Welcome! You have been invited by Rau Chân Vịt to join our community. Please click here to register.
Chương 699: Đại Hội Quần Anh

[HIDE-THANKS]
Lần nữa trở lại thượng giới, tôi trở lại Chiến Thần điện, đồng thời phân thân rời đi, tiến về Dược Cốc.

Tôi biết được hiện tại Dược Cốc sắp bị tiêu diệt rồi. Hỏa Long Thánh Cung đang tiến hành công kích cuối cùng với Dược Cốc, lúc này phân thân tiến đến đó tự nhiên là có nguyên nhân.

Tại Dược Cốc còn có Cửu Châu đỉnh, hơn nữa còn có ba cái Cửu Châu đỉnh. Thậm chí Dược Cốc còn có không ít truyền thừa. Phân thân cũng có thể trở về kế thừa, khả năng có người lại muốn hỏi, thân phận của phân thân không phải chết rồi sao?

Đối với Hỏa Long Thánh Cung mà nói, phân thân đích thật là đã chết. Nhưng nếu như người Dược Cốc biết phân thân cũng chưa chết thì đối với Dược Cốc mà nói đây sẽ là một cái thiên đại hỉ sự.

Cho nên, lúc này phân thân trở về, cũng sẽ không có vấn đề gì.

Hiện tại, thượng giới vẫn ở trong tình huống đại loạn như cũ, mà tôi bên này vẫn không có thu được tin tức của chú Hai. Điều này khiến trong lòng tôi rất sốt ruột. Tôi không biết sau khi ba thế lực lớn vây công Ám Ảnh lâu đến cùng sẽ là tình huống như thế nào.

Tôi rất muốn hỗ trợ, nhưng hiện tại tôi cũng không có được bất luận tin tức gì. Xem như tôi muốn hỗ trợ, cũng không biết hỗ trợ từ đâu.

Đây chính là đề lớn nhất tôi gặp phải trước mắt vấn.

* * *

"Ngô Dược, cậu không chết?"

Dược Cốc, sau khi phân thân thông qua bí pháp trở lại Dược Cốc, nhất thời mấy lão giả kia của Dược Cốc đều chấn kinh. Chỉ có điều bây giờ thân thể Ngô Dược lộ ra vẻ cực kì suy yếu.

"Đệ tử gây đại họa cho Dược Cốc. Xem như muốn chết, cũng muốn chết trước mặt các vị trưởng bối."

Ngô Dược trực tiếp quỳ xuống trước mắt mấy cái này lão nhân, trên mặt còn lộ ra thần sắc áy náy tự trách.

"Tại chiến trường tẩy lễ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Trong đó một lão nhân nhìn Ngô Dược lên tiếng. Nghe vậy Ngô Dược ngẩng đầu, sau đó đem chuyện bên trong chiến trường tẩy lễ trước đó toàn bộ đều kể lại một lần. Nghe xong tất cả, mấy lão nhân Dược Cốc trầm mặc.

"Hay cho một cái Hỏa Long Thánh Cung, quả thực là khinh người quá đáng."

"Nhìn từng sư đệ bị người Hỏa Long Thánh Cung giết chết, đệ tử bất lực, chỉ có thể diệt sát người Hỏa Long Thánh Cung để báo thù. Đó là tất cả đệ tử thiên tài của họ. Cuối cùng, đệ tử dùng bí pháp trốn qua một kiếp."

Chuyện phải được sắp xếp tốt, trước hết phải khiến những người trước mắt này tin tưởng mới được. Sau khi nói xong, Ngô Dược liền không nói thêm gì nữa.

"Không xong rồi chư vị trưởng lão, Hỏa Long Thánh Cung bên ngoài đã phát động công kích, lần này, có ba tên Đạo Cảnh xuất thủ."

Lúc này, một đệ tử Dược Cốc từ bên ngoài chạy vào sắc mặt vô cùng khẩn trương lên tiếng. Nghe thấy thế, trên mặt những lão giả trước mắt đều nổi lên cảm xúc ngưng trọng.

"Ba Đạo Cảnh? Xem ra, lần này người Hỏa Long Thánh Cung muốn khiến cho Dược Cốc đi vào chỗ chết."

Âm thanh vang lên xong, một đạo thân ảnh vô cùng già nua xuất hiện trong đại điện này. Nhìn người nọ xuất hiện, những trưởng lão Dược Cốc ở đây mỗi một người đều nhanh chóng hành lễ đối với người này.

"Gặp qua thái thượng."

"Một kiếp này, Dược Cốc ta không độ qua được. Rất lâu rồi không có người nào khiêu khích ba thế lực lớn. Hiện tại Dược Cốc ở đầu sóng ngọn gió nên sẽ bị giết gà dọa khỉ."

Âm thanh già nua từ trong đại điện này truyền ra. Nghe thế, Ngô Dược vội vàng đứng dậy.

"Thái Thượng trưởng lão, Ngô Dược nguyện xung phong, cùng Dược Cốc cùng tồn vong."

Lúc này biểu hiện sự trung tâm thế này tuyệt đối hữu dụng.

"Không, tất cả mọi người ở Dược Cốc có thể chết, nhưng cậu không thể chết. Trên người cậu còn có nhiệm vụ khác. Hiện tại tất cả mọi người cho là cậu đã chết, không, cậu vốn đã chết rồi. Tương lai của Dược Cốc còn ở trên người cậu, cậu biết không?"

"Từ nay về sau, trên đời này không có Ngô Dược. Về phần tên gọi là gì, chính cậu suy nghĩ. Hiện tại, cậu cùng tôi đến tổ địa, tôi có vài thứ muốn đưa cho cậu."

Thái Thượng trưởng lão nhìn Ngô Dược lên tiếng giống như trong dự liệu. Hiện tại Dược Cốc còn phải lưu lại một đường lui, mà Ngô Dược chính chọn lựa thích hợp nhất, bởi vì hắn đã chết.

Chỉ cần về sau cái tên Ngô Dược này không xuất hiện, như vậy Hỏa Long Thánh Cung sẽ không phát hiện.

Cuối cùng, Ngô Dược mang theo tất cả truyền thừa của Dược Cốc rời đi, còn có tất cả tài phú Dược Cốc.

Ngày thứ hai, thượng giới truyền ra tin tức, Dược Cốc bị diệt.

Toàn bộ Dược Cốc, không ai sống sót, thây ngang khắp đồng.

Mà phân thân lại lặng lẽ trở lại trên người của tôi. Lần này, thù với Dược Vương cung xem như triệt để báo, nhưng Dược Cốc cũng không phải là cái đồ chơi tốt lành gì. Nếu không lúc trước sẽ không vì một đan phương mà diệt đi Dược Vương cung.

Đồng thời, ba tôn Cửu Châu đỉnh Dược Cốc đều bị tôi chiếm được, lại thêm hai tôn trên người tôi, tổng cộng là năm Cửu Châu đỉnh. Cửu Châu đỉnh gồm chín cái, phân biệt đại biểu cho Cửu Châu, trấn áp thiên hạ, mà bây giờ còn có bốn cái chẳng biết đi đâu.

Hội tụ năm Cửu Châu đỉnh, tôi vẫn là không có cảm giác được chỗ đặc thù gì bên trong Cửu Châu đỉnh. Nhưng cái đồ chơi này chính là rắn chắc, mà nếu quán thâu linh khí vào dùng để nện người, cũng là lựa chọn rất không tệ.

Thời gian kế tiếp, ba thế lực lớn phát ra thông cáo nếu ai có tin tức Ám Ảnh lâu nói cho ba thế lực lớn thì sẽ có trọng thưởng.

Nhưng là nói thật ba thế lực lớn không dễ chọc thì cái Ám Ảnh lâu này cũng đồng dạng không dễ chọc. Dù sao đây là một cái thế lực lấy ám sát mà nổi danh. Nếu hắn biết có ai mật báo cho ba thế lực lớn, như vậy hậu quả cũng có thể nghĩ đến.

Cho nên gần như không có một thế lực nào nguyện ý lội vào vũng nước đục này. Mà thời điểm khi tôi biết được tin tức này, trong lòng tạm thời yên tâm. Bởi vì cái này chí ít biểu lộ ba thế lực lớn vẫn chưa có tin tức về địa chỉ chính xác của Ám Ảnh lâu. Như vậy ông nội của tôi bọn họ hẳn là vẫn an toàn.

Thời gian kế tiếp, tôi tiến vào trạng thái tu luyện điên cuồng không hề lãng phí một chút thời gian nào.

Ước chừng qua gần hai tháng, vốn đang đang bế quan tôi bị sư phụ gọi qua.

"Lại xảy ra một chuyện lớn rồi."

Sư phụ nhìn tôi, thần sắc vô cùng ngưng trọng. Nghe sư phụ nói, trong lòng của tôi hơi trầm xuống, sư phụ rất ít lộ ra vẻ mặt như vậy, hiển nhiên lần này thật có đại sự xảy ra.

"Sư phụ, chẳng lẽ người Trương gia tìm tới cửa sao?"

Tôi ngay lập tức nghĩ đến khả năng này, nghĩ thầm nếu quả như thật là như thế này vậy đối Chiến Thần điện mà nói, sẽ là một vấn đề nan giải tương đối lớn.

"Không phải, ba ngày trước, một người thần bí xuất hiện, lần lượt thăm viếng tất cả tông môn, hắn muốn tổ chức một trận đại hội quần anh."

"Mục đích của hắn là để rèn luyện đệ tử thủ hạ."

Sư phụ nhìn tôi lên tiếng khiến tôi có chút bồn chồn, người thần bí?

Tôi hỏi sư phụ cái gọi là người thần bí này có lai lịch gì?

"Không có ai biết hắn có lai lịch gì. Hắn tìm đến ba thế lực lớn trước. Ba thế lực lớn lúc đầu không để ý đến hắn, nhưng cuối cùng lại bị hắn giết mất một Đạo Cảnh đỉnh phong."

"Thậm chí đem ba lão tổ của ba thế lực lớn đều dẫn ra. Cuối cùng, ba lão tổ hợp lực đối chiến người này cũng không phân được thắng bại."

"Hắn tuyên bố đại hội quần anh lần này chỉ cho phép đệ tử thủ tịch của các đại tông môn tham gia chứ không thể vắng mặt. Nếu không, chết!"
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 700: Chiến Thần Uyên

[HIDE-THANKS]
Nghe sư phụ nói tới những điều này, trong lòng tôi cũng dâng lên một trận kinh hãi. Dám đối chiến cùng ba lão tổ của ba thế lực lớn, hơn nữa còn đánh ngang tay. Người thần bí này quả thực không phải kinh khủng bình thường.

"Nhưng người này rốt cuộc là ai?" Đây là một nỗi nghi hoặc rất lớn trong lòng tôi.

"Sư phụ, người thần bí này rốt cuộc có lai lịch gì?"

Tôi nhìn Chiến Thương Khung, chuyện này xảy ra quá mức đột ngột.

Đối với chuyện này, sư phụ lại lắc đầu: "Không có ai biết người này đến cùng có lai lịch gì. Cả giới này cường đại nhất chính là ba thế lực lớn, tiếp theo chính là Ám Ảnh lâu."

"Có người suy đoán người này có thể là Ám Ảnh lâu, nhưng cuối cùng lại phủ định cái suy đoán này. Bởi vì hắn cũng không để ý tới sự tình ở giữa Ám Ảnh lâu cùng ba thế lực lớn. Mục đích của hắn chỉ có một, đó chính là đại hội quần anh. Khiến cho đệ tử thiên tài cả thượng giới chiến một trận cùng đệ tử của hắn."

Sư phụ lên tiếng giải thích, người này đến cùng có lai lịch gì, nghe nói bây giờ tất cả mọi người rất muốn biết rõ, nhưng vấn đề là không có ai biết cả.

Chuyện này thật kì quái. Thượng giới cường đại nhất chính là ba thế lực lớn, bây giờ lại xuất hiện một người thần bí mà đến ba thế lực lớn cũng không biết. Thực lực người thần bí này lại có thể ngang tay với ba vị lão tổ kia.

Có thể làm cho lão tổ ba thế lực lớn sợ hãi, rất hiển nhiên đây chính là một cái tồn tại cực mạnh.

"Nói cho con việc này, để khoảng thời gian này con tu luyện tử tế. Người kia đã nói rồi, lần đại hội quần anh này con vẫn phải đi. Đến lúc đó thực lực tăng lên cũng coi như có thêm bản lĩnh bảo vệ mạng."

"Còn nữa, hiện tại toàn bộ Chiến Thần điện đã mở hết ra cho con rồi. Con muốn đồ vật gì đều có thể tự mình đi nhìn xem."

Sư phụ nhìn tôi nói, đây coi như là cho tôi biết đến lúc đó tôi khẳng định vẫn phải đi đại hội quần anh, hiện tại tất cả tài nguyên Chiến Thần điện đều là mở ra cho tôi. Tôi nếu có cần gì thì tùy thời đều có thể tiến đến xem xét tất cả công pháp và đạo thuật.

"Đúng rồi, Chiến Thần điện còn có một chỗ mà trong tình huống bình thường sẽ không mở ra cho đệ tử trẻ tuổi. Toàn bộ Chiến Thần điện chỉ có chín người có thể tiến vào, đó chính là hai vị điện chủ và bảy vị Thần Tướng."

"Nhưng hiện tại sư phụ đã nói qua với điện chủ một lần. Trải qua thương nghị, lại thêm lão tổ cũng đồng ý, con có thể tiến vào chỗ kia tu luyện."

Ngay tại thời điểm tôi trầm ngâm, sư phụ tiếp tục lên tiếng. Nghe thế, tôi vội vàng hỏi sư phụ nơi được nói tới là nơi nào?

Tôi vào Chiến Thần điện đến giờ chưa bao giờ nghe sư phụ nói qua về nơi này. Nhưng sư phụ nói nơi này vô cùng trọng yếu, như vậy khẳng định cũng không truyền lưu trong đám đệ tử bình thường, điều này cũng dễ lí giải thôi.

"Chiến Thần Uyên."

"Đây là chỗ tọa hóa của người thành lập Chiến Thần điện đời thứ nhất, đồng thời, chỗ đó thành nơi mà các đời cường giả Chiến Thần điện tọa hóa. Mà không phải ai cũng có thể tiến vào bên trong tọa hóa. Chỉ có tiến vào cường giả Đạo Cảnh mới có tư cách tiến vào Chiến Thần Uyên tọa hóa."

Nghe được lời này của sư phụ, trong lòng tôi giật mình. Bởi vì việc chỉ có Đạo Cảnh mới có thể tọa hóa tại Chiến Thần Uyên kia cũng đủ để nói rõ trình độ kinh khủng của nơi này.

Đạo Cảnh, cũng không thể trường sinh, cũng chỉ có trên dưới ngàn năm thọ nguyên. Mà nếu như chiến đấu tổn hao sinh cơ bản nguyên thì tuổi thọ sẽ còn giảm bớt, cho nên cũng không phải đến Đạo Cảnh rồi sẽ không phải chết.

Đạo Cảnh, coi như không bị người giết chết thì thọ nguyên cạn cũng sẽ phải chết.

Đương nhiên, chỉ có thực lực càng mạnh thọ nguyên mới có thể không ngừng gia tăng. Cho nên trên thế giới này đến cùng có trường sinh vĩnh viễn hay không thì không có ai biết.

"Ý tứ của sư phụ là con có thể đi tới Chiến Thần Uyên này sao?"

Tôi nhìn Chiến Thương Khung, lòng cũng hướng tới cái nơi này.

"Không sai, mà mấy ngày nay sư phụ cũng sẽ tiến vào Chiến Thần Uyên bế quan. Sư phụ cảm giác cánh cửa Đạo Cảnh đang tới gần, lần này không tiến vào được Đạo Cảnh sư phụ sẽ không xuất quan. Cho nên đến lúc đó con tham gia đại hội quần anh, gặp phải nguy cơ gì thì nhất định phải xử lí cho tốt."

Sư phụ nói với tôi những chuyện này cũng là một chút bàn giao đối với tôi. Bởi vì tiến vào Đạo Cảnh cũng không phải là chuyện đơn giản. Dù sao nếu như sư phụ ở đây, gặp phải tình huống gì tôi chỉ cần cầu viện binh với ông thì ông sẽ ngay lập tức sẽ đến. Nhưng nếu ông đang trong trạng thái bế quan vậy liền khó mà nói được.

Lúc này, tôi nhìn sư phụ trước mắt, lập tức gật nhẹ đầu: "Yên tâm đi sư phụ."

Kỳ thật trong nội tâm của tôi cũng đồng dạng đang lo lắng một việc. Tôi cùng ba thế lực lớn khẳng định là phải ồn ào lật mặt, chẳng qua là chỉ cần một thời cơ thỏa đáng mà thôi. Mà đến lúc đó tôi sợ cuốn cả Chiến Thương Khung vào, tôi cũng đang một mực nghĩ biện pháp phòng ngừa tình huống như vậy, nhưng vẫn không tìm ra được biện pháp thỏa đáng để giải quyết chuyện này.

"Tốt, đến lúc đó nếu như con muốn đi Chiến Thần Uyên trước thì trực tiếp đi tìm điện chủ hoặc phó điện chủ đều được, sư phụ phải đến Chiến Thần Uyên trước rồi."

Sư phụ bàn giao xong, tôi từ Thương Khung điện rời đi. Chiến Thần Uyên khẳng định là phải đi. Chiến Thần điện có một loại đồ vật cực kì khủng bố tên là chiến thần ý chí. Đây là đồ vật chiến thần quyết cường đại nhất, nhưng cũng không phải là ai cũng có thể kích phát chiến thần ý chí bên trong Chiến Thần quyết.

Mà cường giả bên trong Chiến Thần Uyên, có thể nói mỗi một người đều đã kích phát chiến thần ý chí. Nếu như tôi có thể đạt được chiến thần ý chí bên trong Chiến Thần Uyên, vậy sẽ có trợ giúp rất lớn đối với thực lực của tôi.

Bất quá trước lúc đó tôi phải về chỗ Chiến Thần Bia một lần. Tôi cần Thiên Ma khí bên trong Chiến Thần Bia, có Thiên Ma khí của Thiên Ma tộc rồi tôi mới có thể tăng thực lực luyện thể của mình. Tôi cũng muốn đem luyện thể thực lực xông vào Vực Cảnh.

Sau khi bàn giao xong với hai cô gái tôi liền một mình tiến vào Chiến Thần Bia. Đối với những đệ tử Chiến Thần điện mà nói, bên trong Chiến Thần Bia chính là nơi lịch luyện, nhưng với tôi mà nói thì hoàn toàn không giống.

Trong Chiến Thần Bia, tôi tiến vào một vùng không gian, hơn nữa còn là không gian con rối mạnh nhất. Nhưng xem như con rối mạnh nhất cũng chỉ là cảnh giới Thần Hợp đỉnh phong. Đến con rối nửa Vực Cảnh cũng chưa ngưng tụ được.

Nhưng số lượng cũng đầy đủ, lượng Thiên Ma khí cũng đủ. Tôi hít sâu một hơi, sau đó trực tiếp tiến vào bên trong không gian mộng cảnh. Đáng sợ chính là không gian mộng cảnh có thể trực tiếp bao phủ một vùng không gian. Đương nhiên không phải là không gian nào cũng đều có thể, cái không gian bên trong Chiến Thần Bia này vốn dĩ tương đối đặc thù, không giống như không gian bình thường.

Không gian bình thường ngoài kia mộng cảnh của tôi không cách nào bao phủ được.

Thời gian kế tiếp đó, phân thân đánh giết con rối, mà tôi thì chuyên tâm hấp thu Thiên Ma khí, căn cứ vào lời Huyên Nhi nói tới lúc trước về cường giả Thiên Ma tộc, lấy nhục thân nhập đạo đều cần dựa vào Thiên Ma khí này.

Cho nên Thiên Ma khí này tuyệt đối không chỉ đơn giản như vậy.

Đại lượng Thiên Ma khí mãnh liệt không ngừng tiến vào trong cơ thể của tôi. Máu thịt toàn thân phảng phất như đang chịu thiên đao vạn quả.

Mà cùng với đó, Thiên Ma khí tràn vào không chút nào yếu ớt đi, mà thậm chí càng trở nên kinh khủng hơn.

Dưới sự kích thích không ngừng này, tôi cũng có thể cảm nhận rõ thân xác của mình đang tiến vào trạng thái thăng hoa.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 701: Chiến Thần Ý Chí

[HIDE-THANKS]
Mười ngày sau, tôi từ bên trong Chiến Thần Bia đi ra, có điều trong không gian mộng cảnh tôi đã qua tám mươi ngày, bây giờ, lực lượng thân xác của tôi tiến vào Vực Cảnh, thân xác của tôi dĩ nhiên là còn có tiến bộ không gian, chỉ có điều đối với kích thích thân thể, luôn là có một mức độ, bây giờ, thân xác của tôi trong thời gian ngắn lại kích thích, cũng không có hiệu quả gì.

Sau khi từ Chiến Thần Bia ra ngoài, trước tiên trở lại Thương Khung Phong, nhưng mà, vừa mới tới Thương Khung Phong tôi liền thấy Ân Đình Đình đỡ Hà Thù đi ra, hơn nữa dáng vẻ một tay Hà Thù sờ bụng.

Hai cô gái còn vừa nói vừa cười.

"Hừm, cô nói xem đến lúc đó dáng vẻ tên tiểu tử này sẽ thế nào? Giống cô hay giống Trần Vô Kị?"

"Tôi đâu biết, cũng không biết tên kia xuất quan chưa."

Vừa nói, đột nhiên một thân ảnh giống như ma quỷ xuất hiện ở trước mặt hai cô gái.

"Đây.. Đây là?"

Tôi nhìn hai cô gái trước mắt, vừa nhìn về phía bụng Hà Thù, từ chiến trường tẩy lễ trở lại, khó tránh khỏi lại cùng hai cô ấy dây dưa, chỉ có điều tôi không ngờ, lại chính xác như vậy.

"Sao thế? Làm cha không cao hứng sao?" Ân Đình Đình chắn ngang tôi một cái, chuyện này làm cho tôi trong lúc nhất thời tay chân có chút luống cuống.

"Không phải, đây là chuyện bao lâu rồi?"

Sau đó, Ân Đình Đình nói cho tôi, kinh nguyệt Hà Thù đã chậm trễ gần mười ngày, hơn nữa bây giờ Hà Thù đã có thể cảm giác được khí tức sinh mạng trong bụng, vậy rất hiển nhiên, mang thai không thể nghi ngờ.

Mấy ngày kế tiếp, tôi hoàn toàn phụng bồi hai người Hà Thù và Ân Đình Đình, đồng thời còn tìm khắp tất cả đan phương nuôi thân thể, luyện chế rất nhiều đan dược nuôi thai, thậm chí có một loại đan dược, được đặt tên là linh đan Cửu Chuyển Tịnh, thứ này chính là một trong những loại đan dược cực phẩm, rất khó luyện chế thì không nói, thậm chí còn rất khó tìm linh dược.

Thứ này tác dụng đó là có thể tẩy tủy thân thể thai nhi, uống trước khi thai nhi ra đời, có thể lọc sạch thể chất thai nhi.

Tuy nói bản thân thai nhi là linh thể bẩm sinh, nhưng thứ thiên phú tu luyện này là ở trong bụng mẹ đã quyết định, mà tác dụng đan dược này chính là cải thiện thể chất tu luyện của thai nhi.

Lần này tôi trực tiếp luyện chế hai viên, hơn nữa còn là Ân Đình Đình yêu cầu, cô gái này thật là điên khùng, biết Hà Thù mang thai, ngày ngày kéo tôi, nói cô cũng muốn một đứa.

Cho đến bảy ngày sau, tôi mới chuẩn bị một chút, đi tìm điện chủ, phải chuẩn bị tiến vào trong Chiến Thần Uyên.

"Cậu nói, cậu muốn vào Chiến Thần Uyên?"

Trong đại điện, hai vị điện chủ trước mắt nhìn tôi, tôi cũng trực tiếp gật đầu.

"Xem ra cậu đã chuẩn bị xong, tuy nói Chiến Thần Uyên là vùng đất thần bí của Chiến Thần điện ta, sở dĩ không để cho những đệ tử trẻ tuổi đi vào, là bởi vì bên trong không đơn thuần có ích, càng nhiều hơn chính là nguy hiểm."

Phó điện chủ nhìn tôi, sau đó hướng về phía tôi lên tiếng.

Nghe vậy, trong lòng tôi cũng dâng lên một chút tò mò, chuyện này ngược lại là sư phụ tôi không có nói cho tôi, cho nên tôi cũng không biết những thứ phía sau này.

Lúc này, phó điện chủ trước mắt tiếp tục giải thích cho tôi.

"Mặc dù Chiến Thần Uyên có rất nhiều chiến thần ý chí đời trước, nhưng cái này sau nhiều năm, những chiến thần ý chí kia vô chủ, có lực công kích vô cùng kinh khủng, nếu như không cách nào chịu đựng được công kích kinh khủng của chiến thần ý chí, người đi vào thậm chí có thể biến thành kẻ ngu."

"Cho nên, cậu có thể đi vào, nhưng nếu như phát hiện không chịu nổi chiến thần ý chí đánh vào, nhất định trước tiên phải đi ra, biết không?"

Mặt phó điện chủ đầy thận trọng nhìn tôi, hiển nhiên là sợ tôi xuất hiện bất trắc gì ở trong đó.

Mà lúc này tôi mới biết, thì ra bên trong Chiến Thần Uyên lại còn tràn đầy loại nguy cơ này.

"Điện chủ yên tâm, sau khi con đi vào nếu phát hiện có gì không thoải mái, nhất định sẽ rời đi trước tiên."

Tôi đảm bảo với hai vị điện chủ trước mặt, dẫu sao mạng là của mình, nếu quả thật không cách nào chịu đựng sức mạnh kia, tôi nhất định sẽ rời đi trước tiên.

Sau đó, điện chủ khẽ gật đầu: "Được, tôi dẫn cậu vào trong Chiến Thần Uyên."

Tôi đi theo sau lưng điện chủ, lao về hướng sau núi Chiến Thần điện, sau núi Chiến Thần điện, đây là lần đầu tiên tôi tới, toàn bộ sau núi bị một đỉnh núi cao thật to ngăn cản, có điều lần này, điện chủ lại trực tiếp đưa tôi lượn quanh ngọn núi cao này. Ở phía sau đỉnh núi cao, chính là một vực sâu, ở chỗ này, sâu không thấy đáy, hơn nữa đứng ở trên này, có thể rõ ràng cảm nhận được một loại khí tức phía dưới truyền tới làm người sợ hãi, có lẽ, đây chính là chiến thần ý chí trong Chiến Thần Uyên tản ra.

"Phía dưới là Chiến Thần Uyên, đi đi, cẩn thận một chút."

Điện chủ bên cạnh nhìn tôi lên tiếng nói, nghe vậy, tôi khẽ gật đầu.

Hít sâu một hơi, cả người tôi trực tiếp nhảy lên một cái, lao xuống Chiến Thần Uyên, theo tôi đi sâu vào Chiến Thần Uyên, tôi cảm giác được một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, dường như đang đánh thẳng vào tinh thần tôi vậy.

Đây chính là chiến thần ý chí sao? Thật sự rất cường hãn, hơn nữa công kích nhằm vào tinh thần, loại lên công kích tinh thần này, dù là cường giả Vực Cảnh, cũng không thể coi thường chút nào.

Ngay sau đó người tôi đến gần phía dưới, tôi phát hiện luồng sức mạnh trở nên càng mạnh hơn.

"Hay thật, chiến thần ý chí kinh khủng như vậy sao?"

Bây giờ, ngay cả tôi đều cảm giác được một chút mệt mỏi, nhưng cũng may vẫn có thể chịu được.

Cùng lúc đó, cuối cùng bóng người tôi cũng tiếp xúc tới mặt đất. Cuối cùng cũng đến đáy của Chiến Thần Uyên này.

Toàn bộ trong Chiến Thần Uyên, một mảnh đen nhánh, căn bản là không thấy được cảnh tượng xung quanh, bị bóng tối bao phủ, bản thân sẽ sinh ra một loại tâm tình bất an.

Tôi nhìn về phía sâu trong bóng tối, ở nơi đó, càng nồng nặc chiến thần ý chí đang mơ hồ bùng nổ.

Tôi không do dự, bước tới phía sâu trong bóng tối.

Chiến thần ý chí xung quanh bắt đầu hung hăng tràn vào trong thân thể tôi, cả người tôi ngồi xếp chân, tôi nhất định phải từ từ cảm nhận, thậm chí thích ứng sức mạnh này.

Tôi trực tiếp tiến vào không gian mộng cảnh, ở trong này, hẳn là an toàn, chỉ cần có thể ngăn cản chiến thần ý chí công kích, như vậy thì không có vấn đề lớn.

Cùng lúc đó, trong mộng cảnh, tinh thần tôi vẫn đang không ngừng bị ý chí này đánh vào.

Một ngày sau, tôi tiếp tục tiến về phía trước, thời gian bên trong không gian mộng cảnh của tôi đã tám ngày.

Tôi càng đi đến gần chỗ sâu, tôi có thể cảm nhận được lực đánh vào càng kinh khủng.

Luồng ý chí đó, thà chết chứ không chịu khuất phục, đây mới là dáng vẻ chiến thần nên có.

Mà dưới sự đánh vào của lực đạo, tôi có thể cảm nhận được, lực lượng tinh thần của tôi, lực lượng thần hồn đều được tăng lên to lớn.

Lúc khi tôi tiến vào Chiến Thần Uyên ngày thứ mười, ở thời điểm tôi cảm nhận chiến ý mãnh liệt kia, trên người tôi, Chiến Thần quyết bắt đầu không tự chủ được vận chuyển, rồi sau đó, trên người tôi, một luồng chiến ý kinh khủng trong nháy mắt bộc phát.

Chiến ý này, cũng không phải là loại chiến ý lúc trước tôi chiến đấu tản mát ra.

Tôi có thể cảm giác được, sức mạnh bộc phát ra trong nháy mắt, dường như máu thịt cả người tôi đều đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, thậm chí đối với khát vọng chiến đấu, cũng trở nên càng thêm mãnh liệt.

Nói đơn giản một chút, tôi cảm giác được, bây giờ tôi có thể lấy một đấu trăm.

"Đây chính là chiến thần ý chí sao?"

Cảm nhận được luồng sức mạnh tôi thấp giọng tự nói.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 702: Đại Hội Quần Anh

[HIDE-THANKS]
Khi tôi cảm giác được một ý chí kinh khủng trong cơ thể bộc phát ra trong nháy mắt, tôi cũng đã biết, chiến thần ý chí trong cơ thể tôi đã bị kích thích, nhưng chiến thần ý chí tự nhiên cũng có mạnh yếu, bây giờ nếu tôi đã kích thích chiến thần ý chí rồi, vậy tôi càng nên ở thêm trong Chiến Thần Uyên này, lợi dụng trong chiến thần ý chí này, kích thích chiến thần ý chí của bản thân tôi càng cường đại hơn.

Chiến thần ý chí của tôi chống cự sức mạnh xung quanh, không ngừng nhích tới gần phía bên trong.

Sau đó, những chiến thần ý chí xung quanh tôi kia trở nên càng dũng mãnh hơn, về sau, thậm chí ngay cả tôi cảm nhận được chiến thần ý chí này, tinh thần đều có chút không khống chế được.

Mỗi một ngày gần như đều đắm chìm trong loại đau khổ bị chiến thần ý chí rèn luyện.

Ở trong loại rèn luyện này, thực lực của tôi cũng không phải là không tiến bộ chút nào, thậm chí loại tinh thần rèn luyện này, ngược lại khiến cho thực lực của tôi tiến bộ hết sức nhanh chóng.

Suốt một tháng, tôi tiến vào Vực Cảnh đỉnh phong.

Sau khi đến Vực Cảnh đỉnh phong, tôi lần đầu tiên cảm thấy một bình phong che chắn to lớn ngăn ở trước mặt của tôi, loại cảm giác này, giống như đời này tôi cũng sẽ dừng bước ở chỗ này vậy.

"Bình phong che chắn Đạo Cảnh sao?"

Trong nháy mắt cảm nhận được bình phong che chắn, cả người tôi nhướng mày một cái, loại cảm giác này thật sự là mãnh liệt quá mức, có thể cho tôi cảm giác kinh khủng như vậy, xem ra bình phong che chắn ngăn cản tôi đi tới nhất định chính là những ràng buộc của Đạo Cảnh.

Cái bình phong che chắn này, so với những cảnh giới trước kia đều kinh khủng rất nhiều, lúc trước coi như là khi tiến vào Vực Cảnh, tôi cũng không có loại cảm giác này, xem ra, muốn đi vào Đạo Cảnh, cũng không đơn giản như vậy.

"Phù, xem ra cũng nên đi ra ngoài, đại hội quần anh, chắc cũng sắp phải bắt đầu rồi?"

Âm thanh nhàn nhạt từ trong miệng tôi truyền ra, đại hội quần anh lần này, tôi nhất định phải tham gia, nhưng Huyên Nhi và Nhị Cáp tôi cũng không muốn để cho bọn họ đi, đại hội quần anh lần này chính là nhân vật thần bí kia mở ra, đến lúc đó tôi là đệ tử thủ tịch đi là được, bởi vì tôi cũng không biết đại hội quần anh này rốt cuộc sẽ có âm mưu gì.

Suy cho cùng nhân vật thần bí kia là nhân vật ngay cả người ba thế lực lớn cũng kiêng nể.

Từ bên trong Chiến Thần Uyên đi ra, tôi trở lại Thương Khung Phong, phát hiện sư phụ còn chưa xuất quan, xem ra sư phụ thật sự tiến vào trạng thái bế quan, dựa theo như ông ấy nói, không tiến vào Đạo Cảnh, ông ấy sẽ không ra khỏi Chiến Thần Uyên.

Tôi mới cùng hai cô gái đoàn tụ một hồi, liền nhận được truyền âm của điện chủ. Khi tôi đến đại điện, mới biết được, người thần bí truyền tin, ba ngày sau bắt đầu đại hội quần anh.

Mà đại hội quần anh lần này cử hành ở rừng Man Hoang Trung Châu, chỗ này nghe rất lâu trước đây từng xảy ra đại chiến một lần, từ đó về sau, chỗ này trở thành một vùng hoang vu, cây cối khô héo, thậm chí không thấy được bất kỳ loài vật bé nhỏ nào.

Ba ngày sau, bóp vỡ truyền thống phù, là có thể trực tiếp tức tiến vào trong rừng Man Hoang kia.

Trong tay, tôi nắm truyền thống phù điện chủ cho tôi.

"Ba ngày sau, nhớ lấy, với lại ghi nhớ, nhất định phải bảo toàn bản thân là chính, vốn dĩ tôi muốn cho cậu một ít thủ đoạn bảo vệ tính mạng, nhưng nhân vật thần bí kia buông lời, bất kỳ trưởng bối tông môn nào cũng không được bảo vệ tính mạng cho đệ tử, muốn sống từ trong rừng Man Hoang đó đi ra, phải dựa vào bản thân."

Điện chủ trước mắt nhìn tôi lên tiếng, bây giờ, cả thượng giới hình như không có ai không nghe lời của người thần bí này, bởi vì sự tồn tại của hắn, làm người khác sợ hãi quá mức, hắn giống như không có bất kỳ ràng buộc vậy, chỉ cần đắc tội với hắn, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể trực tiếp tới cửa giết.

Ba thế lực lớn còn tốt, có ba vị lão tổ có thể ngăn cản hắn chốc lát, nhưng tông môn khác, thậm chí ngay cả ngăn cản cường giả của hắn cũng không có. Điều này thì tương đương, chỉ cần hắn xuất hiện ở tông môn còn lại, là có thể giết lung tung.

Ba ngày kế tiếp, tôi luôn phụng bồi hai cô gái, Ân Đình Đình vẫn chưa có thai, làm cho cô gái này cũng đang hoài nghi có phải tôi lười biếng hay không, chuyện này làm cho tôi không biết phải làm sao.

Ngược lại là bụng của Hà Thù, đã từ từ nhô lên, còn bảy tám tháng nữa, phỏng đoán là có thể sinh rồi.

Ba ngày này, tôi cũng rất vất vả thuyết phục Huyên Nhi và Nhị Cáp, tôi nói với Huyên Nhi, sau khi tôi đi, Hà Thù và Ân Đình Đình đều cần người bảo vệ, bởi vì vì thực lực của các cô ấy tương đối yếu một chút. Bây giờ Hà Thù mang thai, thực lực bản thân càng không cách nào tăng lên, cô không thể tu luyện, thời gian đều dùng nuôi thai rồi.

Cuối cùng, Huyên Nhi đồng ý với tôi, con bé sẽ bảo vệ hai chị dâu thật tốt.

Ba ngày sau, tôi bóp nát truyền thống phù, sau đó rời Chiến Thần điện, đi rừng Man Hoang.

Lần này, tôi cũng không biết sau khi tiến vào rừng Man Hoang, sẽ là tình huống gì, nhưng tôi nhất định phải cố gắng sống sót để ra ngoài, bởi vì tôi biết, bên ngoài còn có Hà Thù và Ân Đình Đình hai cô ấy đều ở đây chờ tôi. À còn có đứa con của tôi nữa.

Sau khi tôi tiến vào rừng Man Hoang, tôi rõ ràng cảm nhận được một tử khí, loại tử khí này, làm tôi cảm thấy hồi hộp.

Chỗ này, giống như trở thành địa ngục vậy, ở xung quanh đây, lại không cảm giác được một chút sinh khí, tôi rất nghi ngờ, rốt cuộc chỗ này tồn tại như thế nào?

Loại chiến đấu gì, mà có thể xuất hiện một nơi như vậy.

Khi đó chiến đấu, chỉ sợ không phải khủng bố bình thường.

"Tất cả người tiến vào rừng Man Hoang nhớ, các cậu chỉ có mười ngày, ở bên trong này mười ngày, các cậu sẽ bị tám đệ tử của tôi truy sát, nếu như sau mười ngày còn sống, các cậu có thể rời khỏi rừng Man Hoang."

"Nếu như chết, đó chính là các cậu không đủ bản lĩnh mạnh mẽ, dĩ nhiên, nếu các cậu có bản lĩnh giết đệ tử của tôi, tôi cũng sẽ không truy cứu."

"Đúng rồi, cuối cùng nhắc các cậu một câu, ở trong này, các cậu muốn giết ai tùy ý, có thể giết ở khu vực này của tôi sẽ không phải chịu bất kỳ hạn chế, hơn nữa sẽ không xuất hiện nhiều người, nhiều nhất sẽ chỉ có hai người chạm mặt, đến lúc đó các cậu giết đối phương, cũng sẽ không có người biết."

Âm thanh nhàn nhạt chui vào trong tai tôi, đạo âm thanh này hình như không phải trực giác nói, mà là lặng lẽ truyền vào trong lỗ tai chúng tôi, điều này khiến trong lòng tôi rất nghi ngờ.

Đây giống như là một trò chơi tàn sát vậy, nhưng tại sao phải có trò chơi tàn sát này?

Rốt cuộc người này muốn làm gì?

Tám người đệ tử của hắn? Thật sự mạnh như vậy sao?

Lại dám thả ra lời độc ác như vậy, phải biết, cả thượng giới còn có không ít thiên tài, chính là ba thế lực lớn, là có thể cầm ra hơn mười tuổi trẻ đồng lứa Vực Cảnh, thậm chí qua chút thời gian như vậy, thực lực của bọn họ rất có thể có thể mạnh hơn so với lúc chiến trường tẩy lễ.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 703: Âm mưu

"Cảnh giới Tạo Hóa."

Nghe nói như vậy, trong lòng tôi căng thẳng, vội vàng lên tiếng hỏi Ngao lão: "Ngao lão, lời này của ông là ý gì?"

"Trong kết giới này, tôi cảm thấy khí tức của cảnh giới Tạo Hóa, nhưng cảnh giới Tạo Hóa này chẳng qua là khí tức, phải nói người thi triển kết giới này, trước kia là cảnh giới Tạo Hóa, mà bây giờ không phải là cảnh giới Tạo Hóa."

"Thế giới này của các cậu, sau khi tôi đi lên, cũng đã cảm nhận qua, cũng không có người có thể bước qua ngưỡng cảnh giới Tạo Hóa này."

Âm thanh của Ngao lão vang lên trong đầu tôi, đây là tôi lần đầu tiên nghe nói cảnh giới Tạo Hóa.

"Ngao lão, cảnh giới Tạo Hóa là cảnh giới sau Đạo Cảnh sao?"

Sau đó, Ngao lão nói cho tôi, sau Đạo Cảnh, chính là cảnh giới Tạo Hóa, có thể đạt tạo hóa thiên địa.

Bây giờ, ý của Ngao lão, trong kết giới này, lại có khí tức của cảnh giới Tạo Hóa, nói cách khác, người thần bí này lại là cảnh giới Tạo Hóa? Nhưng phía sau Ngao lão nói, chẳng qua là khí tức, uy lực cũng không có cường đại như vậy, nói cách khác, người thần bí này trước kia là cảnh giới Tạo Hóa, mà bây giờ thì không phải.

Nguyên nhân trong đó là gì tôi không biết, nhưng tôi biết là, người thần bí này, rất có thể không phải người thượng giới.

Vậy người này rốt cuộc là ai?

Trong lòng, từng nghi vấn xuất hiện, đại hội quần anh quái lạ này, khiến tôi có chút nghĩ không ra.

Ngay vào lúc này, đột nhiên tôi cảm giác được sau lưng có một khí tức nhanh chóng ép tới gần tôi.

Nhận ra được tình huống này, thân hình tôi nhanh chóng lao đi về cây khô phía trước trong rừng rậm, mặc dù chỗ này tràn đầy tử khí, thế những cây khô chết cũng không bị hủy diệt.

"Ơ? Người đâu?"

Ngay tại nơi tôi vừa mới rời đi, một thanh niên mặc áo đen xuất hiện, hắn nhướng mày nhìn bốn phía, bởi vì mới vừa còn cảm nhận được khí tức, bây giờ lại không cảm giác được.

"Có chút thú vị, đây là thích cùng tôi chơi bịt mắt bắt dê sao?"

Sau đó, khóe miệng hắn nổi lên một nụ cười nhàn nhạt, thân hình lại lần nữa biến mất tại chỗ.

Bây giờ thân hình tôi đang qua lại trong rừng rậm không ngớt, bởi vì âm thanh của người thần bí lúc nãy nói rất rõ ràng, đó chính là đệ tử của hắn sẽ đuổi giết chúng tôi, mà chỉ cần chúng tôi có thể sống sót ở trong này mười ngày, vậy chúng tôi sẽ không có chuyện gì.

Dưới tình huống này, không có người nào sẵn lòng đi đắc tội người thần bí kia, cho nên, tôi muốn mười ngày này cố gắng hết mức tránh tất cả mọi người, chờ sau mười ngày, tôi có thể bình yên vô sự rời đi.

Đương nhiên, mục đích của tôi cũng không chỉ là cái này, tôi muốn tìm đệ tử ba thế lực lớn.

Bởi vì, tôi muốn giết người.

Thân hình tôi nhanh chóng qua lại như con thoi ở trong rừng, một khắc sau, tôi cảm nhận được phía trước có khí tức của người khác truyền tới, tôi nhanh chóng lao về phía đó, rất nhanh, trước mắt tôi thêm một người, người hắn mặc áo bào trắng, luôn luôn cảnh giác nhìn bốn phía.

Theo sự xuất hiện của tôi, trong nháy mắt ánh mắt hắn ngưng tụ về phía tôi.

"Trần Vô Kị?"

Trong nháy mắt thấy tôi, người trước mắt này bật thốt lên, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm tôi, trong ánh mắt hiện ra một sát ý nhàn nhạt.

Người trước mắt này, chính là một cường giả Vực Cảnh của Trương gia, hơn nữa thời điểm ở chiến trường tẩy lễ, người này còn cùng tôi xảy ra mâu thuẫn ngôn ngữ, chỉ có điều hắn chưa xông lên giết tôi.

Lần này, đệ tử Vực Cảnh trong tất cả ba thế lực lớn đều bị yêu cầu tiến vào chiến trường, mà tông môn còn lại chỉ có thể là đệ tử thủ tịch tiến vào.

Bởi vì trừ đệ tử thủ tịch, người thần bí cảm thấy những người còn lại không có tư cách làm đối thủ của đệ tử hắn.

"Nhìn dáng vẻ của anh, rất muốn giết tôi."

Tôi nhìn người trước mắt này, nhàn nhạt lên tiếng nói, nghe nói như vậy, đôi mắt hắn hơi co rút một cái.

"Tôi rất muốn giết cậu, nhưng cậu hẳn hiểu rất rõ, bây giờ cũng không phải thời điểm tốt nhất, chúng ta có chung kẻ địch."

Đệ tử Trương gia trước mắt này nhìn tôi lên tiếng, có điều tôi có thể cảm giác được là, người này kinh sợ.

Hắn thấy tôi giết Trương Trọng, cho nên hắn cảm thấy hắn không có mười phần thắng.

"Tôi cảm thấy rất thích hợp giết người."

Tôi nhìn người trước mắt này, nhàn nhạt lên tiếng.

Nếu như còn không giết những người này ở chỗ này, vậy khẳng định là không còn cơ hội tốt khác.

Trong nháy mắt khi nói dứt câu, cả cơ thể tôi đã nhào tới người trước mắt này, khí tức kinh khủng ở bên trong không gian này bắt đầu tràn ngập, cùng lúc đó, thân hình người trước mắt này nhanh chóng lui về phía sau.

Thấy cảnh này, thân hình tôi theo sát, trong bầu trời đột nhiên hiện lên sương mù mưa lất phất, trong nháy mắt, giọt nước bắt đầu nhỏ xuống phía dưới. 24 tiết khí sát cơ trong nháy mắt tràn ngập, trong không khí xung quanh, một sức hút kinh khủng trong nháy mắt nghiền ép xuống.

Bây giờ thực lực của tôi chính là Vực Cảnh đỉnh phong, tên trước mắt này vẫn chưa tiến vào Vực Cảnh trung kỳ, ở trước mặt của tôi, hoàn toàn không đặt vào mắt, một khắc sau, công kích trong tay tôi trực tiếp xuyên thấu ngực hắn.

"Cậu? Làm sao có thể?"

Hắn khó tin nhìn tôi, hình như cũng không ngờ thực lực của tôi lại kinh khủng đến trình độ này, phải biết, thời điểm ở chiến trường tẩy lễ, bọn họ cảm thấy thực lực của tôi chỉ có Vực Cảnh sơ kỳ.

Nhưng bây giờ thời gian trôi qua hơn hai tháng, bọn họ không tiến bộ cũng không có nghĩa là tôi sẽ không tiến bộ.

"An tâm đi đi, sẽ có rất nhiều người đi theo anh."

Tôi rút Chiến Thần Kích từ trong thân thể người trước mắt này ra, sau đó trực tiếp thiêu hủy thi thể hắn, đương nhiên là không thể để cho người khác biết tôi giết người này.

Hủy diệt thi thể không để lại dấu vết vẫn rất quan trọng.

Vừa lúc đó, một nơi thần bí trong huyệt động, mặt một lão già mặc áo choàng đen mỉm cười, rồi sau đó nhìn hình ảnh trước mắt, chính là hình ảnh tôi đánh chết đệ tử Trương gia, nếu như tôi ở chỗ này, nhất định sẽ khiếp sợ, bởi vì người này lại có thể thấy tất cả cảnh tượng bên trong.

Lão giả mặc áo choàng đen trước mắt này trực tiếp đem hình ảnh trước mắt tập hợp lại, mặt mỉm cười để qua một bên.

"Ha ha, tên tiểu tử này, có chút thú vị."

Trong ánh mắt hắn lộ ra một luồng khói mù.

Mà tất cả những thứ này tôi đều không biết.

Ở chỗ khác, xuất hiện trận chiến khác, giống nhau đều là hình ảnh chiến đấu, chỉ có điều những hình ảnh kia khiến cho người ta không nói ra được chỗ kỳ lạ.

"Thật là một mảnh địa phương sạch sẽ, cuối cùng, vẫn là tôi."

Âm thanh nhàn nhạt từ trong miệng lão giả áo choàng đen truyền ra, trong ánh mắt hắn có một tia si mê, chỉ có bản thân hắn mới biết hắn nói những lời này rốt cuộc là ý gì.

* * *

"Tiểu tử, tìm được cậu rồi, lần này tôi xem cậu chạy đi đâu."

Ngay lúc tôi vừa mới chuẩn bị rời đi, sau lưng tôi truyền tới một giọng nói, lúc nghe thấy âm thanh này, tôi vội vàng quay đầu lại.

Trong nháy mắt khi tôi quay đầu lại, cả người tôi thoáng sửng sốt.

Bởi vì người ở phía sau tôi này, lại là một tên đệ tử Vực Cảnh của Hỏa Long Thánh Cung?

"Đang rầu không tìm được người đây!"

Tôi khẽ mỉm cười, sau đó cả người không chút do dự đánh ra, người trước mắt này cũng không yếu kém, cả người trong nháy mắt lui về phía sau, khí tức trên người đột nhiên bộc phát.

Giờ khắc này, trong lòng tôi trầm xuống, nhìn khí tức trên người trước mắt này bộc phát ra.

"Không đúng, anh không phải người của Hỏa Long Thánh Cung, anh là ai?"
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 704: Nghiệt chủng

[HIDE-THANKS]
Ánh mắt tôi nhìn chằm chằm người trước mắt này, mặt mũi diện mạo của hắn quả thật là một người Hỏa Long Thánh Cung, bởi vì hấp thụ ký ức của phân thân với một số đệ tử ba thế lực lớn, cho nên đối với người của ba thế lực lớn đều biết.

Nhưng trong nháy mắt khí tức trên người người trước mắt này bộc phát ra, tôi liền phát hiện, đây căn bản không phải là khí tức trên người người Hỏa Long Thánh Cung tản ra.

Trên người tên trước mắt này tản ra một loại khí âm tà, loại cảm giác đó và khí tức trên người đệ tử Hỏa Long Thánh Cung hoàn toàn khác nhau, loại khí tức trên người đệ tử Hỏa Long Thánh Cung đó vô cùng nóng bỏng, chính là thuộc tính hỏa tràn đầy vô cùng mãnh liệt, cho nên tôi kết luận người trước mắt này căn bản không phải là người của Hỏa Long Thánh Cung.

"Tôi là ai có quan trọng không? Tiến vào chỗ này, là bắt đầu một trò chơi săn giết, chỉ cần có thể chống nổi mười ngày, thì có thể sống sót đi ra ngoài, đây mới là quan trọng nhất, không phải sao?"

Âm thanh trầm thấp từ trong miệng người trước mắt này truyền tới, nghe thấy âm thanh này trong lòng tôi hơi trầm xuống một chút, người này không phủ định lời nói của tôi, đây xem như là ngầm thừa nhận sao?

Nếu người này cũng không phải là người của Hỏa Long Thánh Cung, vậy khẳng định hắn chính là đệ tử của người thần bí kia.

Bây giờ, trong lòng tôi tồn tại một vấn đề, người này, tôi có thể giết không?

Mặc dù người thần bí đó nói, đệ tử của hắn trở lại truy sát chúng tôi, nếu như chúng tôi có bản lĩnh giết đệ tử của hắn, đó là chính bản lĩnh của chúng tôi, nhưng nào ai biết được giết đệ tử của hắn, đến lúc đó người này sẽ thất hứa hay không.

"Cho nên, anh là đệ tử của người thần bí đó sao?"

Tôi nhìn người trước mắt này, mặc dù trong lòng đã có suy đoán, nhưng vẫn muốn xác nhận một chút, nhưng trên mặt người trước mắt này lộ ra một nụ cười âm lạnh, dường như không hề nghĩ tới trả lời câu hỏi này của tôi.

"Tôi nói, những thứ này, cũng không quan trọng, quan trọng chính là, đây là một trò chơi săn giết."

Trong nháy mắt tiếng nói vừa dứt, cả người người trước mắt này đánh tới dữ dội về phía tôi, lập tức khí tức kinh khủng trên người kia bùng nổ ra.

Vực Cảnh trung kỳ, thực lực của người này là Vực Cảnh trung kỳ, mà hiện tại cả người tôi vẫn còn đang trong vòng suy nghĩ, đó chính là rốt cuộc có nên giết người này hay không?

Vừa lúc đó, thân hình tôi chợt né tránh công kích của tên trước mắt này, rồi sau đó hỏi Ngao lão.

"Ngao lão, chỗ này, ông có thể nhìn thấu không? Người bên ngoài có thể nhận ra được tình huống trong này hay không?"

Đây là điều mà tôi muốn biết, nhưng khi tôi nói xong, Ngao lão cũng không trả lời tôi rõ ràng.

"Tiểu tử, bây giờ thực lực tôi vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, tôi muốn nói cho cậu biết là, bất cứ lúc nào, cũng không nên tùy tiện bại lộ lá bài tẩy của mình, đặc biệt là đây còn là địa bàn của người khác."

"Bây giờ tôi không cách nào nhận ra được nhiều thứ hơn, nhưng nhất định cậu phải cẩn thận thì hơn, còn có nếu rơi vào hoàn cảnh bất đắc dĩ, tôi có biện pháp có thể bảo vệ cái mạng của cậu, mang cậu rời đi chỗ này."

Ngao lão lên tiếng nói với tôi, đây coi như là có thể làm cho lòng tôi yên tâm, ý của Ngao lão, cho dù là kết giới này, ông cũng có biện pháp mang tôi rời khỏi đây, thế nhưng thứ khác bây giờ vì thực lực của ông vẫn chưa hoàn toàn khôi phục như cũ, cho nên vẫn không thể khẳng định câu trả lời của tôi.

Mà cảnh cáo của Ngao lão cũng khiến trong lòng tôi dâng lên một tia cảnh giác, như vậy, tôi nhìn kẻ không ngừng ép sát tôi trước mặt, công kích trong tay trong nháy mắt bộc phát ra.

Nhưng tôi lại áp chế thực lực xuống Vực Cảnh trung kỳ, ta nghĩ, dứt khoát cũng không cần mạo hiểm, nếu như giết người này, như vậy đến lúc đó nhất định sẽ đưa tới rất nhiều phiền toái không cần thiết, đây là điều tôi không muốn thấy.

Sâu hơn nữa, đến lúc đó nếu như làm liên lụy đến Chiến Thần điện, đây cũng là điều tôi không muốn thấy. Sau khi tôi cố ý chiến đấu khổ sở, lựa chọn tránh lui, tốc độ người này muốn đuổi kịp tôi, khả năng không cao lắm

"Người này, chạy thật mau."

Nhìn tôi biến mất, thân ảnh sau lưng kia cũng không cam lòng lên tiếng, tiếp theo, tôi tương đối cẩn thận, bởi vì tôi nhận ra được trong này khẳng định có âm mưu gì đó không đúng, nhưng cụ thể là tình huống gì, tôi lại không biết rõ.

Dĩ nhiên, thời điểm tôi không ngừng qua lại ở trong này, tôi còn đang tìm một người, Lý Lăng Đạo.

Người này nhất định sẽ xuất hiện ở nơi này, dù hắn là bảo bối của Hỏa Long Thánh Cung, thì hắn cũng phải xuất hiện ở nơi này, bởi vì ba thế lực lớn cũng không muốn đắc tội người thần bí đó.

Tôi cảm thấy, lấy lại thứ thuộc về tôi từ trên người hắn, bây giờ đã đến lúc rồi.

Năm ngày trước mặt, tôi gặp bốn người của ba thế lực lớn, không một ngoại lệ, toàn bộ bị tôi giết, những người này, không cần thiết giữ lại, giống như thời điểm ban đầu người của ba thế lực lớn diệt Trần gia tôi vậy, bọn họ cũng nhổ cỏ nhổ tận gốc, chỉ có điều, bỏ sót một số người mà thôi.

Cuối cùng vào ngày thứ bảy, tôi tìm được Lý Lăng Đạo.

Trong nháy mắt khi thấy tôi, Lý Lăng Đạo đang tĩnh tọa, hắn mở mắt ra, nhìn về phía tôi.

"Tôi đã giết cậu một lần, nhưng tôi cảm giác được, lần này cậu không phải là ngụy trang."

Sau đó, Lý Lăng Đạo nhìn tôi lên tiếng nói, trong nháy mắt nghe nói như vậy tôi sửng sốt một chút, sau đó kịp phản ứng, tôi biết ý lời này của hắn, hắn giết tôi một lần, nhất định lúc trước có người ngụy trang thành hình dáng của tôi, sau đó bị hắn giết.

Bây giờ, trong nháy mắt tôi xuất hiện, hắn cũng cảm giác được tôi không phải là ngụy trang.

"Nhắc tới mới nói, tôi tìm anh cũng rất cực khổ."

Tôi hơi khạc ra một ngụm khí hỗn loạn, nhìn

Lý Lăng Đạo trước mắt, tôi có thể cảm giác khí tức trên người người này khiến cho người ta cảm giác nguy hiểm, nhưng điều này cũng không có nghĩa là tôi sẽ lùi bước.

"Tôi và cậu không quen biết, nhưng lại cảm giác được giữa chúng ta, hình như có liên hệ gì đó, hơn nữa, cậu có sát ý với tôi."

"Có thể nói cho tôi nguyên nhân không?"

Lý Lăng Đạo nhìn tôi, trên mặt một mảnh dửng dưng, không có chút biểu cảm nào khác.

Đối mặt với lời này của Lý Lăng Đạo, tôi đứng tại chỗ hít sâu một hơi, rồi sau đó nhìn hắn lên tiếng.

"Xem ra, anh cái gì cũng không biết."

"Đã vậy, vậy tôi không ngại nói cho anh, thứ trên người anh cho là kiêu ngạo nhất, là của tôi, anh có biết không?"

Trong nháy mắt khi ta nói xong lời này, thần sắc trên mặt của Lý Lăng Đạo trước mắt có chút biến hóa, ánh mắt hắn sáng quắc nhìn chằm chằm tôi.

"Cậu nói là, đạo cốt trời sinh trên người tôi?"

Lý Lăng Đạo lên tiếng hỏi.

"Sai rồi, đó là đạo cốt trời sinh của tôi." Trong ánh mắt tôi, sát ý hiện lên, nhìn Lý Lăng Đạo trước mắt lên tiếng.

"Nhưng trong trí nhớ của tôi, tôi vừa sinh ra, nó đã ở trên người ta." Lý Lăng Đạo vẫn có chút không hiểu.

Khóe miệng tôi dâng lên một nụ cười khổ sở: "Không sai, đó là bởi vì tôi vừa sinh ra, đạo cốt trời sinh liền bị các ngươi cướp đi."

"Thứ thuộc về tôi, tôi phải đoạt nó trở lại."

Tiếng tôi vừa rơi xuống, thần sắc Lý Lăng Đạo trước mắt dửng dưng, đối với lời tôi nói, hắn cũng không lộ ra một cảm xúc chút nào.

"Cho nên, cậu là nghiệt chủng của Trần gia?"
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 705: Cuộc chiến vận mệnh

[HIDE-THANKS]
Mặt Lý Lăng Đạo trước mắt không cảm giác, trong ánh mắt lại tản ra một loại cao cao tại thượng.

Mà câu nói trong miệng hắn kia khiến cho trong lòng tôi run lên, nghiệt chủng?

Hắn biết Trần gia? Cũng chứng minh, hắn biết tất cả những gì ba thế lực lớn đã làm với Trần gia, thậm chí, ngay cả đạo cốt trời sinh trên người hắn, hắn cũng biết cũng không phải là của hắn.

