Bài viết: 2797 



Tự Cảm - Bùi Thị Tuyết Nhung (thơ hay)
Em biết lấy gì để quên
Khi trong em chỉ còn nỗi đau ở lại
Những vui buồn suốt một thời con gái
Em đã tặng anh hết cả còn đâu?
Giờ trong em chỉ còn lại nỗi đau
Mà nỗi đau lúc nào cũng cồn lên buốt nhức
Có lẽ vì nỗi đau bao giờ cũng thực
Nên em mới hiểu được mình
Nhờ hiểu được mình, em hiểu thêm được anh
Vâng! Có thể, anh chẳng bao giờ có lỗi
Tất cả tại em, tại em nông nỗi
Không rạch ròi giữa hai nỗi ghét - yêu.
Em biết lấy gì để quên
Khi trong em chỉ còn nỗi đau ở lại
Những vui buồn suốt một thời con gái
Em đã tặng anh hết cả còn đâu?
Giờ trong em chỉ còn lại nỗi đau
Mà nỗi đau lúc nào cũng cồn lên buốt nhức
Có lẽ vì nỗi đau bao giờ cũng thực
Nên em mới hiểu được mình
Nhờ hiểu được mình, em hiểu thêm được anh
Vâng! Có thể, anh chẳng bao giờ có lỗi
Tất cả tại em, tại em nông nỗi
Không rạch ròi giữa hai nỗi ghét - yêu.

Chỉnh sửa cuối: