Chương 33. Thương tích (1)
Buổi chiều hôm đó, Lâm Tô cả người đều khập khễnh, sắc mặt tái nhợt, không có chút sức lực nào bước đi, và lấy chút sức lực cuối cùng để đến Gordon Coffee.
Lâm Tô cảm thấy mình giống như sứ giả của cuộc chiến marathon. Nhìn thấy Gordon, như nhìn thấy điểm cuối, cô...