Ngôn Tình [Edit] Xuyên Nhanh: Trở Thành Mối Tình Đầu Của Nam Chính - Dạ Nguyệt Dao Ca

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Macha, 7 Tháng ba 2022.

  1. Macha NGHỊCH THUỶ HÀNH CHÂU

    Bài viết:
    102
    Chương 40-1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: Macha

    Lăng Dung nhìn các cô gái lùn hơn cô nhưng lại mang theo camera lớn cồng kềnh, cô săn sóc nói: "Các em mỗi ngày khiêng đồ nặng chờ ở đây vất vả quá, mọi người đều là các cô gái dễ thương nên cần phải chú ý an toàn đấy, buổi tối đừng về quá muộn, nơi này là ngoại thành nên mọi người về sớm thì tốt hơn."

    Thần tượng gần trong gang tấc, lại còn dịu dàng quan tâm đến các cô, nhóm Liên Dung ngay lập tức cảm thấy sung sướng thét chói tai.

    Liên Dung là tên fan của Lăng Dung.

    "Không vất vả đâu không vất vả đâu ạ! Chỉ cần có thể nhìn thấy Dung Dung thì chúng em có chờ lâu hơn nữa cũng đáng!" Nhóm Liên Dung chỉ cảm thấy hôm nay mình trúng sổ xố rồi, chứ không sao có thể gặp được thần tượng, lại còn có thể tiếp xúc gần gũi đến như vậy, thậm chí còn được thần tượng quan tâm nữa!

    Có cô gái mắt như chim ứng liếc thấy túi thuốc trên tay Lăng Dung, cô gái quan tâm thần tượng nên vội vàng hỏi: "Dung Dung bị bệnh nên ra ngoài mua thuốc ạ? Anh nhất định phải chăm sóc cho bản thân đấy, đừng vất vả quá nhé!"

    "À, đây là anh mua giúp người khác, anh không sao đâu, các em không cần phải lo lắng quá đâu." Lăng Dung không có nói tên Cố Ninh Diễm ra, sợ sẽ gây phiền phức cho anh.

    Nhưng cô cũng không thể đứng ở chỗ này quá lâu, "Anh phải đi rồi, các em mau về nhà đi, đi đường nhớ cẩn thận nhé." Nói xong câu này, Lăng Dung vẫy tay chào các cô gái rồi trở về.

    "Oa oa Dung Dung anh nhất định phải chú ý thân thể nhé! Chúng em nhất định sẽ luôn ủng hộ anh!"

    Đáp lại các cô là cái quay đầu mỉm cười của thiếu niên đẹp trai: "Anh sẽ, cảm ơn các em."

    Chờ đến khi bóng dáng Lăng Dung biến mất, nhóm Liên Dung mới nhịn không được ôm camera trong tay thét chói tai.

    "Tôi chết đây! Dung Dung đẹp quá đi thôi! Đẹp gấp trăm lần trên tivi nữa! Nhan sắc thần tiên gì thế này!"

    "Trời ạ cậu ấy còn quan tâm chúng ta, kêu chúng ta phải chú ý an toàn nữa chứ, thật ấm lòng quá, tui sẽ nhớ nụ cười lúc nãy của Dung Dung cả đời á! Không lỗ! Pick cậu ấy không lỗ chút nào! Tui muốn pick cậu ấy cả đời!"

    Mà các trạm tỷ khác đứng ở bên cạnh nhìn mà hâm mộ, sao các cô lại không có phúc lợi tốt như vậy nhỉ, càng quan trọng hơn là Lăng Dung thật sự quá đẹp í!

    Thôi xong thôi xong, Cảnh Hành à/ Việt Việt à/.. Cho chị leo tường vài giây, nhất định.. nhất định lát nữa sẽ leo về.

    Lăng Dung xách túi thuốc về ký túc xá, thấy Cố Ninh Diễm vẫn ngoan ngoãn nghe cô nằm ở trên giường thì không khỏi có chút vui mừng.

    "Ninh Diễm, anh dậy đi nào? Tôi mua thuốc về rồi nè, anh uống thuốc trước đi nào."

    Nói rồi Lăng Dung rót một ly nước, lấy thuốc ra ngồi ở mép giường giúp Cố Ninh Diễm uống thuốc.

    "Ừm.. Vất vả cậu quá." Anh mơ màng tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô thì rất hạnh phúc.

    Cố Ninh Diễm nhận lấy nước và thuốc từ trong tay Lăng Dung, anh thấy dù có bị bệnh mất một buổi tập luyện cũng đáng lắm, thời gian ở cùng Lăng Dung đều do anh trộm được, khiến anh muốn được tận hưởng nó.

    Uống thuốc xong, tối đó Cố Ninh Diễm đỡ hơn rất nhiều, ngày hôm sau gần như khỏi hẳn, có thể tập luyện bình thường được rồi.

    Thời gian dần trôi qua, cuối cùng cũng đến lần công diễn thứ hai, kết quả thi đấu thì nhóm Cố Ninh Diễm và nhóm Lăng Dung đều được lên sân khấu biểu diễn, cũng coi như không phụ sự cực khổ mấy ngày qua.

    Mà trước buổi công diễn lần thứ ba bắt đầu, các chàng trai lại nhận được một nhiệm vụ, hoặc nói đúng hơn là bọn họ nhận được một tài nguyên rất tốt.

    Tạp chí thời trang nổi tiếng《 Thời Thượng Tiên Sinh 》sẽ chụp ảnh các chàng trai, đây sẽ là cơ hội tốt để bọn họ được lên tạp chí.

    Đương nhiên, tạp chí không phải làm từ thiện, họ đồng ý để thực tập sinh lên bìa đương nhiên là muốn dựa vào lưu lượng để đạt được doanh số cao, cho nên người lên bìa phải do bên tạp chí quyết định.

