Bài viết: 1903 



Nhớ quê – Trần Ngọc Mai

Ngã tư đèn đỏ vàng xanh
Thương con bướm ngủ trên cành cây khô.
Tiếng còi xe máy, ô tô
Thương coi se sẻ buồn xo gọi bầy.
Đường chiều khói bụi mắt cay
Thương giàn hoa giũ, báo ngày nắng hanh.
Lòng người có lẽ vắng tanh
Nên vầng trăng đẹp không đành xua mây.
Có gì ở dưới hàng cây?
Một tiếng thở hắt, cạn ngày buồn tênh.
Nhà cao, phố xá chông chênh
Tự dưng thấy sợ một mình bước qua.
Đêm nay con chợt nhớ nhà
Con đường cỏ dại, tiếng gà gáy trưa.
Mẹ ơi, mùi của cơn mưa
Con không quên được, những mùa dế kêu.
Thị thành, buồn biết bao nhiêu?
Rưng rưng hồn cỏ buổi chiều nhớ quê.
Ngày mai con sẽ trở về
Gửi bon chen lại giữa hè phố đông.
Con về uống cạn dòng sông
Giấc mơ thành thị giữa đồng, ném đi.
Tác giả: Trần Ngọc Mai (TP Hồ Chí Minh)