bạn biết không, một thời mình cũng như vậy đấy. Mình cũng vô vọng và không có động lực sống như bạn sau rồi mình nhận ra: Nếu bản thân họ có thể sống một cách tươi đẹp thì bản thân mình cũng không có lý do gì để buông bỏ. Động lực sống ở sự quyết tâm trong trái tim bạn, có người sẽ nhanh chóng nhận ra nó còn có người lại cần một ai đó ở bên, chung quy lại nếu không tìm thấy động lực trong tim mình hãy chia sẻ cho người thân của bạn cũng có thể là bọn mình, chúng ta sẽ cùng vượt qua mọi buồn khổ và lấy lại được niềm vui cuộc sống. An Lành nhé!
Vì cuộc sống này bạn chỉ được chọn 2 trường hợp: Hoặc nghĩ tích cực, hoặc nghĩ tiêu cực. Nghĩ theo chiều nào là sự tự do lựa chọn của bạn, bạn nhớ nhé! Tất cả mọi người đều có sự tự do lựa chọn. Tôi cũng vậy, bố mẹ bạn cũng vậy, những người ngoài kia cũng vậy và đương nhiên bạn cũng vậy. Vậy khi chúng ta có sự tự do lựa chọn chúng ta sẽ làm gì đây? Hãy hỏi bản thân, ngoài kia có biết bao nhiêu điều tệ hại và cũng có biết bao nhiêu điều tốt đẹp! Chúng vẫn luôn song song tồn tại từ ngày này qua ngày khác, từ tháng này qua tháng khác, từ năm này qua năm khác. Bạn đừng tự trách bản thân mình nhiều quá. Tôi thấy bạn rất trưởng thành! Đã đến lúc bạn nhìn thấy rõ bản chất sự đa màu của cuộc sống này. Có lẽ bố mẹ bạn có ý tốt nhưng không đủ tâm lý và tinh tế để truyền đạt. Cuối cùng những tâm ý tốt đẹp lại được hành động trông tồi tệ, xấu xa. Dù sao đi chăng nữa, thì bố mẹ của mình cũng có vài điều đúng, có phải không? Đã đến lúc bạn cần học cho bản thân mình 2 chữ "tự lập". Có một điều đáng buồn đó là, các ông bố bà mẹ phương Đông đã quá bao bọc con cái, không cho con cái vấp ngã! Và hệ quả là, đến năm lớp 12, hay 30 tuổi thì bạn vẫn vô cùng mông lung và hoang mang giữa cuộc đời này. Vì không được chuẩn bị sự tự lập khi từ thời thơ ấu, rồi đến một ngày đứng giữa các sự lựa chọn, tâm trạng hoang mang vô độ là hoàn toàn hợp lý. Không có gì là bất bình thường cả. Có một sự thật đáng buồn là bạn có kiến thức cuộc sống (kĩ năng mềm) quá yếu. Đó là điểm yếu chí mạng của bạn bây giờ! Tuy nhiên, mọi thứ đều có thể thay đổi một khi bạn muốn. Và bạn cần thời gian cho sự thay đổi lớn lao đó. Mọi sự thay đổi chưa bao giờ là dễ! Nhưng hãy nhớ rằng, cái gì cũng được bắt đầu từ đơn giản tới phức tạp, từ dễ tới khó vậy nên hãy từ từ, chậm mà chắc, không đi đâu mà vội mà vàng, bởi từ giờ trở đi bạn cần học sự trưởng thành, nhìn ra thế giới ngoài kia và thấy cuộc sống này thật rộng lớn và nhiều cơ hội và cũng nhiều thử thách! Người thành công là người không bao giờ bỏ cuộc. Chặng đường cuộc đời này sẽ vô cùng gian nan và nhiều chông gai! Tuy nhiên, trên hành trình đó, bạn có thể nghỉ ngơi, tận hưởng vẻ đẹp cuộc sống, kết nối con người với con người. Và bạn không một mình! Từ hôm nay, hãy bắt đầu lên kế hoạch cho hành trình cuộc đời của mình. Trông ngố tàu, ngốc nghếch, thơ dại? Không sao cả! Đó là kế hoạch của cuộc đời bạn, dù ai nói như nào đi nữa, đó vẫn là công sức của bạn. Hãy tự hào về nó! Rồi bạn sẽ nhận ra cuộc đời này không giống như trong truyện tranh, truyện cổ tích bạn đã đọc. Cuộc sống của mỗi người, mỗi