Chương 11: Phiền anh giữ khoảng cách một chút, cảm ơn!
Vài ngày sau cuộc thi đó tôi bận rộn đến mức không có thời gian nghỉ ngơi hợp lí. Công ty tôi và Duy Nam thành lập từ khi về nước tuy còn non trẻ nhưng cũng có nhiều hạng mục. Vì tôi và Duy Nam đều là những người có tiếng trong ngành từ lúc...
Chương 10: Nàng bỏ thi vì lời tôi nói sao?
Tôi bước vào phòng dành cho ban giám khảo thì cũng chỉ còn khoảng năm phút nữa là đến giờ công bố kết quả cho vòng bán kết.
Người họa sĩ tên Lâm cũng vừa mới bước vào phòng, trên tay ông cầm một phong thư của ban tổ chức, ông nói: "Có một thí sinh từ...
Chương 9: Mình muốn có bạn gái rồi.
Thật tình bây giờ tôi đã biết thế nào gọi là chưa gặp đúng đối tượng thì chưa biết ai ngu ngốc hơn ai.
Vòng bán kết cuối cùng cũng kết thúc, năm thí sinh được ra ngoài nghỉ ngơi chuẩn bị chờ kết quả rồi vào vòng chung kết luôn. Bán kết đợt này phải chỉ có ba...
Chương 8: Quân Minh – Cuộc thi vẽ tranh
Hôm đó là một ngày gió mát, bầu trời xanh ngát một màu, tôi bước ra khỏi nhà buổi sáng sớm lúc bảy giờ để đến quán café quen thuộc cùng ăn sáng với thằng bạn thân chí cốt rồi phải đi đến trường đại học mỹ thuật gần đó. Tôi vốn là nhà kiến trúc sư mới về...
Chương 7: Ba mẹ Dạ ở đây
Cơm tối xong Dạ Ái yêu cầu Quân Minh đi ra phòng khách nghỉ ngơi, còn nàng sẽ đi rửa chén. Quân Minh biết không thể nói gì với nàng, anh đã theo đuổi nàng hơn ba năm mới được sự đồng ý, rồi lại thêm ba năm bên nhau, nên anh hiểu rõ nàng hơn bất cứ ai. Bất cứ thói quen...
Chương 6: Chúng ta đã hứa rồi
"Trong hai năm em hôn mê, anh cứ như vậy chờ em sao? Lỡ đâu em không thức dậy nữa thì anh sẽ như thế nào?"
Quân Minh nói: "Lúc anh cầu hôn em, chúng ta đã hứa rằng sẽ luôn tin tưởng và chờ đợi nhau.. Bây giờ em không nhớ, nhưng sau này em nhớ lại thì em sẽ tin anh...
Chương 5: Về nhà
Ba ngày sau, sau khi kiểm tra tổng quát và sự theo dõi của bác sĩ cũng là ba ruột của Dạ Ái thì nàng cũng được phép về nhà. Không phải là về căn nhà mà suốt hai mươi hai năm nàng sống cùng ba mẹ Dạ, đây là căn nhà mà theo lời Quân Minh nói là do chính ba ruột của nàng tặng nàng...
Chương 4: Thật sự là mất ký ức sao?
Ở ngoài hành lang bệnh viện, Quân Minh và bác sĩ Hoàng thấp giọng nói chuyện với nhau:
Quân Minh: "Ba, Dạ Ái thật sự là mất ký ức 6 năm sao?"
Bác sĩ Hoàng: "Theo kết quả kiểm tra thì não không có vấn đề gì nghiêm trọng. Ba nghĩ nó mất ký ức là vì không muốn...
Chương 3: Làm quen
Nửa tiếng sau vị bác sĩ và thêm 2 hộ lý quay lại. Dạ Ái nhìn họ cũng không biểu lộ cảm xúc gì, vì nàng nghĩ mừng trên sự đau khổ của người khác là không nên. Chắc là vợ chưa cưới của anh ta đã bỏ rơi anh ta hoặc là gặp chuyện không may nên anh ta mới bị sốc quá độ dẫn đến...
Chương 2: Không thể nhớ
Mất trí nhớ sao? Không hề. Nàng vẫn nhớ nàng là ai, nàng vẫn nhớ tại sao nàng lại nằm trong bệnh viện này. Nàng cũng không thể nhớ được vị bác sĩ cùng cô nàng y tá mà từ khi vào đến giờ chỉ biết mỉm cười nhìn nàng kia. Không thể nhớ họ cũng có thể lí giải, bởi vì từ khi...
Chương 1: Tỉnh lại
Nàng giật giật mí, chậm rãi mở mắt ra, theo bản năng nhíu mày rồi lấy tay che lại đôi mắt đang bị ánh đèn quá sáng chiếu vào. Nàng cố làm quen với ánh sáng sau một thời gian dài nhắm mắt, sau khi dần lấy lại được sự tự chủ, nàng nhìn quanh căn phòng xa lạ, chỉ là một màu...
Chỉ có thể là em
Tác giả: Văn Lợi Mỹ
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, sủng, ngược
Văn án:
Nàng xinh đẹp, thông minh, lạnh lùng, có IQ cao nhưng lại chỉ số EQ gần như bằng không.
Anh đẹp trai, thông minh, giỏi giang, nhưng cũng không hề để ý gì đến tình yêu cho đến khi gặp nàng.
Anh theo...