Nàng nằm đó, thân thể mục rửa cùng nỗi oan khuất không ai thấu. Nàng nhắm mắt, để che đi niềm bi thương mà số phận mang lại. Xứng danh là tiểu thư đài cát thì đã sao, bây giờ cũng chỉ là một cái xác mặc người chà đạp mà thôi.
Than ôi, phận nữ nhi hiền lành
Dòng đời đưa đẩy biết về nơi đâu
Một lòng một dạ chờ nàng
Cũng chỉ là cớ cho chàng mà thôi
Chàng buồn chàng nói thương nàng
Hoá ra là để lừa nàng đau thêm
Nàng khóc nàng nhìn chàng cười
Bên chàng là kỹ, là hoa sắc trời
Cô cô thì thầm bên tai
" Hắn đem đi bán, chớ buồn làm chi
Một thân một kiếp nữ nhi
Vào đây là chết một tâm một tình ! "
Ta quay lại rồi đây
Một chiều dạo phố gặp Dương
Thu về đón gió ngập đường lá rơi
Em là dê núi trong tôi
Tái chanh, hấp, nướng. Trời ơi, tuyệt vời
Chúc em tuần mới an lành kk
Cảm ơn bạn đã ủng hộ Quán. Nhân ngày bộ truyện Ta nuôi dưỡng một tiểu cương thi hoàn thành, xin bạn hãy nhận quà cảm ơn của Quán, mong bạn tiếp tục đồng hành cùng Quán
Với ánh hoàng hôn đã lụi tàn theo cát bụi
Chỉ soát lại nỗi niềm thương tiếc
Cùng thân xác đã mòn mỏi đợi chờ
Gửi lại chốn tàn hoang
Gửi lại em với lòng ấp ủ
Năm ngàn năm, một linh hồn
Một dòng chữ phai nhoà trên giấy trắng
"Ta ở nơi này
Một lòng một dạ
Vẫn chờ đợi em ! "

Reactions: Hoa Nguyệt Phụng và Thanh Trắc Nguyễn Văn