khác, không ai giống ai! Có người giàu, có người nghèo; có người lành lặn, có người tàn tật; có người xấu xí, có người xinh xắn; có người da trắng, có người da đen, có người da màu. Và rồi bạn sẽ nhận ra đi so sánh với người khác là tự coi thường những giá trị bản thân! Bằng đó năm trong cuộc sống của bạn, chẳng lẽ không có 1 thứ gì của bản thân để bạn tự hào sao? Bạn nghĩ người ngoài kia là hoàn hảo ư? Không phải vậy đâu. Tất cả mọi người đều có điểm mạnh, điểm khuyết. Họ chỉ đang cố gắng tu sửa bản thân họ để tốt hơn mỗi ngày mà thôi. Tôi cũng giống thế. Và bạn cũng giống thế. Hãy tự tin lên! Bằng cách nào nhỉ? Hãy trân trọng cuộc sống của mình vì bạn có những thứ tôi không có, người ngoài kia không có và ngược lại. Hãy làm mọi thứ bởi nó nằm trong khả năng của bạn và hãy tự hào về nó. Chúng ta ở đây là để bổ trợ, trao đổi với nhau. Mọi người là công bằng và bình đẳng. Việc học là vô cùng cần thiết, và chúng ta phải học cả đời! Học kiến thức văn hóa, học kiến thức cuộc sống, học đối đãi giữa con người với con người, học coi trọng tự nhiên, và rất nhiều nhiều những thứ khác nữa.. Nếu bạn thích học văn hóa hãy nỗ lực học văn hóa bởi mai này ra đời nó sẽ bổ trợ cho cuộc đời sau này của bạn rất nhiều. Không biết chữ, biết ít kiến thức sẽ rất khổ. Nếu muốn đi học đại học, hay cao đẳng, hay đi làm.. thì hãy nhớ rằng sau 18 tuổi, chúng ta phải học trở thành một người độc lập, suy nghĩ cẩn trọng và chịu trách nhiệm cho mọi hành động của chúng ta. Dù nông nổi hay chín chắn. Chúng ta phải học cách tự giác, tự tìm tòi, nghiên cứu và tự giác! Bởi chúng ta đã đủ tuổi để chịu trách nhiệm hình sự! Tôi đã học đại học, và nếu bạn có ý định này hãy nghe một vài lời khuyên của tôi sau đây: Ở giảng đường đại học, giảng viên chỉ là người hướng dẫn, họ không có nghĩa vụ và trách nhiệm chỉ bảo tận tình chân tơ kẽ tóc cho bạn. Hãy tự tìm tòi, tự nỗ lực, phải tự giác bởi bạn đã lớn! Sẽ không được nâng niu, ấp ôm như trước 18 tuổi đâu (thời học sinh cở sở, phổ thông). Càng tự giác, càng tự lập bạn càng có nhiều lợi thế sau này, cho cuộc đời của bạn! Nhớ nhé! Nếu chọn lựa việc học hãy nghiêm túc với nó, hãy chỉnh tề với nó, bởi dốc một núi tiền vào 4 năm đại học không phải là chuyện đùa! Hãy trân trọng những đồng tiền bởi kiếm ra được tiền rất khó! Chăm chỉ học tập cũng chưa đủ để nói bạn sẽ ổn. Cuộc đời còn nhiều thử thách, tuy nhiên hãy cứ vững kiến thức ở một vài mảng nhất định đi đã, những kĩ năng khác học sau, cứ dần dần, từ từ! Được cái nào, chắc cú cái đó cái đã. Hãy quan trọng kĩ năng mềm! Đó là kiến thức cuộc sống, đó là cách đối nhân xử thế, đó là quan tâm tới con người, cuộc sống của chúng ta càng nhiều càng tốt. Bởi bạn không sống một mình! Bạn cùng mọi người cùng sống và tồn tại trên quả địa cầu này! Rồi bạn giỏi giang ra sao, rồi bạn tốt đẹp ra sao thì cuối cùng bạn cũng cần san sẻ, giúp đỡ những người quanh mình mà thôi, đó là sự tất yếu để một xã hội tồn tại và phát triển. Hãy lạc quan lên nhé. Nhìn cuộc sống bằng con mắt khác đi. Đã đến lúc phải trưởng thành, tự đứng trên đôi chân của mình rồi. ^^ Chúc may mắn và hạnh phúc nhé.
Tôi đã gặp rất nhiều trường hợp giống em. Có nhiều trường hợp đến gặp tối và đặt những câu hỏi kiểu như: Tại sao tôi lại sống? Tôi tồn tại để làm gì? Trước hết, tôi nghĩ e nên thử làm các bài trắc nghiệm trên mạng, để xem mình có phải đang gặp trạng thái trầm cảm hay không? Trầm cảm có thể tự hết, nhưng cũng có thể nặng hơn, và nhiều người tự sát khi mất hết động lực sống. Nếu e đã từng nghĩ đến cái chết, hoặc cảm thấy bản thân cô độc, tốt nhất nên đi khám. Trước khi tìm được động lực, e cần có một mục tiêu, mục tiêu này có thể là của e, hoặc cũng có thể do người khác hướng dẫn e. Tất nhiên là mục tiêu do chính bản thân e mong muốn thì sẽ có nhiều động lực để thực hiện. Sau khi có mục tiêu, việc tiếp theo cần làm là lập kế hoạch. Hãy nhớ, yêu cầu sự hỗ trợ nếu cần thiết, rất nhiều vấn đề không thể giải quyết được 1 mình. Bs Nguyễn Khắc Dũng
Em hôm nay thi văn khảo sát, và em thấy nát bét quá, không biết phải làm thế nào nữa, chị có thể chỉ em cách để lười văn diễn đạt mềm mại được không ạ, cách nói của em được nhận xét là giống văn nói lủng củng, mọi ng bảo em vt dàn ý ra nhg e cg chẳng biết phải triển khai 1 đề văn như thế nào nữa?
Thế bạn hãy đề ra mục tiêu cho bản thân. Khi thi đậu, bạn có thể tiếp chọn lựa ngành nghề mà bạn yêu thích, để tiếp tục đi về phía trước. Chọn ngành nghề bạn có thể chọn chứ. Bởi bạn có quyền quyết định cuộc sống. Sau khi làm xong việc mà cha mẹ bạn yêu cầu, bạn có thể tạo ra không gian riêng cho mình. Bạn có thể làm những đi shop, hoặc làm những thứ giải trí khác. Nên lạc quan lên nào cô gái.
Em hãy cứ nghĩ rằng mình là con người dù sao cũng chỉ được sống một lần sao không sống cho thật xứng đáng còn em bảo là mình chán trường cuộc sống không có động lực sống thì sao không thử một lần làm gì đó thật mới mẻ, thật khác biệt biết đâu em sẽ tìm ra niềm vui, động lực, lí tưởng sống thật sự của mình. Em biết nhà thơ Tố Hữu chứ thời còn trẻ ông vốn cũng là một chàng thiếu niên lông bông, chán trường, mệt mỏi trước cảnh nước mất nhà tan mà mình thì không biết nên làm gì cho phải. Ông hoang mang không biết hướng đi nào mới là đúng đắn để rồi khi ông gặp được ánh sáng của Đảng được Đảng soi đường dẫn lối trở thành một người Đảng viên viết ra tập thơ "Từ ấy". Bây giờ em sắp thi chuyển cấp đây là khoảng thời gian cực kì quan trọng với em được ví như thời cơ ngàn năm có một em hãy tập trung ôn luyện cho kĩ, em yên tâm đi chị luôn tin việc học không bao giờ là thừa cả. Đồng ý không phải ai học xong cũng thành công và trường học thì vẫn hướng dẫn khá nhiều môn lí thuyết đại cương không cần thiết nhưng em phải hiểu trường học là nơi dạy em làm người không chỉ cung cấp tri thức cho em mà còn giáo dục con người em nữa. Song hành với việc học em cũng hãy nhớ nghỉ ngơi giải trí một chút nhé, thử làm một việc gì đó mà mình thích hoặc là mình muốn làm hoặc là một điều gì đó khác biệt mà mình chưa từng làm tất cả sẽ đều mang lại cho em những trải nghiệm riêng biệt đó. Chúc em luôn vui vẻ, học giỏi, sống thật tôt, thật yêu đời nhé.