Đúng là không có gì vẹn cả đôi đường, nhưng mình không thích viết truyện bi kịch, nên chắc chắn nv Thanh sẽ ko có kết thúc như Nam Khang. Nhắc đến Nam Khang lại thấy buồn, một người tài hoa như vậy...
CHƯƠNG 12: Nỗi lòng.
Chi ghét người đồng tính.
Không phải bẩm sinh mà bị tiêm nhiễm.
Bố của cô là người bảo thủ, họ hàng cô là những người cố chấp, không ai chấp nhận chuyện nam nam, nữ nữ yêu nhau.
Nếu như không phải chơi với Thu, quen biết Luân, có lẽ cô cũng sẽ mãi là con người như thế...
Chương 11: Chuyện buồn của Chi.
Sự thay đổi của Vũ khiến cả trường bất ngờ.
Lúc tôi đến thư viện mượn sách, có nghe loáng thoáng cô An và cô Bích nói chuyện.
- Chị thấy lớp 11a3 có gì lạ không?
Cô An bỏ điện thoại xuống, nói với cô Bích. Trái ngược với vẻ mặt "muốn tám chuyện" của cô An, cô...
Tên truyện: Ai Nói Cùng Dấu Không Thể Hút Nhau
Số chương: 10/ 80 (dự kiến)
Link truyện: Đam Mỹ - Ai Nói Cùng Dấu Không Thể Hút Nhau? - Thu Hà
Cam kết sẽ cố gắng hoàn thành và đúng quy định của diễn đàn.
Chương 10: Là vì nó!
Sau kì thi học sinh giỏi, tôi mệt rã rời.
Tôi làm bài khá ổn, có chút tự tin về giải thưởng. Vừa rời phòng thi, tôi đã cười tươi rói như được mùa.
Cả con Chi và thằng Luân tối hôm ấy đều thay nhau nhắn tin hỏi tôi làm bài có được không. Tôi kể hết từ đầu đến cuối nào là...
Chương 9: Thật quá may mắn!
Tôi bước vào lớp, bộ mặt ỉu xìu. Anh Sang nói là không trách tôi nhưng rõ ràng trong mắt ổng hiện lên hai chữ "thất vọng".
Có lẽ sau này anh Sang sẽ không thân với tôi nữa, cũng sẽ không dạy tôi nữa, không cười với tôi. Tuy tôi luôn tỏ ra chán ghét mấy trò đùa dai...
Chương 8: Câu chuyện đơn phương. (Phần 4)
Vũ nằm dài trên bàn. Đang là giờ Văn, và cậu không có hứng để học. Cậu chán trường học, ghét bạn bè và thầy cô, trừ cô Nga dạy Toán.
Ngày trước, Vũ học rất ổn, và rất nghe lời thầy cô nhưng bây giờ thì.. Nó không muốn.
Bọn họ không xứng!
Những người...
Chương 7: Câu chuyện đơn phương. (Phần 3)
Tôi đã bỏ đi, mặc kệ số phận của anh Sang.
Thú thật, tôi giận lão Sang kinh khủng. Tôi biết anh không phải ngày một ngày hai mà đã hơn mười mấy năm. Tính anh ta ra sao tôi rất hiểu. Tuy hơi đểu nhưng thật sự trước giờ anh đối xử với tôi rất tốt. (trừ...
Chương 6: Câu chuyện đơn phương. (Phần 2)
Tôi nhìn anh Sang với vẻ nghi hoặc.
Bộ ổng nghĩ tôi ngốc tới mức không nhận ra ổng đang ba xạo à?
Thằng em họ của ổng, quăng sào ba thước cũng không liên quan đến hai chữ "ngoan hiền". Thế quái nào mà một đứa ngoan hiền hồi cấp hai lại trở thành du...
Chương 5: Câu chuyện đơn phương. (Phần 1)
Trong bữa cơm tối, cả bố và mẹ đều nhìn ra sự khác lạ của tôi.
Tôi biết thần kinh mình yếu, tôi cũng rất sợ người khác biết điều này.
Trời ban cho tôi không chỉ tính nhát cáy mà còn là khuôn mặt đơ. Điều này chỉ có tác dụng "ngụy trang" với người...
Chương 4: "Anh giúp mày."
Cũng may chỉ là vết cắt nhỏ, không sâu lắm, tôi dùng miệng ngậm lấy ngón tay.
Trong lúc đang bần thần, thằng em tôi kêu toáng lên như nhà cháy:
- Hai ơi, mẹ về!
- Mở cửa đi. Mày không thấy chị đang làm à.
Bé ngoan thì phải nghe lời, thằng ranh con im re đi mở cửa...
Thật sự cũng muốn nhanh lắm ấy, nhưng mà sợ sắp tới bạn phải chờ hơi lâu rồi. Mình viết truyện để giải stress trong lúc cái đầu căng như dây đàn. Trường mình cũng sắp thi rồi nên chắc tạm thời viết xong chương 3 này thì mình sẽ không viết tiếp cho tới khi thi xong. *qobe 38* Khi nào thi xong...