng ai?
Rồi ngày mai là một trang giấy trắng
Cùng lắng nghe, khúc hát của xuân về
Trúc...
Em xin cảm ơn những lời nhận xét, góp ý chân thành đến từ BGK. Lời nhận xét khiến em cảm thấy rất vui và sẽ tiếp thu tất cả góp ý của các anh chị, điều đó giúp ích cho em rất nhiều. Em mong rằng trong tương lai sẽ có thêm nhiều bài viết hay và chất lượng cho diễn đàn
Giới hạn độ tuổi: Không dành cho trẻ dưới 13 tuổi
Khoảng Trời Ngủ Yên
Thể loại: Tản văn
"Đêm, sao khuya rồi mà cậu vẫn còn thức?"
"Tôi không ngủ được, nhưng khi nào cậu thiếp đi, sẽ không còn thấy tôi nữa"
* * *
Yên lặng.
Mọi thứ xung quanh tĩnh mịch đến mức khiến nó rùng mình.
Nằm...
Khuyết trăng, khuyết tình, khuyết đôi ta..
Khuyết
Đêm nay là một đêm dài,
Trăng nhòe đi mất dòng lệ tuôn rơi.
***
Ngồi ngây trước bóng trăng vàng,
Trăng in nơi đáy lòng người tràn lan.
Mong cho nỗi nhớ đang mang,
Cũng bị khuyết mất như vầng trăng kia.
Lỡ chia cách nửa đất trời,
Nơi...
Truyện là "Đừng dùng.." hay "Đừng dừng.." ạ?
Mình có góp ý này nhé, khoan không bàn tới chuyện bài viết hay dở như thế nào nhưng về cách trình bày thì khiến mình hơi "hoa mắt" một chút. Bạn có thể cách dòng ra một vài đoạn để dễ đọc hơn
Có lẽ tôi là một người khá mạo hiểm khi quết định design chủ đề này.
Nhiều người sẽ nghĩ nó lạc đề nhưng đối với riêng tôi, lời ru từ lâu đã là một phần hình ảnh không thể thiếu của người phụ nữ Việt Nam.
Tôi ngày còn bé êm ấm trong chiếc nôi nhỏ nhưng sẽ không thể nào thiếp đi nếu thiếu...