- Xu
- 716


Vương Lang quy (Chàng Vương trở về) – Ngô Chân Lưu

Phiên âm:
Tường quang phong hảo cẩm phàm trương,
Dao vọng thần tiên phục đế hương.
Vạn trùng sơn thủy thiệp thiệp thương lãng,
Cửu thiên quy lộ trường.
Tình thảm thiết,
Đối ly thương,
Phan luyến sứ tinh lang.
Nguyệt tương thâm ý vị biên cương,
Phân minh tấu ngã hoàng.
Dịch nghĩa:
Nắng tươi gió thuận cánh buồm giương
Thần tiên lại đế hương
Vượt sóng xanh muôn dặm trùng dương
Về trời xa đường trường
Tình thảm thiết
Chén lên đường
Vin xe sứ vấn vương
Xin đem thâm ý vì Nam cương
Tâu vua tôi tỏ tường.
(Hà Văn Tấn dịch)
Dịch thơ:
Trời quang, gió thuận, buồm giương,
Thần Tiên chốc đã giục đường Bồng Lai,
Mông mênh muôn dặm bể khơi,
Lối về trong bóng chín trời xa xa,
Bâng khuâng trước chén quan hà,
Mến ai, lòng những thiết tha nỗi lòng,
Xin ai vì cõi Nam Trung,
Rõ ràng gửi lại mặt Rồng trước sau.
(Ngô Tất Tố dịch)
Ngô Chân Lưu (933 – 1011), nổi tiếng là một vị Thiền sư thông tuệ Phật học, được Lê Đại Hành kính trọng vị nể và thường xuyên hỏi ý kiến. Ngô Chân Lưu thể hiện rõ tinh thần nhập thế của Thiền tông Việt Nam buổi đầu. Ông quan tâm đến chính sự và trực tiếp thực hiện nhiều công việc triều chính đương thời.
Bài Vương Lang quy viết theo từ điệu Vương Lang quy, được làm trong hoàn cảnh tiễn biệt sứ nhà Tống. Tác giả tiễn sứ nhà Tống và làm bài hát theo từ điệu cũng là có ý dụng sâu xa chứng tỏ trân trọng khách, đồng thời cũng chứng minh khéo léo về văn hiến và phong tục rực rỡ của người Nam. Lời lẽ thanh nhã, âm hưởng mượt mà, mỗi chữ đều toát lên sự khiêm cung nhưng khéo léo, phù hợp với khung cảnh thù tiếp ngoại giao. Bài từ này chắc hẳn Ngô Chân Lưu sáng tác để cho ca sĩ ca lên (theo vai "giao tiếp" của ca nhi) trong buổi tiễn biệt sứ nhà Tống, nhằm tạo tình cảm ôn hòa, đề cao.. Nhưng vẫn tỏ được thâm ý (tinh thần tự chủ dân tộc) của người Việt.
Bài Vương Lang quy viết theo từ điệu Vương Lang quy, được làm trong hoàn cảnh tiễn biệt sứ nhà Tống. Tác giả tiễn sứ nhà Tống và làm bài hát theo từ điệu cũng là có ý dụng sâu xa chứng tỏ trân trọng khách, đồng thời cũng chứng minh khéo léo về văn hiến và phong tục rực rỡ của người Nam. Lời lẽ thanh nhã, âm hưởng mượt mà, mỗi chữ đều toát lên sự khiêm cung nhưng khéo léo, phù hợp với khung cảnh thù tiếp ngoại giao. Bài từ này chắc hẳn Ngô Chân Lưu sáng tác để cho ca sĩ ca lên (theo vai "giao tiếp" của ca nhi) trong buổi tiễn biệt sứ nhà Tống, nhằm tạo tình cảm ôn hòa, đề cao.. Nhưng vẫn tỏ được thâm ý (tinh thần tự chủ dân tộc) của người Việt.
Chỉnh sửa cuối: