Bài viết: 260 



Xuân Là Pháo Hoa Rọi Nhân Gian
Trình bày: Tưởng Lặc Lặc, Bình Sinh Bất Vãn
Trình bày: Tưởng Lặc Lặc, Bình Sinh Bất Vãn
Bài hát "Xuân Là Pháo Hoa Rọi Nhân Gian" là một bản nhạc mang đậm chất thơ, kết hợp giữa chất tình và khung cảnh thiên nhiên, được thể hiện bởi hai nghệ sĩ Tường Lặc Lặc và Bình Sinh Bất Vãn. Ngay từ tựa đề, bài hát đã gợi lên hình ảnh mùa xuân tràn ngập ánh sáng và sức sống như những tràng pháo hoa rực rỡ thắp sáng nhân gian. Đây không chỉ là một bài hát mang đậm hơi thở cổ phong, mà còn là một khúc hoài niệm dịu dàng gửi đến những ai từng đi qua tuổi trẻ, từng yêu, từng chờ đợi, từng mong manh.
Điểm đặc biệt của bài này nằm ở phần ca từ đầy hình ảnh: "Sàn yuè de yǔ jiāo tòu liǎo lín ān xìan" là cơn mưa tháng ba thấm đẫm đường làng yên ả; "chūn shì yān huǒ sǎ rén jiān" với mùa xuân như pháo hoa rắc xuống trần gian.. Từng câu hát là một bức tranh thủy mặc, pha trộn giữa vẻ đẹp tự nhiên và chiều sâu cảm xúc. Lắng nghe kỹ, bạn sẽ nhận ra bài hát như một bài thơ đang ngân vang theo giai điệu, khiến người nghe chìm đắm trong không gian mộng mị, vừa nhẹ nhàng, vừa day dứt.
Giai điệu của bài hát cũng là một điểm cộng lớn. Nhẹ nhàng, da diết và đầy chất thơ, nó không quá bi lụy nhưng lại đủ để khiến trái tim người nghe thổn thức. Giọng hát của Tường Lặc Lặc mềm mại như lụa, trong khi Bình Sinh Bất Vãn lại trầm ấm như gió xuân lướt qua những rặng liễu, chính là sự kết hợp này khiến bài hát trở thành một món quà âm nhạc rất đáng thưởng thức trong những ngày lòng người cần sự tĩnh lặng.
"Xuân Là Pháo Hoa Rọi Nhân Gian" không chỉ đơn thuần là một ca khúc đẹp, nó là một khoảnh khắc, là cảm giác được ngồi bên khung cửa sổ, nhấp một ngụm trà, nhìn mưa rơi nhẹ trên phố cổ và để tâm hồn được trôi về một nơi xa. Bài hát gợi nhớ đến những buổi chiều cuối xuân, khi hoa lê nở trắng, lòng người có chút ngẩn ngơ mà không rõ vì điều gì.
Trên là bản Vietsub trên Youtube, dưới mình gắn thêm bản Trung ạ.
Lời bài hát
三月的雨 渗透了临安线
起风的酒 它还未尝鲜
意气风发 亦如弦上箭
直挂云帆 不问路多远
床前明月光
疑是地上霜
举头望明月
低头思故乡
前方路长长 走西向东望
天上星儿叹 落在雪山上
月亮下的甘露 人心不慌
春是烟火洒人间
风吹游子万万千
水波倒影 天翻下水少年
游遍天涯海角 再十年
春是马蹄踏人间
梨花柔皱情人眼
思念手中线 只缘寄天边
牵挂的人住在云里面
Pinyin
Sān yuè de yǔ jiāo tòu liǎo lín ān xìan
Qǐ fēng de jiǔ tā húan wèi cháng xiān
Yì qì fēng fā yì rú xían shàng jìan
Zhí gùa yún fān bù wèn lù duō yuǎn
Chúang qían míng yuè guāng
Yí shì dì shàng shuāng
Jǔ tóu wàng míng yuè
Dī tóu sī gù xiāng
Qían fāng lù cháng cháng zǒu xī xìang dōng wàng
Tiān shàng xīng ér tàn luò zài xuě shān shàng
Yuè lìang xìa de gǎn lù rén xīn bù huāng
Chūn shì yān huǒ sǎ rén jiān
Fēng chuī yóu zǐ wàn wàn qiān
Shuǐ bō dǎo yìng tiān fān xìa shùi shǎo nían
Yóu bìan tiān yá hǎi jiǎo zài shí nían
Chūn shì mǎ tí tà rén jiān
Lí huā róu zhòu qíng rén yǎn
Sī nìan shǒu zhōng xìan zhǐ yuān jì tiān biān
Qiān gùa de rén zhù zài yún lǐ mìan
Sān yuè de yǔ jiāo tòu liǎo lín ān xìan
Qǐ fēng de jiǔ tā húan wèi cháng xiān
Yì qì fēng fā yì rú xían shàng jìan
Zhí gùa yún fān bù wèn lù duō yuǎn
Chúang qían míng yuè guāng
Yí shì dì shàng shuāng
Jǔ tóu wàng míng yuè
Dī tóu sī gù xiāng
Qían fāng lù cháng cháng zǒu xī xìang dōng wàng
Tiān shàng xīng ér tàng luò zài xuě shān shàng
Yuè lìang xìa de gǎn lù rén xīn bù huāng
Chūn shì yān huǒ sǎ rén jiān
Fēng chuī yóu zǐ wàn wàn qiān
Shuǐ bō dǎo yìng tiān fān xìa shùi shǎo nían
Yóu bìan tiān yá hǎi jiǎo zài shí nían
Chūn shì mǎ tí tà rén jiān
Lí huā róu zhòu qíng rén yǎn
Sī nìan shǒu zhōng xìan zhǐ yuān jì tiān biān
Qiān gùa de rén zhù zài yún lǐ mìan
Lời Việt
Mưa xuân tháng Ba rơi mềm nhánh liễu
Rượu gặp làn gió, hương còn chưa chiều
Chí trẻ hiên ngang như tên cung kéo
Giương buồm ngàn dặm, chẳng hỏi bao nhiêu
Trước giường ánh nguyệt soi
Ngỡ sương phủ đất trời
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng
Cúi đầu nhớ quê tôi
Đường phía trước thật dài, xuôi Tây ngóng Đông mãi
Sao trời than lặng lẽ, rơi trên núi tuyết hoài
Sương ngọt dưới trăng rằm, lòng người chẳng hề ngại
Xuân là pháo hoa rọi trần gian
Gió đưa lữ khách khắp giang san
Nước in trời lật úp, chàng trai ngủ mơ màng
Mười năm rong ruổi khắp chân trời góc bể
Xuân là vó ngựa dạo nhân gian
Lê hoa khẽ nhíu ánh mắt nàng
Tơ lòng tay đan khẽ, gửi về nơi mây ngàn
Người ta nhung nhớ, ẩn trong mây ngổn ngang