Thật ra thời gian không "trả lời" cho bất kỳ câu hỏi nào của bạn.
Đến một lúc thích hợp "đủ thời gian" bạn sẽ trở nên bình tĩnh, sáng suốt nhìn lại những chuyện xưa-người cũ, để trở thành người quan sát chứ không phải là người trong cuộc.
Bạn nhận ra rằng, những việc mà bản thân cố chấp bấy lâu, sớm đã chẳng còn ý nghĩa như ban đầu.
Và lúc đấy, hầu hết, bạn khẽ lắc đầu cười, chuyện đã qua rồi, bất kể thế nào cũng là đã qua.
Thời gian không "chữa lành" bất cứ điều gì, thời gian sẽ dạy bạn cách sống tiếp sau khi để lại những chuyện đã qua.
Niềm đau luôn đến từ sự cố chấp, khi bạn từ bỏ thứ không thuộc về mình, bạn không còn đau nữa.
Cũng bởi vì khi trưởng thành, rồi bạn sẽ nhận ra, không ai hiểu rõ vấn đề của mình hơn chính bản thân mình.
Narga.