    Vì thế khi xem xét độ hot của mỗi người trên mạng, bên tạp chí cuối cùng chọn bốn người có độ hot cao nhất để lên mặt bìa, bốn người này chính là Cao Cảnh Hành, Cố Ninh Diễm, Hồ Việt và Lăng Dung.

    Nhiếp ảnh gia nhìn nhóm bốn người có nhan sắc giá trị cao này, linh cảm không ngừng kéo đến.

    "Nào nào các bảo bối nhỏ của tôi ơi, mau đi thay quần áo đi, tôi đã chuẩn bị sẵn hết cho các cậu rồi, mau mặc để tôi nhìn thử xem nào." Buổi sớm khi nhìn ảnh của bốn người, nhiếp ảnh gia cũng đã nghĩ ra chủ đề thích hợp lần này, bởi vì các chàng trai lần này đều rất cuốn hút, nên đây là lần đầu tiên anh ta tự chọn trang phục cho người mẫu.

    Một lúc sau các chàng trai thay quần áo xong thì đi ra theo thứ tự, bốn người thấy trang phục của nhau thì rất kinh ngạc không chớp mắt lấy một cái.

    Trang phục của Hồ Việt và Cố Ninh Diễm giống nhau, bởi vì ngoại trừ khuôn mặt thì dáng người họ tương tự nhau, họ mặc áo sơ mi đeo cà vạt phối hợp với áo bành tô bên ngoài, phía dưới mặc quần dài bó sát chân.

    Hai người một người mặc áo trắng một người mặc áo đen đối xứng với nhau, Cố Ninh Diễm là màu đen, còn Hồ Việt là màu trắng, trên cổ còn may hoa văn khiến trang phục không còn đơn điệu.

    Nếu nói trang phục của Cố Ninh Diễm và Hồ Việt nhìn như kỵ sĩ, thì trang phục của Cao Cảnh Hành thiên hướng quý tộc hơn, áo khoác Trung cổ lấy màu xám làm chủ đạo, bên trong phối với áo sơmi cùng màu, nhìn rất cấm dục.

    Mà Lăng Dung khác hoàn toàn với ba người họ, cô mặc lễ phục quý tộc hoa lệ màu đỏ thẫm, khuôn mặt tinh xảo khiến cô rất có khí chất cao quý, lại kết với cái nơ thời thượng màu đỏ, nhìn như một chàng hoàng tử vậy.

    Họ nhìn mà không hỏi ngây ngất trước vẻ đẹp của nhau, cũng không thể thiếu công lao do nhiếp ảnh gia tỉ mỉ lựa chọn trang phục cho họ được.

    "Ôi các cậu đúng là làm tôi thấy bất ngờ đấy, các bảo bối mau tới đây nào, để tôi chỉnh động tác giúp các cậu."

    Nói rồi nhiếp ảnh gia liền trực tiếp đi đến trước mặt bốn người, đầu tiên chỉ về phía Hồ Việt và Cố Ninh Diễm nói: "Hai người các cậu đứng ở phía sau chàng hoàng tử này, phải nhớ kỹ các cậu chính là kỵ sĩ trung thành nhất của hoàng tử, các cậu như muốn dâng hết tất cả cho cậu ấy vậy."

    Nghe nhiếp ảnh gia giảng giải, ánh mắt hai người nhìn Lăng Dung lóe lên, sau đó Hồ Việt bất cần đời cười đồng ý, Cố Ninh Diễm cũng không phản bác gì.

    "Tới đây nào hoàng tử của tôi, cậu sẽ đứng phía trước bọn họ, tay trái đồng thời bắt lấy cà vạt của hai người bọn họ, tay phải thì làm cái thủ thế bắn súng về phía trước." Nhiếp ảnh gia tiến lên bắt đầu chỉ dẫn động tác cho Lăng Dung, sau khi nhìn thấy cô làm theo thì càng thêm kinh ngạc cảm thán một tiếng, "Ôi bảo bối, cậu đúng là bảo vật mà thượng đế ban cho mà."

    "Cảm ơn ngài." Lăng Dung cười nói cảm ơn, sau đó dựa theo chỉ đạo của đối phương mà làm động tác, cô nắm chặt cà vạt của hai người phía sau ở trong tay, bởi vì dùng sức nên hai người đàn ông phía sau phối hợp làm một động tác như sắp ngã, nhìn như thần phục cô.

    "Được rồi, đến cậu nhé bảo bối."

    Nhiếp ảnh gia đẩy Cao Cảnh Hành đến phía đối diện Lăng Dung rồi lấy tay ra đo, từ phía ông nhìn qua thì giống như là Lăng Dung mang theo kỵ sĩ tuyên chiến với vị quý tộc khác, mà trong tay Cao Cảnh Hành còn cầm cánh hoa hồng rải rác, đồng thời dưới chân cậu được bố trí như cánh hoa từ trong tay rơi xuống đất, hoa hồng đỏ như giọt máu, kết hợp với biểu cảm cao ngạo của người con trai, vừa có vẻ cấm dục lại có cảm giác thần bí.

    "Ok, cứ giữ tư thế như vậy nhá, chúng ta sẽ bắt đầu chụp hình." Sau khi bố trí xong, nhiếp ảnh gia nhanh chóng cầm camera chụp ảnh, anh ta ấn chụp liên tiếp.

    "Xong rồi, còn lại các cậu có thể tự do phát huy." Nhiếp ảnh gia cầm camera nói.

    Sau lại liên tiếp làm vài động tác, nhiếp ảnh gia khen ngợi bọn họ cũng không ngừng chụp, dù là Lăng Dung đặt tay lên môi thể hiện ánh mắt khiêu khích, hay là hai người đàn ông phía sau vây quanh Lăng Dung thể hiện dục vọng chiếm hữu, đều khiến nhiếp ảnh gia cảm thấy kinh ngạc cảm thán.

    "Các bảo bối của tôi ơi, tạp chí kỳ này nhất định sẽ vì các cậu mà bán hết."

    Chụp ảnh bìa tốn hơn một tiếng đồng hồ, còn lại để quay phong cảnh, những việc này không còn liên quan đến bốn người Lăng Dung nữa, thời gian còn lại bọn họ phải đi chụp các tạp chí thời trang nhỏ khác, mà đây là ảnh đơn độc cá nhân.

    Văn phòng của giám đốc công ty Thịnh Việt.

    "Thưa giám đốc, người đại diện của thiếu gia nhỏ nói là có việc muốn nói với ngài, hiện tại có cho tiến vào không?" Thư ký gõ cửa vào rồi cung kính hỏi.

    Toàn bộ công ty ngoại trừ giám đốc và người đại diện của Lăng Dung thì chỉ có thư ký biết Lăng Dung - người bị đồn đi cửa sau mới được vào chương trình, chính là em trai của giám đốc bọn họ, thiếu gia nhỏ được cưng chiều nhà họ Lăng.

    Lăng Việt đang phê duyệt văn kiện nghe thấy có liên quan đến em gái bảo bối nhà mình thì lập tức buông đồ trong tay xuống, ngẩng đầu lên: "Để anh ta vào đi."

    "Vâng thưa giám đốc."

    Sau khi dẫn một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi vào, thư ký liền đi ra ngoài, để lại một mình người đại diện đối mặt với Lăng Việt.

    Người đại diện cho em gái bảo bối đương nhiên phải là người xuất sắc nhất công ty Thịnh Việt, cũng may lúc này Lăng Dung đang đóng quân trong chương trình, chứ nếu không để người ngoài biết được người đại diện của Lăng Dung chính là người đại diện xuất sắc nhất đã dẫn dắt không biết bao nhiêu ảnh đế ảnh hậu của Thịnh Việt, chỉ sợ sẽ chấn động mất thôi.

    "A Dung có chuyện gì à? Em ấy muốn đầu tư hay tài nguyên gì ư? Em ấy cần gì thì anh không cần nói với tôi đâu, cứ trực tiếp nghe theo em ấy đi." Lăng Việt rất cưng chiều em gái nhà mình.

    Dù đã biết giám đốc nhà mình cuồng em trai, nhưng người đại diện không khỏi cảm thán người có tiền thật tùy hứng, hơn nữa người anh trai này đối xử với em cũng quá tốt, xuất thân hào môn mà lại không có hiện tượng lục đục với nhau.

    "Không phải vậy đâu giám đốc Lăng, trước mắt thì bên thiếu gia nhỏ rất thuận lợi, chỉ là chỗ chương trình bên kia liên hệ đến chúng ta, nói là muốn quay video về cha mẹ của thiếu gia nhỏ, bởi vì đây là yêu cầu của chương trình."

    Trong chương trình tuyển chọn, quay clip cha mẹ của các thực tập sinh đã là một hình thức cố định, cảnh này sẽ được chiếu ở phần phiên ngoại của chương trình, để khán giả hiểu về các thực tập sinh hơn.

    Bởi vậy chương trình cũng liên hệ tới Thịnh Việt, chỉ là đạo diễn chương trình có cắt trọc đầu cũng không thể nghĩ ra được cha mẹ Lăng Dung là ai.

    Chương trình không biết, nhưng người đại diện biết á, cha mẹ của thiếu gia nhỏ là ai ư, chính là gia tộc nhà họ Lăng đứng đầu Trung Quốc đó, chắc không thể để hai vị kia thật sự quay video lên TV chứ.

    Cho nên người đại diện đến tìm Lăng Việt xin chỉ thị.

    Macha: Tính edit hết chương rồi đăng lên mà chương này dài quá mọi người ơi, gấp đôi chương bình thường lun nên mình chia làm hai phần nha ღ
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng tư 2022
  2. Macha NGHỊCH THUỶ HÀNH CHÂU

    Bài viết:
    102
    Chương 40-2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: Macha

    Lăng Việt nhíu mày, nếu để cha mẹ biết việc này chỉ sợ họ sẽ kích động đi làm liền ấy chứ, dù gì thì cha mẹ nuông chiều em gái từ nhỏ đến lớn, nhớ lại lúc em gái nói muốn tham gia chương trình tuyển chọn gì ấy, cha mẹ không thèm do dự mà lập tức đồng ý ngay, chỉ là em gái rời nhà gần một tháng rồi, cha mẹ ngày nào ở nhà cũng nhắc mãi khi nào con bé mới có thể về, cho nên nếu biết có thể quay video cho em gái, chỉ sợ họ không thèm nghĩ cũng sẽ đồng ý thôi.

    Nghĩ đến việc em gái nói không muốn lộ thân phận, Lăng Việt tất nhiên nghe theo em gái nhà mình, vì thế ngay lúc hai vợ chồng nhà họ Lăng không biết, con trai đã cắt đứt cơ hội để bọn họ biểu đạt nỗi nhớ tới con gái.

    Lăng Việt quyết định rồi phân phó người đại diện: "Việc này không cần nói cho họ biết, anh cứ tìm lý do để từ chối là được rồi, cứ nói là không tiện lắm, nếu còn chưa được thì cứ để bên kia tới gặp tôi."

    Gặp ngài á! Chỉ sợ bên kia nói cũng không dám nói ra đâu. Người đại diện thầm nói trong lòng, nhưng ngoài miệng vẫn đồng ý: "Vâng, vậy tôi sẽ nói với bọn họ."

    "Ừ, anh về trước đi, đúng rồi, mặc kệ A Dung có yêu cầu gì, anh cứ trực tiếp thỏa mãn nó, khỏi cần nói với tôi cho phí thời gian."

    "Được thưa ngài."

    Cùng lúc đó, Cố Ninh Diễm cũng biết việc chương trình muốn quay video về cha mẹ bọn họ, vốn dĩ một nhà ba người hạnh phúc chỉ còn lại anh và mẹ, nghĩ đến chuyện cũ khiến anh không khỏi trầm mặc nắm chặt bàn tay.

    "Sao anh nắm chặt tay thế, không sợ đau à?" Thời gian nghỉ ngơi, Lăng Dung nhìn người đàn ông luôn trầm mặc không nói liền hiểu rõ anh đang suy nghĩ việc gì, vì thế cô tiến lên an ủi.

    Cố Ninh Diễm vừa quay đầu đã thấy chiếc khóa bạc đeo trên cổ Lăng Dung, sau khi anh hết bệnh thì đã trả nó về cho cô, nhớ lại sự quan tâm của Lăng Dung lúc anh bị bệnh, tâm trạng Cố Ninh Diễm mới tốt hơn một chút, bàn tay đang nắm chặt cũng dần thả lỏng ra, anh miễn cưỡng cười nói: "Không có gì đâu, chỉ là có chút mệt mỏi thôi."

    Lúc trước PD nói muốn anh quản lý biểu cảm nhiều hơn, vì để khiến anh cười nhiều hơn, Lăng Dung từng nói anh hãy nghĩ đến những việc mà anh thấy vui vẻ, phải thường xuyên nở nụ cười, nên Cố Ninh Diễm không muốn để Lăng Dung thấy dáng vẻ tối tăm nặng nề của anh.

    Đối mặt người ấy, anh chỉ muốn thể hiện phần tốt nhất của bản thân thôi.

    "Anh thật là." Lăng Dung sao mà không biết anh giấu tâm sự trong lòng không muốn nói ra được chứ, cô thở dài, ngón trỏ ấn mạnh lên cái trán của người đàn ông, cô hận sắt không thành thép nói, "Nếu mệt mỏi thì hãy nói ra, nghỉ ngơi một lát thì có sao đâu chứ, anh không cần ép buộc bản thân quá đâu."

    Cố Ninh Diễm quá chín chắn, quá độc lập, đè tất cả gánh nặng lên đôi vai của bản thân, không muốn gây phiền phức cho người khác.

    "Chúng ta quen biết nhau lâu như thế rồi còn không phải bạn bè à? Nếu như có chuyện gì thì anh có thể thử dựa vào tôi."

    Đau đớn trên trán không khiến Cố Ninh Diễm thấy khó chịu, nhìn ánh mắt lo lắng và lời nói dịu dàng của cô, anh chỉ cảm thấy trái tim đang khô cằn như bị lấp đầy, nhưng lại có chút chua xót trong lòng.

    Cố Ninh Diễm ngơ ngẩn nhìn người trong lòng một lúc lâu, nỗi chua xót như bị che lấp, một ý nghĩ mãnh liệt nảy sinh trong lòng anh.

    Nắm lấy nó, hãy nắm chặt lấy nó.

    Nhưng cùng lúc đó, lý trí cũng bắt đầu cảnh tỉnh người đàn ông, không thể nắm lấy, mày là đàn ông, Lăng Dung cũng là đàn ông, hai người đàn ông sao có thể có kết quả tốt được, Lăng Dung nếu biết sẽ chán ghét mình, xa cách mình, làm như vậy thậm chí còn hủy đi tương lai của hai người.

    "Ninh Diễm?" Một tiếng gọi trong trẻo truyền vào lỗ tai anh, anh chỉ cảm thấy âm thanh của Lăng Dung như có ma lực vậy, nắm chặt lấy tim anh.

    Nhưng nếu anh có thể giữ vững được lý trí của mình, vậy thì anh không còn là người nữa, mà là máy móc không có tình cảm.

    Hiếm khi Cố Ninh Diễm muốn buông thả bản thân mình, anh đột nhiên dùng sức cầm lấy tay Lăng Dung như sợ đối phương sẽ thu tay lại, nhưng khi thật sự nắm lấy cổ tay nhỏ nhắn kia thì anh càng thêm cẩn thận, sức lực cũng nhẹ hơn như sợ sẽ làm đau người ấy.

    A Dung của anh là thái tử nhỏ được nuông chiều, sao có thể không cần che chở được chứ.

    Đến khi cầm được tay đối phương, Cố Ninh Diễm ngập tràn thỏa mãn, nếu có thể anh chỉ muốn nắm lấy bàn tay này vĩnh viễn không buông thôi.

    "Sao vậy? Anh thấy khó chịu trong lòng à? Không sao đâu, anh phát tiết hết ra ngoài là ổn thôi." Lăng Dung làm bộ như không thấy tâm tư nhỏ của người đàn ông, tùy ý để anh nắm, dùng một tay vỗ nhẹ lưng anh an ủi.

    "Cảm ơn." Cố Ninh Diễm buồn bã nói lời cảm ơn, anh thấy may mắn vì Lăng Dung không phát hiện ra tâm tư nhỏ của mình, lại thấy thất vọng khi cô không phát hiện ra.

    "Anh vì lần ghi hình cha mẹ lần này mà không thoải mái à? Không sao đâu, anh nhìn tôi xem, cha mẹ tôi còn không thể tham dự nữa, chương trình giờ chắc đang sầu chết í."

    Tổ chương trình sầu là do lo đến lúc chiếu không biết nói sao với các fans về việc cha mẹ Lăng Dung không có mặt, đương nhiên dù bọn họ có sầu lo nghĩ lý do thì cũng không thể thật sự đi tìm Lăng Việt để quay video được.

    "Cậu.. cậu sao lại thế?" Cố Ninh Diễm nghe được lời Lăng Dung nói mà kinh ngạc, còn nghĩ rằng nhà Lăng Dung giống với tình huống của cha anh.

    A Dung tốt như thế sao có thể chịu được nỗi đau mất đi cha mẹ được?

    Thấy ánh mắt người đàn ông đau lòng thì Lăng Dung liền biết anh hiểu lầm, cô đành phải giải thích: "Không phải như anh nghĩ đâu, bọn họ đều đang sống rất tốt, chỉ là có chút nguyên nhân riêng nên không thể tham gia mà thôi, hơn nữa nếu về sau tôi thật sự được debut, thì bọn họ cũng không có khả năng tới hiện trường chúc mừng được."

    Nếu lúc đó cha mẹ nhà họ Lăng mà xuất hiện trong trận chung kết chương trình tuyển chọn thì không biết sẽ kinh động biết bao nhiêu truyền thông đây.

    "À." Dù giải thích nhưng Cố Ninh Diễm sẽ không thể nghĩ đến việc cha mẹ Lăng Dung là nhà giàu số một, mà chỉ nghĩ là cô cũng có nỗi khổ riêng, cha mẹ không thể xuất hiện được.

    Cố Ninh Diễm cầm cổ tay của cô như là an ủi: "Không sao đâu, dù thế nào thì cậu cũng rất tuyệt."

    Lăng Dung đành phải vô tội cười chứ không giải thích thêm nữa, chỉ hy vọng về sau anh có biết cũng sẽ không quá kinh ngạc.

    Nhiệm vụ của buổi công diễn lần thứ ba được tuyên bố, đó là để 50 thực tập sinh tìm ra vai trò của mình.

    Kỳ thật ngay từ đầu mỗi người đều đã xác định vai trò của mình rồi, như Cao Cảnh Hành, Hồ Việt và Lăng Dung đều là dancer, đảm đương phần vũ đạo, Tề Hạo Nhiên và Cố Ninh Diễm là vocals đảm đương phần hát, mà Trương Thiên Kỳ chính là rapper, đảm đương phần đọc rap.

    Mà nhiệm vụ lần này có tổng cộng chín ca khúc, mỗi nhóm sẽ có ba bài để lựa chọn, như nhóm dance sẽ có ba bài hát để lựa chọn, vocal và rap cũng như vậy. Năm mươi thực tập sinh có thể căn cứ vào sở trường của mình mà chọn ca khúc thích hợp, các thực tập sinh chọn cùng một bài sẽ tự tạo thành một đội, sau đó sẽ biến tấu bài hát sao cho phù hợp với nhóm.

    Việc lựa chọn sẽ dựa vào xếp hạng lần trước mà tiến hành, mỗi bài hát đều có số lượng người nhất định, một khi bài hát đã đủ người thì những người sau không thể chọn nữa, chỉ có thể chọn bài hát khác.

    Lăng Dung nhìn lướt qua chín bài hát ngay trước mặt, cô cũng biết lần này Cố Ninh Diễm sẽ không chung nhóm với mình, cô là dance, mà Cố Ninh Diễm thiên về vocal hơn. Tuy vũ đạo của Cố Ninh Diễm không tệ, nhưng nếu vứt xó chất giọng trầm thấp của anh thì thật phí của trời.

    Lăng Dung sẽ không yêu cầu anh chung nhóm với cô, vì đây là chuyện liên quan đến tương lai của anh, cô tôn trọng tất cả lựa chọn của anh.

    Cũng giống như lần trước, lần này vẫn là hạng nhất Cao Cảnh Hành chọn ca khúc trước, chờ đến người thứ tư Lăng Dung tiến vào chọn thì thấy Cố Ninh Diễm đứng ở chỗ khác.

    Nhìn thấy lựa chọn của anh, Lăng Dung khẽ cười nói: "Anh quả nhiên chọn bài này, nó rất thích hợp với anh đấy, anh hãy cố lên nhé."

    Cố Ninh Diễm chọn ca khúc tên là 《 Tố 》, tuy bản gốc do giọng nữ hát, nhưng để giọng trầm thấp của Cố Ninh Diễm hát bài này tuyệt đối sẽ không tệ.

    Mà Lăng Dung lại chọn bài hát có vũ đạo nhẹ nhàng, Cố Ninh Diễm cũng ôm cô nói: "Cậu cũng cố lên nhé."

    Sân khấu công diễn lần này nếu nhóm hoặc cá nhân trong nhóm đạt được hạng một, thì có thể lấy được số phiếu khen thưởng, cũng may lần này hai người họ không cùng nhóm nên sẽ không có cạnh tranh.

    50 thực tập sinh bắt đầu biên đạo và tập luyện ca khúc của mình.

    Từ lần gặp mặt với trạm tỷ của mình, Lăng Dung khi nhàn rỗi sẽ đi ra ngoài một vòng, cũng coi như thỏa mãn ước nguyện của các cô gái, không để các cô gái phải chịu thời tiết oi bức mà đi một chuyến tay không.

    Hành động này khiến nhóm Liên Dung yêu chết Lăng Dung đi được, chương trình giờ còn tới 50 thực tập sinh, có trạm tỷ nhà nào hạnh phúc được bằng các cô chứ!

    À, đúng rồi, còn có trạm tỷ của Cố Ninh Diễm nữa, bởi vì các cô phát hiện mỗi khi Lăng Dung xuất hiện, bên cạnh cũng sẽ có Cố Ninh Diễm đi theo, nhóm Diễm Hỏa của Cố Ninh Diễm cũng thu được không ít phúc lợi.

    Diễm Hỏa chính là tên fans của Cố Ninh Diễm.

    Tiếp theo chính là Nguyệt Lượng Phấn của Hồ Việt, bởi vì Hồ Việt cũng thường đi theo Lăng Dung chơi, mà fan CP của ba người mới là người thắng cuối cùng, Siêu thoại Weibo của "Dung nhan thần tiên" và "Dung Diễm" lúc nào cũng rộn ràng đốt pháo, mỗi ngày như đi ăn tết vậy.

    Hơn nữa fans "Dung Diễm" càng thêm rơi lệ khi được ăn đường, bởi vì trong một tập mới phát sóng gần đây, đôi mắt sắc bén như kính hiển vi của các cô gái phát hiện chiếc khóa bạc luôn được đeo trên cổ Lăng Dung, đã từng có lúc xuất hiện trên cổ Cố Ninh Diễm.

    Cùng với việc chương trình từng nhắc tới chuyện Cố Ninh Diễm bị bệnh, các fan lại so sánh ảnh chụp Lăng Dung cầm theo bịch thuốc mà trạm tỷ chụp lần trước, không cần nói cũng biết là có chuyện gì xảy ra.

    Các cô gái đu "Dung Diễm" cả ngày đều treo trên miệng "Dung Diễm là thật đó! Cp của tôi xông lên đi!".

    Như thường lệ hôm nay khi Lăng Dung và Cố Ninh Diễm đi chào các fan, thì đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

    "Cẩn thận!"
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng tư 2022
  3. Macha NGHỊCH THUỶ HÀNH CHÂU

    Bài viết:
    102
    Chương 41

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: Macha

    Chỉ thấy trong đám người bên ngoài có một người đàn ông trung niên cao gầy không biết từ nơi nào chạy tới, ông ta túm chặt lấy một cô gái chặn ở trước người, cánh tay phải xiết chặt cổ để không cho cô ấy nhúc nhích, đồng thời tay trái cầm một con dao để ở trên cổ cô gái ấy.

    Vốn mọi người còn không biết chuyện gì đang xảy ra, cho tới khi ông ta lấy con dao nhỏ ra, các cô gái lập tức hoảng sợ thét chói tai, mọi người chạy tứ tung khắp nơi, thậm chí có người còn chạy vào khu vực chương trình ý muốn cách kẻ bắt cóc càng xa càng tốt.

    Quản lý và bảo vệ không khống chế được tình huống nên vội vàng báo với các nhân viên an ninh bên trong khu vực chương trình, suy xét về vấn đề an toàn, các nhân viên an ninh cũng không dám ngăn trở người ngoài tiến vào, đành phải tạm thời chỉ chỗ cho các fan tiến vào, để tránh xảy ra sự cố dẫm đạp.

    Một lúc sau, bốn năm chiếc xe cảnh sát chạy tới, các cảnh sát cùng nhau xuống xe, lúc này Lăng Dung mới hiểu được cảnh sát là đang đuổi bắt tên tội phạm bỏ trốn, nhưng lại không nghĩ rằng tên tội phạm lại chạy trốn tới chỗ này, còn bắt được một cô gái làm con tin nữa.

    Nhìn người chạy vào bên trong càng lúc càng nhiều, Cố Ninh Diễm kéo tay áo Lăng Dung nói: "Chúng ta đi trước đã, chỗ này có cảnh sát là được rồi, dù sao mình cũng không giúp được gì."

    Anh sợ lát nữa sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu khiến Lăng Dung bị thương thì anh sẽ đau lòng lắm.

    "Nhưng mà.." Lăng Dung nhìn xung quanh mà không khỏi lo lắng trong lòng, cô gái bị kẻ bắt cóc khống chế kia đang rất sợ hãi, nước mắt chảy đầy mặt, nhưng sợ sẽ chọc giận tên tội phạm nên cô ấy chịu đựng không phát ra một tiếng nào.

    Nhìn bảng cổ vũ rớt dưới chân cô gái, tuy không phải là fan của cô nhưng cô không thể cứ vậy mà bỏ chạy lấy người được.

    Ngay lúc Lăng Dung đang do dự, cảnh sát cũng đã chú ý tới con tin bị tên tôi phạm bắt cóc, hơn nữa tại hiện trường còn có nhiều người dân khác.

    Sai khi sơ tán một bộ phận người dân thì cảnh sát từ từ vây quanh người đàn ông cầm dao.

    "Các người đừng tới đây! Nếu tiến gần thêm một bước, tao sẽ giết cô gái này!" Người đàn ông nhìn cảnh sát tới gần mà càng thêm hoảng loạn, tay nắm con dao run rẩy theo, khiến mọi người nhìn mà sợ ông ta run tay cắt vỡ động mạch của cô gái.

    Hai năm trước ông ta không cẩn thận ngộ sát vợ của mình, bởi vì sợ sẽ ngồi tù nên luôn lẩn trốn bên ngoài, không nghĩ rằng lần này đột nhiên bị cảnh sát phát hiện ra hành tung, bị đuổi tới đây.

    Nhìn người chung quanh đã giải tán bớt, người đàn ông đột nhiên thấy hối hận vì lúc nãy không bắt thêm mấy cô gái làm con tin, nếu không thì giờ đám cảnh sát kia sẽ càng kiêng kị hơn rồi.

    Người đàn ông không hề có ý định ăn năn vì sai lầm mà mình phạm phải, thậm chí đến bây giờ còn nghĩ làm sao mới thoát khỏi đây được, hoàn toàn không không quan tâm đến mạng sống của người dân vô tội khác.

    Cảnh sát thấy thế thì nhíu chặt mày, nhưng để suy nghĩ cho an toàn của con tin thì họ chỉ đành dừng bước chân, ý muốn khuyên nhủ: "Anh hãy bỏ dao xuống trước đi, xúc động sẽ chỉ làm tội của anh nặng thêm thôi."

    "Dù sao bị tụi mày bắt được cũng ngồi tù thôi, ông đây cóc thèm sợ súng của tụi mày! Hơn nữa nếu có thể kéo thêm một người chôn cùng, thì vẫn là tao lời!" Người đàn ông khinh thường nhìn về phía cảnh sát.

    Biết có khuyên can cũng vô dụng, cảnh sát chỉ mong có thể khơi gợi lên lương tri của ông ta: "Anh nhìn cô gái trẻ kia đi, nếu như anh có con gái, có lẽ cũng bằng tuổi với cô bé này thôi, chẳng lẽ anh nhẫn tâm giết con gái của mình sao! Nếu con gái anh bị người khác đe dọa tính mạng, chẳng lẽ anh không lo lắng ư?"

    Các cô gái đu idol ở đây hầu hết đều khoảng 20 tuổi hoặc hơn chút xíu, còn người đàn ông thì đã 40 tuổi rồi, hai năm lẫn trốn bên ngoài khiến ông ta nhìn càng tiều tụy, có thể thấy mấy năm nay ông ta sống không tốt.

    Nghe thấy từ con gái, người đàn ông sửng sốt một chút, như thật sự ở tự hỏi vấn đề mà cảnh sát đưa ra, nhưng ông ta lại nhanh chóng phục hồi tinh thần, tiếp tục dầu muối không ăn: "Hừ, tao vốn không có con gái, còn đây là con gái nhà khác, có liên quan gì đến tao đâu chứ!"

    Người đàn ông nói rồi dí con dao gần hơn chút, con dao đã cắt qua làn da ngoài của cô gái, máu đỏ tươi ngay lập tức chảy ra.

    Vì không muốn phí thời gian với cảnh sát nữa, ông ta giận dữ hét: "Đừng có mà kéo dài thời gian, nếu không muốn cô gái này có chuyện gì thì nhanh chuẩn bị xe cho tao, bên trong xe phải có sẵn 50 vạn, đến khi tao đã xác định an toàn rồi thì sẽ thả con nhỏ này ra, còn không thì tụi mày chờ nhặt xác nó đi!"

    Lời đe dọa của người đàn ông khiến các cảnh sát nắm chặt tay, nhưng nếu không làm theo thì họ không còn cách nào khác.

    Tính mạng của cô gái phải được ưu tiên hàng đầu, người có thể lại bắt, nhưng mạng sống thì không thể lấy lại được.

    Đến lúc đó đừng nói dư luận sẽ không bỏ qua cho bọn họ, mà bọn họ ngay cả bản thân cũng khó mà tha thứ được.

    Đội trưởng Lý Thanh thở dài một hơi, nói với các đồng đội bên cạnh: "Làm theo yêu cầu của hắn trước đi, đồng thời báo tình huống về cho sở cảnh sát."

    "Đội trưởng Lý!" Cảnh sát thật sự không cam lòng để tên tội phạm tiếp tục ung dung ngoài vòng pháp luật, huống chi còn có nhiều yêu cầu như vậy.

    "Nghe theo lời tôi! Mau đi!"

    Thấy đội trưởng kiên trì như vậy, những người khác chỉ biết làm theo: "Được."

    Thời gian chờ đợi luôn khiến người ta lo âu, chừng mười phút sau, người đàn ông bắt đầu thấy nôn nóng, ông ta sợ cảnh sát chơi ông ta, mà giờ còn có nhiều người tiến về chỗ ông ta nữa, ông ta nôn nóng lại dùng sức đè cổ cô gái, để cô gái bị đau mà phát ra tiếng, ông ta uy hiếp cảnh sát nói: "Sao còn chưa chuẩn bị xong nữa! Tụi mày đừng có mà giờ trò đấy, nếu không tụi mày đừng mong cứu được con nhỏ này."

    "Mày!" Lý Thanh khó thở, nhưng lại không thể tiến lên bắt người được, chỉ có thể tức giận nói, "Thứ mày muốn nhiều như vậy, chẳng lẽ không cần thời gian để chuẩn bị à? Mày nghĩ 50 vạn cứ vậy là có hả?"

    Người đàn ông vừa định xả giận lên người cô gái thì đột nhiên nghe thấy giọng nói xa lạ: "Bác cứ từ từ đã, chúng ta thương lượng trước đã nhé?"

    Nghe được giọng nói này, người đàn ông và cảnh sát đều chuyển ánh mắt về phía nơi phát ra thanh âm, mà Cố Ninh Diễm nghe thấy Lăng Dung mở miệng, anh lập tức quay đầu nhìn cô, thấp giọng hỏi nói: "Cậu muốn làm gì đấy? Chuyện này chúng ta không xen vào được đâu!"

    Lăng Dung tạm thời không để ý đến anh, cô từ từ tới gần, cười nói với người đàn ông: "Chúng ta thử thương lượng đổi người được không, bác xem cô gái kia bị bác dọa đến thế rồi, vừa bị thương vừa bị hoảng sợ, nếu cô ấy có trái tim yếu ớt thì không biết sẽ đột ngột chết lúc nào đâu, nếu bác chưa lấy được đồ mà con tin chết rồi, thì bác không chỉ không lấy được xe và tiền, thậm chí còn trực tiếp bị bắt đi ngồi tù luôn, như vậy sẽ chẳng có lời một chút nào?"

    "Mày có ý gì?" Người đàn ông lập tức trừng mắt nhìn Lăng Dung, to giọng hỏi.

    Thấy người xen miệng vào chỉ là một chàng trai mới hai mươi tuổi, Lý Thanh chỉ cho là cô tới quấy rối, nháy mắt trách cứ nói: "Nơi này nguy hiểm lắm, cháu mau đi đi, đừng ở chỗ này quậy nữa."

    "Thưa ngài cảnh sát, cháu không phải tới để quấy rối, cháu chỉ đưa ra ý kiến của cháu cho bác này mà thôi." Cô lắc đầu với Lý Thanh, Lăng Dung tiếp tục nói với người đàn ông, "Ý của cháu là bác hãy thả cô gái này ra đi, để cháu thay thế cô ấy làm con tin của bác nhé?"

    "Lăng Dung cậu điên rồi à!" Cố Ninh Diễm không thể tin được những lời mà mình vừa nghe.

    Các cô gái trốn bên trong cũng rất hoảng sợ, không thể tin là Lăng Dung sẽ không muốn sống mà nói ra lời nói này.

    Nên biết rằng kẻ bắt cóc sẽ không có lương tri, bây giờ cảnh sát còn không có biện pháp để cứu cô gái kia, cho dù có đổi người, cũng chỉ là nộp mạng mình ra ngoài mà thôi, một mạng đổi một mạng, căn bản mất nhiều hơn được!

    Các fan của Lăng Dung tập tức thấy bối rối, các cô sợ Lăng Dung thật sự sẽ đi làm việc ngốc này, vội vàng hét lên: "Dung Dung anh đừng đi mà! Cảnh sát có thể giải quyết thôi, anh đừng mạo hiểm tính mạng của mình có được không!"

    Mà người đàn ông nghe thấy kiến nghị này của Lăng Dung thì cười lạnh một tiếng: "Mày cho rằng tao ngốc thật đấy à, chờ đến khi tao thả con nhỏ này rồi thì mày sẽ ngoan ngoãn tới đây làm con tin chắc? Hơn nữa bắt một con nhỏ yếu ớt còn dễ không chế hơn một người con trai như mày?"

    Lăng Dung cũng không tức giận, trái lại mỉm cười tiếp tục nói: "Lúc cháu đi qua thì bác đồng thời thả cô gái kia ra là được rồi, hơn nữa bác cũng thấy rồi đó, cháu là một ngôi sao nổi tiếng nên còn có nhiều tiền hơn Cục Cảnh Sát, nếu bác bắt cóc cháu, thay vì đợi phê duyệt từ Cục Cảnh Sát, thì dùng cháu để đổi tiền chuộc nhanh hơn không phải sao."

    Câu nói kế tiếp Lăng Dung nói nhẹ nhàng bâng quơ, nhìn cô như không chút sợ hãi nào.

    Người đàn ông im lặng đứng đó, như đang suy nghĩ về lời nói của Lăng Dung.

    Hình như lời thằng nhóc này nói cũng lý.

    "Sao rồi? Bác có đồng ý với kiến nghị của cháu không?" Lăng Dung từng bước ép hỏi, không cho ông ta thời gian để suy nghĩ cẩn thận.

    "Lời mày nói đều là thật à?" Người đàn ông bắt đầu lung lay.

    "Đương nhiên, chỉ cần bác thả bạn gái ấy ra, cháu sẽ đi qua làm con tin cho bác, hơn nữa người đại diện sẽ lập tức đến để đưa tiền chuộc cháu ra."

    Người đàn ông do dự vài giây mới hạ quyết tâm: "Được, vậy mày lại đây trước đi, tao khống chế được mày rồi thì tao sẽ thả nhỏ này ra."

    "Lăng Dung!" Cố Ninh Diễm cũng không quan tâm đến đám đông xung quanh nữa, anh nắm chặt tay Lăng Dung, không muốn để cô tiến lên trước một bước.

    "Đừng đi mà được không, chuyện này không cần cậu phải mạo hiểm đâu." Giọng nói của người đàn ông tuấn tú run rẩy, Lăng Dung còn cảm nhận được bàn tay đang bắt lấy tay cô kia cũng run theo, như sợ sẽ mất đi thứ gì vậy.

    "Dung Dung anh đừng đi mà! Chúng em còn muốn nhìn thấy anh tỏa sáng trên sân khấu nữa!" Lúc này dù có là fans của Lăng Dung hay không thì cũng đều lên tiếng khuyên nhủ, mà trong các fan của Lăng Dung đã có người khóc lóc lo sợ, khiến cô cứ nghĩ mình đi qua là sẽ không về được vậy, cô vừa thấy bực vừa buồn cười.

    "Yên tâm nào, tôi tuyệt đối sẽ không có chuyện gì đâu." Lăng Dung cười đảm bảo với mọi người, nhưng cũng là đặc biệt nói với Cố Ninh Diễm, bởi vì cô thấy anh như sắp khóc rồi vậy.

    Lăng Dung đột nhiên có chút hoài nghi, có phải do cô lâu không hoạt động tay chân rồi không, nên mọi người cứ nghĩ cô chỉ là đóa hoa xinh đẹp nhu nhược, nhưng thực tế thì..

    【 Rõ ràng là đóa hoa bá vương mà. 】 Hệ thống đã lâu không xuất hiện gãi đúng chỗ ngứa tiếp lời.

    【 Mày trốn ở đâu ra đấy, nơi này không cần mày đâu. 】 Lăng Dung dỗi với hệ thống.

    【.. 】 Hệ thống ấm ức không nói được gì.

    "Yên tâm đi mà Ninh Diễm, tôi thật sự sẽ không có việc gì đâu, buông tay ra đi, tôi muốn đi qua." Lăng Dung nói rồi dùng một cái tay khác đẩy mạnh tay của Cố Ninh Diễm ra.

    Cố Ninh Diễm ngơ ngác nhìn bàn tay trong tay anh biến mất, anh lập tức cảm thấy sợ hãi như lúc cha rời đi vậy, có phải Lăng Dung sẽ biến mất giống cha của anh không.

    Chàng trai vẫn giữ tư thế lúc bắt lấy tay Lăng Dung, chỉ là chỗ tay bắt kia giờ đã trống không.
     
    Chỉnh sửa cuối: 25 Tháng tư 2022
  4. Macha NGHỊCH THUỶ HÀNH CHÂU

    Bài viết:
    102
    Chương 42

    Nếu không đọc được có thể bạn chưa nâng cấp làm thành viên chính thức, hãy nâng cấp tại đây (1 xu có sẵn trong tài khoản)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Macha NGHỊCH THUỶ HÀNH CHÂU

    Bài viết:
    102
    Chương 43

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Macha NGHỊCH THUỶ HÀNH CHÂU

    Bài viết:
    102
    Chương 44

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng năm 2022
  7. Macha NGHỊCH THUỶ HÀNH CHÂU

    Bài viết:
    102
    Chương 45-1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  8. Macha NGHỊCH THUỶ HÀNH CHÂU

    Bài viết:
    102
    Chương 45-2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  9. Macha NGHỊCH THUỶ HÀNH CHÂU

    Bài viết:
    102
    Chương 46-1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  10. Macha NGHỊCH THUỶ HÀNH CHÂU

    Bài viết:
    102
    Chương 46-2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...