Bài viết: 260 



Sơ Thính
Trình bày: Dương Nhất Ca
Tác từ: Đặng Vũ Hồng
Tác khúc: Bạch Hân
Trình bày: Dương Nhất Ca
Tác từ: Đặng Vũ Hồng
Tác khúc: Bạch Hân
Có những bài hát không ồn ào, không đình đám, nhưng lại âm thầm gõ cửa trái tim người nghe bằng một nỗi buồn dịu dàng đến lạ. "Sơ Thính" của Dương Nhất Ca chính là một bản tình ca như thế: Không cao trào, không kịch tính, chỉ có tiếng đàn da diết, lời ca đượm buồn và cảm xúc cứ thế chảy trôi, len lỏi vào từng ngóc ngách tâm hồn.
Tựa đề "Sơ Thính" nghĩa là "nghe lần đầu" gợi mở một cảm giác nguyên sơ, thuần khiết như lần đầu chạm mặt một người, lần đầu thổn thức vì một khúc nhạc, hay lần đầu yêu rồi mãi mãi chẳng thể quên. Nhưng càng nghe, ta càng nhận ra cái "sơ thính" ấy không chỉ là lần đầu, mà còn là lần cuối. Một cuộc gặp gỡ đẹp đẽ đến nao lòng, nhưng không thể tránh khỏi chia ly.
Lời ca đậm chất cổ phong, ngôn từ như thơ, nhạc như dòng nước lặng trôi, mang theo hình ảnh người và đàn đối diện, tiếng nhạc cũ phủ bụi, bóng người rời xa không trở lại. Những ẩn dụ như "hoa đào thắm nhưng không soi người", hay "quạt giấy vẽ gió thu không vẽ nỗi buồn" đều gợi ra sự tiếc nuối và khoảng cách vô hình giữa hai người từng gắn bó.
Đặc biệt, đoạn điệp khúc với cụm từ "sơ thính" (nghe tiếng ngoài dây) tạo nên sự đối lập đẹp đẽ: Một mặt là thế giới bên ngoài là non nước hữu tình, một mặt là nội tâm lại buồn vui ẩn tàng. Tình cảm trong bài hát không được nói ra một cách trực tiếp, mà hiện lên qua tiếng đàn, qua những ngụ ý kín đáo, khiến người nghe không khỏi nghẹn ngào.
Giọng hát của Dương Nhất Ca cũng là một điểm sáng. Không phô trương, không lên gân, giọng hát nhẹ nhàng như đang kể chuyện, như đang thủ thỉ điều gì đó với người đã khuất xa. Nó khiến người ta phải dừng lại, thở chậm lại, để lắng nghe, đúng như tinh thần của "sơ thính" : Lắng nghe như lần đầu, và cũng có thể là lần cuối.
"Sơ Thính" không phải là một bản nhạc dành cho mọi tâm trạng, nhưng nếu bạn đang nhớ ai đó, đang tiếc một cuộc gặp gỡ không trọn vẹn, thì bài hát này như một người bạn cũ lặng lẽ ngồi bên, chẳng cần nói nhiều, cũng đủ để ta bật khóc.
Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung
Lời bài hát
人琴相对古谱却藏灰
人影相背但一曲是非
骑上白马岁月犹可追
你一去便不归
桃花映红春水不映人不为美
为谁谢 为谁再开 几度轮回
往事纷飞 琴声老几岁
纸扇画秋风不话悲
初听弦外之音 山水相惜惜
初听曲中之意 你何悲何喜
何以心奏风疾 但花雨花散人不聚
生生见玄机不见你
再听弦断之音 凄凄复凄凄
再听曲中之意 你无别无离
无以心念新词唱 故意长忆被长风锯
初音若昔 人不语 你我如初遇
桃花映红春水不映人不为美
为谁谢 为谁再开 几度轮回
往事纷飞 琴声老几岁
纸扇画秋风不话悲
初听弦外之音 山水相惜惜
初听曲中之意 你何悲何喜
何以心奏风疾 但花雨花散人不聚
生生见玄机不见你
再听弦断之音 凄凄复凄凄
再听曲中之意 你无别无离
无以心念新词唱 故意长忆被长风锯
初音若昔 人不语 你我如初遇
Pinyin
Rén qín xiāng dùi gǔ pǔ què cáng huī
Rén yǐng xiāng bèi dàn yī qū shì fēi
Qí shàng bái mǎ sùi yuè yóu kě zhuī
Nǐ yī qù bìan bù guī
Táo huā yìng hóng chūn shuǐ bù yìng rén bù wèi měi
Wéi shúi xiè wéi shúi zài kāi jī dù lún húi
Wǎng shì fēn fēi qín shēng lǎo jī sùi
Zhǐ shàn hùa qiū fēng bù hùa bēi
Chū tīng xían wài zhī yīn shān shuǐ xiāng xī xī
Chū tīng qū zhōng zhī yì nǐ hé bēi hé xǐ
Hé yǐ xīn zòu fēng jí dàn huā yǔ huā sàn rén bù jù
Shēng shēng jìan xúan jī bù jìan nǐ
Zài tīng xían dùan zhī yīn qī qī fù qī qī
Zài tīng qū zhōng zhī yì nǐ wú bié wú lí
Wú yǐ xīn nìan xīn cí chàng gù yì cháng yì bèi cháng fēng jǔ
Chū yīn ruò xī rén bù yǔ nǐ wǒ rú chū yù
Táo huā yìng hóng chūn shuǐ bù yìng rén bù wèi měi
Wéi shúi xiè wéi shúi zài kāi jī dù lún húi
Wǎng shì fēn fēi qín shēng lǎo jī sùi
Zhǐ shàn hùa qiū fēng bù hùa bēi
Chū tīng xían wài zhī yīn shān shuǐ xiāng xī xī
Chū tīng qū zhōng zhī yì nǐ hé bēi hé xǐ
Hé yǐ xīn zòu fēng jí dàn huā yǔ huā sàn rén bù jù
Shēng shēng jìan xúan jī bù jìan nǐ
Zài tīng xían dùan zhī yīn qī qī fù qī qī
Zài tīng qū zhōng zhī yì nǐ wú bié wú lí
Wú yǐ xīn nìan xīn cí chàng gù yì cháng yì bèi cháng fēng jǔ
Chū yīn ruò xī rén bù yǔ nǐ wǒ rú chū yù
Chū tīng xían wài zhī yīn shān shuǐ xiāng xī xī
Chū tīng qū zhōng zhī yì nǐ hé bēi hé xǐ
Hé yǐ xīn zòu fēng jí dàn huā yǔ huā sàn rén bù jù
Shēng shēng jìan xúan jī bù jìan nǐ
Zài tīng xían dùan zhī yīn qī qī fù qī qī
Zài tīng qū zhōng zhī yì nǐ wú bié wú lí
Wú yǐ xīn nìan xīn cí chàng gù yì cháng yì bèi cháng fēng jǔ
Chū yīn ruò xī rén bù yǔ nǐ wǒ rú chū yù
Lời Việt
Người cùng đàn đối diện, bản xưa phủ bụi mờ
Bóng hình kia ngược lối, khúc xưa còn bơ vơ
Cưỡi bạch mã rong ruổi, tháng năm còn đợi chờ
Chàng rời đi một bước, chẳng thấy quay bao giờ
Đào hoa thắm sắc, nước xuân chẳng in người
Ai vì ai úa tàn? Ai vì ai hé nở một đời?
Duyên xưa tản mác, tiếng đàn thêm tuổi trời
Quạt giấy vẽ thu gió, chẳng vẽ nỗi buồn rơi
Sơ thính tiếng ngoài dây, non nước cùng tương tri
Sơ thính ý trong khúc, chàng buồn hay hoan hỷ?
Cớ sao lòng réo gọi, gió ào cuốn hoa bay
Hoa tàn người ly tán, gặp lại chẳng nơi này
Muôn kiếp cơ duyên ẩn, ta chẳng thấy bóng ai
Tái thính tiếng đứt dây, âm sầu thêm sầu bi
Tái thính ý trong khúc, chẳng rời chẳng biệt ly
Chẳng thể nào quên được, lời mới hát lòng si
Nhớ mãi khúc xưa cũ, gió cuốn mãi hoài đi
Thanh âm vang như thuở, người chẳng nói điều chi
Ta cùng chàng gặp lại, như thuở mới sơ tri