Chương 11
Diệp Sở sợ hãi cự tuyệt, cả thân mình đổ ra phía sau, hai chân trùng xuống.
"Không, tôi không đi đâu hết."
Dương Minh quay lại thấy cô co rúm, sắc mặt cực kém. Từ từ tiến lại, giọng nói mang theo thập phần ôn nhu.
"Không phải em đói sao, chúng ta đi ăn."
"Không, tôi không đói"...