Tranh danh đoạt lợi kỷ thì hưu? Tảo khởi trì miên bất tự do!
Kỵ trứ lư loa tư tuấn mã, quan cư tể tương vọng vương hầu.
Chích sầu y thực đam lao lục, hà phạ diêm quân tựu thủ câu?
Kế tử ấm tôn đồ phú quý, canh vô nhất cá khẳng hồi đầu!
(Tranh danh đoạt lợi tới khi nào? Thức khuya dậy sớm mất tự do!
Ngồi trên lưng lừa nghĩ ngựa hay, quan cư tể tướng nhớ vương hầu
Chỉ sầu cơm áo mà lao lực, chẳng sợ Diêm đế tới hỏi sao?
Con cháu đầy đàn cầu phú quý, tuyệt không một kẻ muốn quay đầu)