

Tình yêu bình minh
Tác giả: Dung Chi
Chương 1:
Buổi tiệc giao lưu
Tại Luân Đuôn
Ban đêm, tất cả mọi thứ chìm trong im lặng. Khi màn đêm buông xuống, bóng tối mờ nhạt thay thế cho ánh sáng rực rỡ như ban ngày. Những ngôi sao hiện lên mờ ảo rồi rõ hẳn lên, cuối cùng là mặt trăng tròn xoe hiện lên chiếu sáng cả một vùng trời. Cũng không biết hôm nay là ngày gì mà mọi thứ im lặng lạ thường, kể cả đây là Luân Đôn-một trong những thành phố ồn ào nhất thế giới. Nhưng tại một nơi nào đó lại rất ồn ào.
Khách sạn Beion-khách sạn nổi tiếng nhất nước đang diễn ra một buổi tiệc giao lưu trong giới thượng lưu. Người tham gia bữa tiệc này đều là những nhân vật nổi tiếng trong thương trường hoặc là những người nổi tiếng.
Tại trên tầng hai của khách sạn, không khí im lặng và trầm mặc đến mức khó thở. Bóng tối che khuất cả đường đi khiến người ta thấy lạnh cả người.
"Cha nuôi, người có gì phân phó sao?". Một giọng nói thanh thúy vang lên đánh tan màn đêm yên tĩnh. Qua giọng nói có thể nhận ra đó là một cô gái vô cùng xinh đẹp và trẻ tuổi.
Đứng trước mặt cô là một người đàn ông trung niên trẻ tuổi. Dáng người to cao, mạnh khoẻ thậm chí có thể nhận ra đó là một người luyện võ. Hắn đứng trước mặt cô giọng trầm thấp nói : "Nhiệm vụ của con là tiếp cận Dạ Thế Thần, còn sau đó thì ta sẽ nói sau"
"Sao người không nói luôn đi?". Cô gái đó tò mò hỏi lại.
Hắn ta trầm mặc không nói, chỉ nhìn cô bằng ánh mắt lạnh băng và bình tĩnh. Không nhận được câu trả lời, cô bĩu môi không nói gì nữa.
"Vâng". Cô đáp một tiếng sau đó xoay người đi xuống đại sảnh. Nhưng cô không biết khi cô xoay người đi cũng là lúc người đàn ông đó nhìn cô thật lâu và nói khẽ : "Xin lỗi.."
* * *
Khi cô xuống đại sảnh thì buổi tiệc cũng đã bắt đầu. Bởi buổi tiệc này dành cho giới thượng lưu nên cũng chỉ có khoảng mấy trăm người than gia. Tất cả đều là người có giáo dục nên khi bắt đầu thì tất cả đều giữ im lặng và nhìn lên phía sân khấu.
Cô nhìn xung quanh khách sạn sau đó chọn một góc khuất ngồi xuống, vừa không bị chú ý lại có thể quan sát hết tất cả khách sạn.
Trên sân khấu, vị chủ trì cầm micrô nói to : "Cảm ơn tất cả mọi người đã dành thời gian quý giá để tham gia buổi tiệc giao lưu này"
Sau khi nói xong, tất cả mọi người vỗ tay.
"Buổi tiệc này diễn ra với mục đích ra mắt tổng giám đốc mới của tập đoàn Dạ thị - Dạ Thế Thần". Người chủ vị vừa nói xong thì tất cả mọi người đều ồn ào, bàn tán.
"Cái gì, không phải Dạ Quý Hải là tổng giám đốc sao?"
"Cũng không biết, khi nào Dạ thị lại có thêm một Dạ Thế Thần nữa vậy?"
"Không biết"
* * *
Đợi một lúc thấy mọi người không im lặng được, vị chủ trì cất tiếng nói to : "Và sau đây xin mời tổng giám đốc mới của Dạ thị lên phát biểu"
Nghe vậy, mọi người im lặng nhìn lại về phía cửa khách sạn. Bỗng cánh cửa khách sạn mở ra, một hàng người mặc quần áo màu đen bước vào chia làm hai hàng đứng hai bên, sau đó cúi đầu 90°.
Bước theo đó là một chàng trai trẻ tuổi khoảng 25 tuổi cao lớn bước vào. Tất cả mọi người đều ngừng hô hấp nhìn lại.
Đó là một chàng trai có vẻ đẹp trời sinh. Khuôn mặt lạnh lùng, mắt chim ưng sắc bén, ngũ quan tinh sảo, mái tóc ngắn đen tuyền càng tôn lên vẻ đẹp của anh. Đôi mắt lạnh lùng của anh lạnh lùng quyét nhìn tất cả mọi người trong khách sạn. Nhưng khi nhìn thấy cô đang ngồi trong một góc khuất thì không biết thế nào hắn ta nhếch môi lên một đường cong không rõ. Ngay sau đó lại thu tầm mắt lại và bước về phía trước.
Cô bị hắn nhìn thì sửng sốt nhưng ngay sau đó nở nụ cười quyến rũ về phía anh.
Ha ha, xem ra càng lúc càng thú vị rồi.
Cô cười thú vị nhìn anh ta đang bước từng bước lên sân khấu. Sau khi anh lên sân khấu thì cầm micrô nói : "Cảm ơn mọi người đã đến đây, tôi là Dạ Thế Thần - tổng giám đốc mới của Dạ thị. Từ bây giờ tôi sẽ quản lí tập đoàn, nếu mọi người có dị nghị gì thì có thể hỏi tôi."
Sau khi nói xong, anh đứng đó nhưng không thấy ai hỏi gì thì nói tiếp : "Nếu không có gì thì có thể bắt đầu buổi tiệc rồi."
Nói xong, anh bước xuống sân khấu. Mọi người ngơ ngác một hồi mới bình phục lại được.
Rõ ràng là bị vẻ đẹp của anh làm cho ngơ ngẩn rồi.
Haiz, sao lại vậy?
Nhưng sau đó lại bình phục lại và cũng đi về phía anh chúc mừng chào hỏi.
Ở phía góc khuất, cô nhìn anh một cách hứng thú rồi quay người đi. Xem ra, người mà cô phải tiếp cận rất thú vị nha. Cũng không biết cha nuôi bảo cô tiếp cận hắn làm gì nhưng cô cảm thấy thú vị rồi nha. Cô mỉm cười một cách đầy bí ẩn.
Hắn ta đang chào hỏi thì chợt nhận thấy cô không còn ở đó nữa. Anh quay người lại nhìn thì thấy cô đã rời đi, không hiểu sao trong lòng bỗng thấy khó chịu. Nhưng hắn cũng không để tâm lắm, nhìn một cái sau đó thu tầm nhìn lại.
Buổi tiệc giao lưu diễn ra đến tận gần 12 giờ khuya mới kết thúc.
Cuộc gặp gỡ định mệnh đã đem hai người thế giới khác kéo lại gần nhau hơn. Và một tình yêu nồng đậm sẽ bắt đầu từ giờ phút này.
Last edited by a moderator: