"Sao vậy?" Hạ Quý bình tĩnh đẩy Thi Ái Phi đang treo trên người cô ra.
Thi Ái Phi vẫn còn đang hú hét: "Tên khốn chết tiệt kia! Nó lật mình mười tám lần! Không, mình muốn tự mình tìm hắn và lật hắn chín mươi tám mươi lần!"
Hạ Quý trong nháy mắt đã hiểu.
Thì ra Thi Ái Phi khi đánh nhau đã thua, đó là lý do tại sao cô lại kích động như vậy.
Hạ Quý thở dài, nhấc chân đi vào phòng: "Nhưng nếu chín tám lần, người đó còn có thể sống sao?"
Đặt thuốc lấy từ bệnh viện lên bàn trang điểm, sau đó mở tủ lấy quần áo.
Thi Ái Phi chỉ biết tức giận nói, nghe xong lời của Hạ Quý phi lại than thở, nói như thế nào động thủ xoay người nàng mười tám lần.
"Không được! Lần báo thù này nhất định phải báo! Ta nhất định phải lật hắn chín lần tám mươi mốt để trút hận trong lòng!" Thi Ái Phi nghiến răng nghiến lợi, như có mối thù máu mủ với hắn.
Hạ Quý đã thay xong quần áo ở nhà, nhìn thấy Thi Ái Phi nằm ở cửa, cười hỏi: "Chín, chín tám mốt lần, cậu thấy sao"
"Mình.." Thi Ái Phi dừng lại, cô trừng mắt nhìn, sau đó cười xấu xa nhìn Hạ Quý.
"Này mình nói Ngô Tưởng Tưởng~Cậu đen như vậy khi nào?"
Khi Thi Ái Phi lên tiếng, cô cũng vươn tay chọc Hạ Quý.
Hạ Quý sững sờ, không biết Thi Ái Phi đang nói cái gì, nhưng cô rất nhanh đã có phản ứng.
Tiếu Nhiễm giơ tay xoa đầu Thi Ái Phi: "Mỗi ngày đều đang suy nghĩ cái gì! Được rồi, mình nấu cơm trước."
Sau đó, Hạ Quý để Thi Ái Phi một mình, vào bếp chuẩn bị bữa tối.
Thi Ái Phi còn định quay về phòng chơi game, nhưng vừa quay đầu lại đã thấy thuốc trên bàn trang điểm.
Tò mò đi tới xem xét, chỉ thấy không chỉ có thuốc, mà còn có hồ sơ bệnh án và danh sách kiểm tra.
Thi Ái Phi kinh ngạc trợn to hai mắt, còn tưởng rằng Hạ Quý phi bị bệnh nặng gì đó.
Nhanh chóng nhặt danh sách kiểm tra và xem xét nó, chỉ để thấy rằng..
"Có thai?"
Thi Ái Phi run lên, bảng kiểm tra rơi trên tủ.
Đứng đó một lúc, Thi Ái Phi đi ra ngoài, nhìn Hạ Quý đang chuẩn bị bữa tối trong bếp.
Hạ Quý tình cờ cảm thấy được mùi khói dầu quá kinh tởm khi rán thịt, vì vậy liền che miệng rụt lại hai lần.
Thi Ái Phi hai mắt lập tức đỏ lên, nhếch miệng: "Nghỉ đi"
Hạ Quý hít sâu mấy hơi mới có thể giảm bớt cơn nghén một chút.
Quay đầu nhìn Thi Ái Phi, cô bị làm cho giật mình kêu lên: "Cậu sao vậy?"
Thi Ái Phi đi tới, ôm Hạ Quý phi, lần này động tác cũng không quá lớn.
Ngay lúc Hạ Quý muốn hỏi cô, Thi Ái Phi đã cản đường: "Cậu cứ nghĩ đi, mình sẽ ở bên cạnh, cho dù có chuyện gì xảy ra, mình cũng sẽ ở bên cạnh cậu!"
Hạ Quý chớp chớp mắt, không rõ Thi Ái Phi đột nhiên khiêu khích như vậy là có ý gì.
"Ái Phi.."
"Nghĩ đi, ngày mai mình sẽ cùng cậu đến bệnh viện phá thai." Thi Ái Phi nghiêm túc nhìn Hạ Quý.
Cô vẫn còn trẻ như vậy, cô chưa từng yêu, cũng chỉ làm chuyện đáng xấu hổ như vậy một lần.
Không thể nào, sinh con đẻ cái cho 'vịt'! (trai bao? )
Sau khi nghe Thi Ái Phi nói lời này, Hạ Quý mới biết mình nên đọc bảng kiểm tra.
Hạ Quý tươi cười nói: "Mình sinh đứa nhỏ."
Vì mong ước của ký thể là bảo vệ đứa trẻ trong bụng mình, nên không có lý do gì để cô ấy giết đứa trẻ.
Chẳng lẽ, thân thể này là mệnh sinh đứa nhỏ của Khương Diệc Thần?
"Cậu nói gì?"
Thi Ái Phi không thể tin vào tai mình.
"Mình đã nói, mình sẽ sinh ra đứa trẻ và nuôi nó."
Câu hỏi bây giờ là, làm sao cô có thể sinh con mà Khương Diệc Thần không hề hay biết?
"Ngô Tưởng Tưởng cậu điên rồi sao? Cha của đứa bé này.. Cha của đứa bé này là.."
Thi Ái Phi nghĩ mình sắp phát điên rồi!
Em bé là một 'con vịt'? (chơi chữ )
"Mình không điên, Ái Phi, cậu không cần phải kích động như vậy." So với sự kích động và điên cuồng của Thi Ái Phi, Hạ Quý bình tĩnh hơn rất nhiều, có chút lãnh đạm hơn.
Vì đã có thai rồi nên chỉ có thể chấp nhận thôi.
Bằng không, còn có thể như thế nào đây?
"Trời ạ! Mình có thể không kích động sao! Mang thai! Sinh con!" Thi Ái Phi nắm tóc xoay người tại chỗ.
Hạ Quý cười lắc đầu, xoay người tiếp tục chuẩn bị bữa tối--
Trước kia không nghĩ tới cũng không để ý tới Hạ Quý phi ăn kiêng.
Thi Ái Phi nhận thấy trong bữa tối, Hạ Quý ăn rất thanh đạm.
Chuẩn bị các món thịt, hoàn toàn vì cô là động vật ăn thịt.
"嘤 嘤 嘤~nghĩ lại thì~"
"Được rồi, cậu ăn cơm đi." Cô thật sự không muốn nghe Thi Ái Phi nói gì bắt cô phá thai.
Thi Ái Phi bĩu môi nói: "Muốn sinh con thì nhất định phải nói cho cha của đứa bé biết. Tuy rằng bên kia là.. Ôi Ngô Tưởng Tưởng! Làm sao có thể sinh ra một đứa con 'vịt'!"
Cô vẫn không thể chấp nhận sự thật này!
Nếu như đối phương là người bình thường cũng coi như, đây lại là..
Hạ Quý nhíu mày: "Làm sao? Cậu kỳ thị nghề nghiệp?"