Dặn lòng tôi ơi đừng khóc nữa
Mỉm cười lên hạnh phúc ở đây rồi
Mọi khó khăn loay hoay với cuộc sống
Ta bắt đầu thức tỉnh giữa cơn mơ
Sống gần nửa đời người vẫn thế
Kiếm tìm hoài sao vẫn hoài lạc lối
Tự biện minh cho những điều vô nghĩa
Làm được nhiều nhưng lại chẳng kiên tâm
Giờ nhận ra liệu...
Ảnh: Sưu tầm
Con người ta lạ thật khi trưởng thành rồi, khi học cách tự lập rồi thì không còn cảm thấy mọi việc quá tệ nữa.
Trước đây, một mình trong căn phòng trọ nhỏ người nóng ran sốt tận ba mươi chín độ chỉ cảm thấy tủi thân muốn khóc. Tự mình nấu cháo mà người thì cứ nhũn ra, đầu đau mắt...