

Nỗi Nhớ Tàn Phai
Nguyễn Lam Yên

Mùa chưa nhạt nhưng thương yêu đã nhạt
Anh ra đi không một tiếng tạ từ
Em không giận không hờn anh bội bạc
Chỉ ngậm ngùi tháo một mối tương tư
Mùa chưa lạnh nhưng cõi lòng đã lạnh
Cuộc tình xưa vỡ từng mảnh lâu rồi
Con phố vắng nằm muộn phiền hiu quạnh
Gió đi tìm mấy giọt nắng mồ côi
Mùa chưa cạn nhưng nợ duyên đã cạn
Em bâng khuâng hồi tưởng chuyện hôm nào
Mây trôi mãi về cuối trời phiêu lãng
Dưới chân chiều, tiếng lá rụng lao xao
Mùa chưa héo nhưng con tim khô héo
Mộng trăm năm tan biến giữa đêm dài
Bàn tay nhỏ muốn chìa ra níu kéo
Chợt bần thần chạm nỗi nhớ tàn phai