"Cho nên, tôi có thể cho là anh hiểu rất rõ đạo cốt trời sinh trên người anh không phải là của anh?" Tôi nhìn Lý Lăng Đạo trước mắt, tôi muốn biết một vấn đề như vậy, đối mặt với câu hỏi của tôi, lần đầu tiên trên mặt Lý Lăng Đạo nổi lên một tia cười lạnh.

"Ông trời cho cậu, cậu giữ được sao?"

Khi lời này từ trong miệng Lý Lăng Đạo truyền tới, trong lòng tôi nổi lên một trận sóng cuồng.

Đây chính là cái gọi là trắng trợn sao?

Biết rõ thứ đó là cướp đoạt được, thậm chí không có thứ kia, thì sẽ mất mạng, nhưng xem ra trong mắt Lý Lăng Đạo trước mắt, căn bản là chuyện không có liên quan gì.

"Quả nhiên, xem ra các người cướp đoạt thứ của người khác, cũng xem như là chuyện đương nhiên như vậy, giống như năm đó lão tổ ba gia tộc lớn các người làm phản đồ vậy, không bằng súc sinh, vẫn còn tỏ ra cao cao tại thượng."

Tôi hơi khạc ra một ngụm khí hỗn loạn, lúc này, khí tức trên người Lý Lăng Đạo trước mắt bắt đầu dâng lên.

"Cậu sai rồi, lịch sử là do người thắng đi viết, bây giờ, giống như chó chết chủ, chính là Trần gia cậu."

"Ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, nhất định cậu rất khổ cực đi? Hôm nay, tôi sẽ giải thoát hoàn toàn cho cậu."

Âm thanh lạnh như băng từ trong miệng Lý Lăng Đạo truyền tới, lúc lời vừa dứt, cả người hắn nhanh như tia chớp bay vút về phía tôi, mà bên này tôi cũng đã chuẩn bị chiến đấu xong từ sớm, khí tức trên người bộc phát, sau lưng tôi, hư ảnh Huyền Vũ hiện ra. Quả đấm trong nháy mắt đập xuống phía trước.

Quyền cương kinh khủng bao quanh quả đấm của tôi, đụng vào Lý Lăng Đạo trước mặt.

Trong nháy mắt đó, những cây khô xung quanh trong nháy mắt bị dư âm chiến đấu nghiền nát, một luồng song khí trực tiếp bộc phát ra.

Cả người tôi cảm nhận được một lực phản chấn vô cùng cường đại, thân hình tôi bay về phía sau cách hơn mười thước, trên mặt đất, một đường rãnh rất sâu hiện lên.

Trong lòng tôi khiếp sợ, thực lực Lý Lăng Đạo trước mắt này, vô cùng kinh khủng, tôi vốn tưởng bây giờ thực lực của tôi đã không tầm thường, nhưng thực lực người trước mắt này, sợ rằng đã cách Đạo Cảnh chỉ có nửa bước.

Mà sức mạnh tôi vừa mới sử dụng đối đầu với người trước mắt này chính là luyện thể, lại hoàn toàn không chiếm được thế thượng phong.

"Thực lực của cậu, hình như yếu hơn so với tưởng tượng của tôi."

Thân hình Lý Lăng Đạo đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích, trong ánh mắt hắn nhìn tôi, tràn đầy châm chọc.

"Anh yên tâm, nhất định sẽ không khiến anh thất vọng."

Chiến Thần Kích xuất hiện ở trong tay tôi, vào lúc này trong nháy mắt khí tức trên người tôi cũng bộc phát, linh khí bao quanh thân, sức mạnh đại đạo bắt đầu tràn ngập bốn phía.

Vào lúc này rốt cuộc thần sắc của Lý Lăng Đạo trước mắt cũng trở nên ác liệt mấy phần, ánh mắt hắn rơi vào trên người tôi, tỏ ra có chút kinh ngạc.

"Rất tốt, Vực Cảnh đỉnh phong sao? Như vậy, mới có thể chơi vui một chút."

Tiếng nói rơi xuống, một trường kiếm màu đỏ thẫm trong tay Lý Lăng Đạo nổi lên, trên trường kiếm đó hình như có một khí tức cực nóng tản mát ra, cái này có chút tương tự với khí tức trên Chiến Thần Kích của tôi, đều là khí tức vô cùng nóng bỏng.

Tiếp theo trong một cái chớp mắt, cả người tôi đột nhiên biến mất, không trung một tia sáng màu đỏ bắt đầu lóe lên, chém về phía Lý Lăng Đạo.

Trường kiếm màu đỏ thẫm trong tay Lý Lăng Đạo vung chém ra, từng đạo thanh gươm màu đỏ thẫm nhanh chóng bắt đầu hiện lên trên không trung, chém về phía tôi.

Va chạm của kích mang cùng kiếm cương, trong nháy mắt không khí phảng phất như đang tăng lên, mà thân hình tôi vẫn ở chỗ cũ ép tới gần Lý Lăng Đạo, thân hình Lý Lăng Đạo tại chỗ, một khắc sau, tôi liền cảm nhận được quanh thân tôi, dường như lâm vào một loại khí tức vô cùng lạnh giá.

Xung quanh rõ ràng đều là kiếm cương nóng bỏng, tại sao tôi cảm nhận được loại khí tức này? Sau đó, sức mạnh xung quanh kia bắt đầu ép tới gần tôi. Lực lượng đại đạo, Lý Lăng Đạo trước mắt lĩnh ngộ chính là lĩnh vực kiếm đạo, lực kiếm đạo xung quanh trong nháy mắt bọc tôi lại, sức mạnh kiếm đạo, khiến cả người tôi cảm giác được có chút phát rét.

Tôi đã từng cảm nhận được lĩnh vực kiếm đạo, đó là lúc đang cùng gia chủ Ân gia chiến đấu, chỉ có điều tên kia chẳng qua là nửa thành phẩm, so sánh với lĩnh vực kiếm đạo trước mắt này mà nói, chênh lệch không phải chỉ nhỏ hơn chút.

Cùng lúc đó, khí tức quanh thân tôi bắt đầu khuếch tán bốn phía, khắp trong không gian, bắt đầu tản mát ra một mảng sương mù mưa bụi.

Lý Lăng Đạo trước mặt hiển nhiên cũng vô cùng cảnh giác, trong nháy mắt lĩnh vực kiếm đạo kia cùng 24 tiết khí sát cơ của tôi va chạm, thời điểm này, muốn thuận lợi sẽ không dễ dàng như vậy.

"Lĩnh vực đại đạo này của cậu, hình như có chút yếu."

Tiếng nói rơi xuống, phía trước đột nhiên phát ra một tiếng kiếm ngân vang, sau đó, tôi thấy một thanh trường kiếm, tản ra khí tức nóng bỏng, trong nháy mắt đè xuống tôi, hơn nữa trong nháy mắt theo kiếm này chém xuống, lực lượng lĩnh vực kiếm đạo xung quanh tôi, phảng phất như là bị thứ gì đó kéo vậy, sau đó nhanh chóng đè ép tới cả người tôi.

Chiến Thần Kích ở trong tay tôi nhanh chóng huy động, đột nhiên một tiếng tiếng gầm thấp kinh khủng từ trong Chiến Thần Kích của tôi bộc phát ra, chiến thần ý chí trên người tôi trong nháy mắt mãnh liệt dâng trào, cả người tôi giống như bao phủ lên một tầng chiến giáp màu vàng kim.

Chiến Thần Kích tôi chém về phía trước.

"Nhất kích, Hám Thương Khung."

Trên không trung, trong nháy mắt phảng phất như rơi vào bóng tối vậy, vô số thiên thạch bắt đầu nhanh chóng rơi xuống dưới, cùng thanh kiếm to lớn màu đỏ thẫm đụng vào nhau.

Ầm ầm..

Một tiếng vang đinh tai nhức óc truyền ra, va chạm kinh khủng khiến mặt đất xung quanh trực tiếp chấn động sụp xuống, cảnh tượng núi lở đất mòn ở trước mắt chúng tôi không ngừng hiện lên.

Hai thân hình của tôi và Lý Lăng Đạo cũng nhanh lui ra phía sau, sức mạnh trên người đều không ngừng đem dư âm chiến đấu đó tháo bỏ, sau đó, hai người chúng tôi gần như đồng thời đánh dữ dội về đối phương.

"Lĩnh vực kiếm đạo, khóa."

Phía trước, một tiếng gầm nhẹ kia, tôi cảm giác được phảng phất như đưa cả thân vào trong hàng ngàn hàng vạn kiếm khí, mà đi tới trước mấy bước, mỗi một đạo cũng có thể khiến cường giả Vực Cảnh bị hủy diệt, bây giờ toàn bộ kiếm khí đó đều nhắm vào bên tôi, dường như một khắc sau sẽ hoàn toàn đánh thẳng về phía tôi.

Nhận ra được tình huống này trong lòng tôi cũng không gấp, mà hít sâu một hơi. Đồng thời, trên đỉnh đầu của chúng tôi, bắt đầu nhỏ xuống từng giọt mưa nhỏ, trực tiếp rơi xung quanh lĩnh vực kiếm đạo kia.

Hai loại sức mạnh bắt đầu dung hợp, nháy mắt vào lúc này tôi cảm nhận được loại áp lực xung quanh đó bắt đầu dần dần biến mất.

"Ha ha, không tệ, lĩnh vực đại đạo này của cậu mặc dù có chút yếu, nhưng được cái cũng rất kỳ dị."

"Có điều nếu như cậu cảm thấy cái này có thể làm cho cậu sống được, vậy thì cậu đã sai rồi."

Âm thanh lạnh như băng của Lý Lăng Đạo truyền ra, sau đó, tôi thấy ấn kết trong tay hắn bắt đầu nhanh chóng thay đổi.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 706: Căn nguyên của Đại Đạo

"Vực Trung Kiếm, ngưng cho tôi."

Một tiếng quát khẽ từ trong miệng Lý Lăng Đạo truyền tới, ngay sau đó, tôi cảm giác được ở trên đỉnh đầu tôi có một luồng hàn khí vô cùng bức người trong nháy mắt hiện lên, loại cảm giác này, so với loại kiếm khí trước đó càng thêm kinh khủng.

Mà trong nháy mắt khi tôi ngẩng đầu, tôi lại phát hiện, ở trên đỉnh đầu tôi thứ gì cũng không có.

Không sai, đây là một thanh trường kiếm mà lực đại đạo ngưng tụ thành, cho nên căn bản là tôi không thấy được sự tồn tại của thứ đó, chỉ có thể cảm nhận rõ ràng được có một thứ như vậy, sinh ra uy hiếp với tôi.

"Thanh kiếm này, cậu tránh được sao?"

Thần sắc Lý Lăng Đạo lạnh lùng, một khắc sau, tôi cảm giác được trường kiếm vô hình trên đỉnh đầu kia chém nhanh về phía tôi, tốc độ nhanh, làm tôi cảm thấy kinh hãi.

Phù Du thân pháp được tôi phát huy đến trình độ cao nhất, tại nơi này, trong nháy mắt có mấy đạo tàn ảnh hiện lên.

Nhưng Lý Lăng Đạo phía trước lại cười lạnh lên tiếng: "Cậu có nhiều tàn ảnh hơn nữa, kiếm đại đạo này cũng có thể khóa lại chân thân của cậu."

Đúng là, tôi cảm giác được đại đạo trường kiếm kia phảng phất như đang khóa lại tôi vậy, trực tiếp đánh tới dữ dội về phía tôi, tôi biết tiếp tục né tránh cũng không phải là biện pháp, chiến đấu đến cuối cùng, vẫn phải chính diện đối mặt.

Chiến Thần Kích trong tay dưới chiến ý mạnh mẽ bắn lên, trên Chiến Thần Kích giống như hiện lên Du Long, cảm nhận kiếm đại đạo trước mắt đó ép tới gần, Chiến Thần Kích bỗng đâm ra về phía trước.

Một đạo như dải lụa trắng kinh người trong nháy mắt từ trên Chiến Thần Kích bộc phát ra, bạo kích về phía trước.

Một khắc sau, tôi thấy dải lụa trắng Chiến Thần Kích bạo kích ra bị kiếm khí vô cùng ác liệt trực tiếp bị xé ra, trong nháy mắt trường kiếm vô hình kia ép tới gần tôi lần nữa.

"Lá chắn Huyền Vũ."

Một tiếng khẽ quát, ấn kết trong tay tôi nhanh chóng biến hóa, ở trước mặt của tôi, một vỏ cứng Huyền Vũ nổi lên, mà trường kiếm vô hình kia trực tiếp đánh vào trên lá chắn bảo vệ Huyền Vũ đó, tôi cảm giác được một lực lượng cực kỳ mạnh đánh vào trên lá chắn Huyền Vũ, rồi sau đó lá chắn Huyền Vũ lại trực tiếp bắt đầu có vết nứt hiện ra.

Thân hình tôi bắt đầu lui về phía sau.

Lúc này, Lý Lăng Đạo đối diện lại cười lạnh một tiếng.

"Chỉ có chút bản lĩnh này sao? Tôi chỉ vừa mới bắt đầu mà cậu đã không ngăn được."

Thực lực bản thân Lý Lăng Đạo xác thực kinh khủng, với thực lực bản thân hắn mà nói, hoàn toàn gọi là người đứng thứ nhất trong tuổi trẻ đồng lứa ở thượng giới.

Lúc này, chúng tôi hoàn toàn không biết, ở một chỗ có một người mặc áo choàng đen, thấy rõ tất cả những thứ này.

"Hai tên tiểu tử này, cho dù đặt ở đại thiên thế giới, cũng nhất định là thiên phú thượng đẳng, tuyệt đối không giữ lại được."

Âm thanh lạnh như băng từ trong miệng người này truyền tới, sau đó, hắn nhìn về phía khác, trận đấu đang xảy ra giống vậy.

* * *

Tôi nhìn chằm chằm Lý Lăng Đạo trước mắt, thấp giọng nói: "Cũng muốn nghiêm túc cùng anh."

Trong nháy mắt tiếng nói vừa dứt, khí tức xung quanh tôi lập tức bắt đầu biến hóa, trong 24 tiết khí sát cơ, nhiều hơn một lực lượng đại đạo khác, lĩnh vực lực ùn ùn kéo đến hướng bốn phía khuếch tán ra, thần sắc Lý Lăng Đạo trước mắt hơi ngưng lại một chút.

"Quả nhiên, cậu còn có át chủ bài."

Đối với lực lượng tôi thi triển ra, sắc mặt Lý Lăng Đạo cũng không biến hóa bao nhiêu, bởi vì hắn cũng biết, tôi khẳng định không thể nào chỉ có chút bản lĩnh này, chỉ có điều lúc trước giấu không phát huy ra mà thôi.

Ở tình huống này, dĩ nhiên là cần dùng hết toàn lực chiến đấu với người trước mắt này, nếu không, chỉ sợ là không chiếm được một chút lợi. Lực lượng lĩnh vực ép tới Lý Lăng Đạo phía trước, cuối cùng sắc mặt hắn cũng trở nên ngưng trọng mấy phần.

"Đây là? Lực lượng thuần túy?"

Lúc này, Lý Lăng Đạo nhìn tôi, dường như có chút kinh ngạc với lực lượng đại đạo của tôi, đối với sự kinh ngạc của hắn, trong lòng tôi rất hài lòng.

"Chỉ thích thấy dáng vẻ anh chưa thấy qua việc đời."

Tiếng nói rơi xuống, trong nháy mắt cả người tôi vút qua, đồng thời lực lượng xung quanh trong nháy mắt chen vào trung tâm, mà kiếm đại đạo vô hình kia đang không ngừng vỡ ra dưới lực lượng lĩnh vực của tôi.

Nhưng lúc này, dưới sự bao phủ của lực lượng lĩnh vực của tôi, tốc độ của trường kiếm vô hình đã giảm xuống rất nhiều.

Mặc dù trường kiếm này đúng là vô cùng quỷ dị, nhưng tôi lại không sợ.

Giờ phút này, Chiến Thần Kích trên không trung chém ra từng vết rách, trong nháy mắt ép tới người trước mắt này

"Nhất kích, Toái Tinh Thần."

Trên đỉnh đầu, ngôi sao bắt đầu diễn hóa, vỡ nát trong nháy mắt.

Khí tức trên người Lý Lăng Đạo phía trước phóng lên cao, trường kiếm trong tay không ngừng chém ra từng đạo kiếm khí, trực tiếp đụng vào mảnh vụn của những ngôi sao trên không trung kia, toàn bộ không gian bên trong, phát ra tiếng va chạm kinh thiên động địa.

Điều có thể làm tôi kinh hãi là, bên trong không gian này, dù tôi và Lý Lăng Đạo công kích kinh khủng như thế nào, đều không cách nào khiến không gian vỡ vụn chút nào, nhiều nhất cũng chỉ là khơi dậy từng chút rung chuyển.

Rất hiển nhiên, tôi biết tất cả những thứ này nhất định là có quan hệ to lớn với cách người thần bí đó bố trí trận pháp.

Cho nên, thời khắc này công kích của tôi và Lý Lăng Đạo trước mắt, mới làm cho không gian không chút dao động.

"Huyền Vũ Hám Thiên."

Một khắc sau, Chiến Thần Kích trong tay tôi trong nháy mắt bị tôi thu vào, rồi sau đó sau lưng cả người tôi, nổi lên một hư ảnh Huyền Vũ to lớn, Huyền Vũ kia giống như thực thể sừng sững sau lưng tôi, cả cơ thể tôi ép về phía trước.

Hai quả đấm đột ngột oanh kích ra.

Vào lúc này hư ảnh Huyền Vũ sau lưng kia cũng ép về phía trước.

Thần sắc Lý Lăng Đạo biến đổi, trường kiếm trong tay ném ra, trong nháy mắt trường kiếm trên không trung biến mất hoàn toàn, hóa thành vô số trường kiếm màu trắng, đánh tới hư ảnh Huyền Vũ.

Nhìn thấy cảnh trước mắt này, cả người tôi biến mất tại chỗ, một tay chỉ về phía trước, trên ngón tay có khí tức làm người sợ hãi đang ngưng tụ.

"Thiên Thương nhất chỉ, phá cho tôi."

Trong không trung, kim quang nổi dậy, khí tức kinh khủng không ngừng lan tràn, cây khô xung quanh trong nháy mắt này bắt đầu tiêu tán từng mảnh, mà ánh sáng màu vàng kia trong nháy mắt đánh vào vô số kiếm cương.

Đột nhiên, vô số kiếm cương bay tản ra, mà lưới lớn do kiếm khí ngưng tụ thành trực tiếp bị tôi xé ra.

Thân hình Lý Lăng Đạo bay ra về phía sau, lúc này, thân hình Lý Lăng Đạo dừng lại, hắn nhìn tôi, trong ánh mắt, nhiều hơn một chút cẩn thận.

"Rất tốt, cậu cũng không yếu như trong tưởng tượng của tôi."

Âm thanh nhàn nhạt từ trong miệng Lý Lăng Đạo truyền tới, nghe vậy tôi đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn, cũng không nói lời nào, đối với tất cả những thứ này, Lý Lăng Đạo cũng không để ý, hắn hít sâu một hơi, rồi sau đó ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

"Vốn dĩ cho là không cần dùng thủ đoạn này cũng có thể giết chết cậu, nhưng bây giờ nhìn lại, cậu thật sự có chút bản lĩnh."

"Đã như vậy, vậy hãy để cậu thấy một chút bản lĩnh của tôi."

"Kiếm Chỉ Thương Thiên, tới đi."

Trong miệng Lý Lăng Đạo khẽ quát một tiếng, một khắc sau, trong nháy mắt trường kiếm trong tay hắn đâm lên bầu trời, một khắc sau trên bầu trời lại xuất hiện một cột sáng màu trắng.

Chùm tia sáng trong suốt này, cũng không rõ ràng, nhưng lại có thể thấy rõ ràng.

"Tiểu tử, cậu gặp nguy hiểm rồi, mặc dù tiểu tử này là nửa Đạo Cảnh, nhưng đã bước đầu nắm giữ căn nguyên của đại đạo."

Cùng lúc đó, một âm thanh trầm thấp ở trong đầu tôi vang lên, đây là nhắc nhở của Cự Long tiền bối đối với tôi.
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 707: Tiêu tan

Thiên địa vạn khí, đều vì căn nguyên.

Vực Cảnh, có thể ngưng tụ lĩnh vực đại đạo, mà Đạo Cảnh, có thể nắm giữ căn nguyên đại đạo.

Cũng chính là căn bản đại đạo, lấy đây là căn bản chiến đấu.

Trong thiên địa, ba ngàn đại đạo, đạt tới Đạo Cảnh, vậy coi như là đạt tới sơ khai đại đạo.

Đến lúc đó, thì đã không phải là đơn giản lấy đại đạo ngưng tụ thành Vực, mà công kích trong mỗi một đạo, cũng hàm chứa chân lý đại đạo.

Nhưng Lý Lăng Đạo trước mắt mặc dù nói cũng chưa tiến vào Đạo Cảnh, nhưng thực lực của hắn lại nửa Đạo Cảnh, cho nên, hắn đã chạm tới ngưỡng cửa, chỉ chưa chân chính bước vào đạo cửa đó.

Nhưng đây đối với tôi mà nói, đã là tình huống tương đối khó dây dưa.

Tôi nhìn người trước mắt này, cảm nhận trên người truyền tới một chút áp lực nhàn nhạt, trong lòng cảnh giác mấy phần, tôi hiểu rất rõ, người này có thể cũng không phải là gối thêu hoa (*) gì.

(*) vô dụng.

Cùng lúc đó, tôi thấy trên đỉnh đầu Lý Lăng Đạo phía trước, lại có một đạo kim quang mơ hồ phát ra, kim quang đó như ẩn như hiện, mà lực đại đạo kia, rõ ràng là có muôn vàn liên hệ với đạo kim quang kia.

"Thấy rõ không? Đây chính là đạo cốt trời sinh lấy từ trên người cậu xuống, nhưng bây giờ nó đã hòa làm một thể với tôi, không có ai quan tâm trước kia nó là của ai, chỉ có người quan tâm, bây giờ nó do tôi nắm trong tay."

Áo khoác toàn thân của Lý Lăng Đạo tung bay, trên dưới cả người tản ra một loại lực lượng làm người ta sợ hãi, tôi nhìn Lý Lăng Đạo trước mắt, khí tức trên người bắt đầu không ngừng lưu động, cùng lúc đó, tôi cảm giác được ấn đường của tôi cũng có một dòng nước ấm trong chớp mắt bơi tới quanh thân tôi.

Giờ khắc này, trên đỉnh đầu tôi, phảng phất có một luồng lực lượng kinh khủng trực tiếp đổ vào trong thân thể.

"Đây là?"

Trong lòng tôi hơi cả kinh, tôi biết trên người tôi có đạo cốt cha tôi cho tôi, mà tôi cũng có thể thông qua đạo này cốt cảm nhận sức mạnh đại đạo thiên địa xung quanh nhạy bén hơn, nhưng bây giờ luồng sức mạnh này xảy ra chuyện gì?

"Tiểu tử, sức mạnh đại đạo không thuộc về cậu, hơn nữa cậu cũng không cách nào hoàn toàn nắm giữ nó, tốc chiến tốc thắng."

Vừa lúc đó, một âm thanh trầm thấp truyền tới, là Ngao lão.

"Ngao lão, đây là tình huống gì?"

Ánh mắt tôi nhìn chằm chằm Lý Lăng Đạo phía trước, bởi vì giờ khắc này đôi mắt của Lý Lăng Đạo nhìn chằm chằm tôi, rất rõ ràng hắn vô cùng kinh ngạc, sao trên người tôi cũng xuất hiện đại đạo như vậy.

Hơn nữa luồng lực lượng đại đạo rất rõ ràng, cũng không thuộc về tôi, bởi vì cùng với lực lượng đại đạo của tôi là hoàn toàn khác nhau.

Lúc này, Ngao lão cũng lên tiếng giải thích với tôi.

"Đạo cốt trên người cậu, người để lại đạo cốt cho cậu, cũng đem đại đạo của hắn để lại cho cậu, đây là đại đạo tiêu tan, chính là một loại vô cùng bá đạo trong vạn thiên đại đạo, cho dù ở thế giới kia của tôi, cũng ít có người lĩnh ngộ."

"Có lẽ đối phương là vì bảo vệ cậu, ở thời khắc then chốt có thể giúp cậu một lần, có điều đại đạo này quá mức bá đạo, bây giờ cậu không cách nào chịu đựng lực lượng trong đó, tốc chiến tốc thắng, phải vượt qua một khắc đồng hồ, nếu không đến lúc đó cậu sẽ bị cắn trả.."

Ngao lão nhanh chóng giải thích đại đạo tiêu tan này cho tôi, mà giờ khắc này tôi cũng kịp phản ứng, đây là cha tôi để lại cho tôi, ông ấy đem đạo cốt để lại cho tôi, bây giờ lại đem chính đại đạo của bản thân ông ấy để lại cho tôi.

Trong lòng tôi khơi dậy một trận sát ý nồng nặc, tất cả những thứ này, cũng bởi vì ba thế lực lớn.

Mà người trước mắt này, chiếm đoạt đạo cốt trời sinh của tôi, vẫn còn kiêu ngạo, không có ý hối cải chút nào.

"Rất kinh ngạc phải không? Đừng vội gấp gáp kinh ngạc, thứ kinh ngạc hơn, còn ở phía sau."

Một khắc sau, cả người tôi đột nhiên đánh dữ dội về phía trước, cùng lúc đó, Chiến Thần Kích trong tay tôi ầm ầm chém xuống phía dưới, cho dù một lần công kích thông thường, cũng khiến cho uy lực của Chiến Thần Kích tăng lên không chỉ mấy lần.

Đây chính là đại đạo, đại đạo chân chính.

"Khốn nạn, chỉ bằng một mình tàn dư của Trần gia cậu, một con chó chết chủ, cũng xứng thắng tôi?"

Mặt mũi của Lý Lăng Đạo trở nên dữ tợn, hắn là con của trời tuyển chọn, con thần, trên người có thiên phú tối cao, lại có đạo cốt trời sinh, từ nhỏ, hắn đã dẫn đầu bạn cùng lứa tuổi rất nhiều, nhưng mà, bây giờ hắn nhìn người trước mắt này, lần đầu tiên không phục.

Cậu ta vốn đáng chết, đạo cốt của cậu ta đều đã bị cướp đoạt, tại sao còn không chết?

Trước mắt, đạo kiếm kia đụng vào tôi.

Hai người va chạm, lại trực tiếp xé không gian xung quanh ra một khe hở, có điều thời gian rất nhanh, khe hở này liền biến mất không thấy, khôi phục hoàn toàn.

"Anh chỉ là một thứ cặn bã cường thủ hào đoạt (*) thôi, biết tại sao anh kích động như vậy không? Cũng bởi vì ba thế lực lớn các người trước kia bị Trần gia tôi giẫm ở dưới chân."

Thân hình lui về phía sau, trong nháy mắt lại đột ngột vút tới lần nữa, Chiến Thần Kích điên cuồng huy động, lần lượt chém xuống trước mắt.

Lý Lăng Đạo trước mặt không cam lòng yếu thế, trong nháy mắt đánh thẳng tới tôi.

Nhưng lần này cả người hắn lại bay ra phía sau, thần sắc của Lý Lăng Đạo kinh hãi, hắn nhìn tay mình, còn có trường kiếm trong tay.

"Làm sao có thể? Thực lực của cậu cùng lắm tương đương với tôi mà thôi?"

Hắn không nghĩ ra, một đạo công kích mới vừa kia, tại sao tôi lại chiếm thế thượng phong, bởi vì cho dù bước đầu tôi nắm trong tay đại đạo, nhưng cũng chỉ xấp xỉ bằng hắn thôi, tại sao đột nhiên có cách biệt to lớn như vậy.

Mà khóe miệng tôi dâng lên một nụ cười lạnh, trong lòng thầm nói: "Thu Khô sát cơ, cuối cùng hiệu nghiệm."

Không thể không nói, thực lực của người này cường hãn vô cùng, cho nên tiêu phí nhiều thời giờ như vậy, lúc này Thu Khô sát cơ mới thấy hiệu quả, thời khắc này dưới sự bao phủ của Thu Khô sát cơ, hắn thậm chí cũng chưa nhận ra được, thực lực của hắn, lại đang suy yếu.

"Đó là bởi vì, anh quá yếu."

Tôi quát lạnh một tiếng, thân hình vút qua dữ dội, một khắc sau, toàn bộ dưới Chiến Thần Kích, bị một hỏa quang bọc lại, đạo công kích này, dường như đủ để xé bầu trời ra vậy.

"Nhất kích, Trảm Thần Ma."

Pháp thức thứ sáu của Chiến Thần Kích, đạo công kích này, chính là thời điểm tôi tiến vào Vực Cảnh đỉnh phong mới dần dần nắm giữ, Chiến Thần Kích pháp tổng cộng có bảy thức, mà thức sau cùng, đến bây giờ tôi không cách nào nắm giữ, sợ rằng sau khi chân chính tiến vào Đạo Cảnh, tôi mới có cơ hội nắm giữ thức thứ bảy này.

Nhưng đối với tôi mà nói, một chiêu này đã đủ để tôi dùng.

Dải lụa kinh khủng kia, phảng phất như bầu trời này cũng trực tiếp được bao phủ vậy, Lý Lăng Đạo trước mắt dưới đạo công kích này tỏ ra nhỏ bé như vậy.

"Thánh Hỏa Liên Thiên, đốt cho tôi."

Trong tay Lý Lăng Đạo trước mắt đột nhiên ấn kết biến hóa, trên người hắn lại bị một ngọn lửa hoàn toàn bọc lại, trong nháy mắt hỏa diễm xuất hiện, cả người tôi cảm nhận được một loại nguy hiểm làm người khác sợ hãi.

"Thánh hỏa? Đây là thánh hỏa của Hỏa Long Thánh Cung, Phần Thiên Viêm."

Trong lòng tôi âm thầm kinh hãi, Phần Thiên Viêm này chính là ngọn lửa bản mệnh của Hỏa Long chân nhân kia, chính là lợi dụng đại đạo hỏa ngưng luyện mà thành.

"Không đúng, uy lực của ngọn lửa này mặc dù rất kinh khủng, nhưng không phải Phần Thiên Viêm, đây chỉ là một ngọn lửa."

Sau đó, đột nhiên tôi kịp phản ứng, nếu như Phần Thiên Viêm thật, sợ rằng trong nháy mắt tôi sẽ hóa thành bột mịn.

Ngọn lửa này chẳng qua là khiến tôi cảm thấy nguy hiểm, rõ ràng cũng không phải ngọn lửa thật.

Mắt thấy hai công kích va chạm, mà thân hình tôi cũng không lui lại.

Một tiếng rồng ngâm trong nháy mắt truyền ra, thân hình tôi, trực tiếp biến mất.
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 708: Đây là một âm mưu

Trong sân tiếng rồng ngâm vang lên, trong nháy mắt một sinh vật hình con rồng xung kích về phía trước, Lý Lăng Đạo đó còn chưa phản ứng lại, sức mạnh kinh khủng trực tiếp xuyên thấu toàn bộ người hắn, ánh mắt Lý Lăng Đạo trợn to, khó tin nhìn bạch quang kia xuyên thấu thân thể của hắn.

Lúc này, hắn cảm giác được sinh cơ trên người hắn đang nhanh chóng biến mất, hắn muốn xoay người nhìn thân ảnh giết chết hắn phía sau lưng, nhưng bây giờ phát hiện khí lực hoàn toàn không đủ để xoay người, sau đó, thân hình hắn ầm ầm trực tiếp té xuống đất.

Cùng lúc đó, một hư ảnh từ trong thân thể hắn nổi lên, chính là hồn phách của Lý Lăng Đạo, có điều ngay tại lúc thần hồn của hắn hiện lên, lại là một đạo công kích ép tới gần, trong nháy mắt trực tiếp đánh tan thần hồn của hắn.

Nhìn thi thể trên đất kia, tôi chậm rãi đi tới, một khắc sau, một đoạn xương cốt màu vàng từ ấn đường của Lý Lăng Đạo nổi lên, đoạn xương này nhìn chỉ lớn như một đốt ngón tay, cả người tản ra một màu vàng làm người ta si mê.

Trong nháy mắt khi thấy thứ này, trong lòng tôi dâng lên một trận xúc động, đây chính là đạo cốt trời sinh trên người tôi sao?

Từ khi tôi vừa sinh ra liền bị cướp đi, mà bây giờ, cuối cùng nó trở lại trên người tôi lần nữa.

Tôi vươn tay ra, trực tiếp đem đạo cốt trước mắt nắm trong tay, loại cảm giác đó, giống như chí thân đã lâu, mặc dù đạo cốt trời sinh của tôi bị đoạt đi, nhưng so với trong tưởng tượng của tôi nó nhận biết với bản thể còn nhạy bén hơn, tôi có thể cảm giác được sự thân thiết đạo cốt trời sinh truyền tới.

Vừa lúc đó, Hỏa Long Thánh Cung, trong nháy mắt hoàn toàn nổ tung.

Bởi vì trong thánh điện Hỏa Long Thánh Cung, hồn bài thuộc về Lý Lăng Đạo, lại vỡ?

"Là ai? Là ai?"

Tiếng rống giận dữ ngất trời đó trực tiếp từ trong đại điện kia truyền ra, đột nhiên, một lão giả mặc hỏa bào rực rỡ xuất hiện ở trên bầu trời Hỏa Long Thánh Cung, ông ta chính là lão tổ của Hỏa Long Thánh Cung, Hỏa Long chân nhân.

Lý Lăng Đạo, là thiên tài xuất sắc nhất của cả Hỏa Long Thánh Cung từ trước tới nay, người mang đạo cốt trời sinh.

Toàn bộ Hỏa Long Thánh Cung cũng không có ai biết là đạo cốt trời sinh đó từ chỗ khác cướp được mà có, bọn họ chỉ sẽ cho rằng, đạo cốt trời sinh chính là bản thân Lý Lăng Đạo có.

Tất cả đều là chuyện đương nhiên như vậy.

"Khốn nạn, cho dù là ai, tôi cũng phải khiến hắn trả giá thật đắt."

Giờ phút này, Hỏa Long chân nhân trước mắt đã trực tiếp bay vút lên phía trước, mục tiêu lao đi chính là vị trí rừng Man Hoang. Sau khi tôi lục soát sạch sẽ vật trên người Lý Lăng Đạo, sau đó trực tiếp thiêu hủy thi thể hắn, nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

Lúc này, ở một nơi thần bí trong sơn động, người mặc áo choàng màu đen nhìn về phía hình ảnh trước mắt một chút, trong nháy mắt một quả thủy tinh xuất hiện, hình ảnh bên trong, bất ngờ chính là hình ảnh tôi và Lý Lăng Đạo chiến đấu.

"Thượng giới, tôi sẽ để cho các người giết lẫn nhau, đến lúc đó, có thể dễ dàng nhanh chóng chiếm cứ mảnh thánh địa tu luyện phì nhiêu này."

Âm thanh trầm thấp từ trong miệng người mặc áo choàng màu đen truyền tới, cùng lúc đó, tôi nhanh chóng vút lên phía trước. Vừa lúc đó, tôi nhìn thấy phía trước có một thân ảnh đã đứng đó, người hắn mặc một áo dài màu xanh, quan trọng nhất là, tướng mạo người này, lại là một Vực Cảnh trong Tư Mã gia tộc.

Tôi đứng tại chỗ, nhìn đối phương không nói một lời, đã làm xong tất cả chuẩn bị chiến đấu.

Ngay vào lúc này, một giọng nói đột nhiên chui vào trong tai tôi.

"Đây là một âm mưu, nghĩ biện pháp chạy đi."

Trong nháy mắt khi tôi nghe được âm thanh này, lòng tôi dâng lên một trận hoảng sợ, bởi vì âm thanh này, lại là âm thanh của Đồng Thập Bát. Trong lòng tôi khó tin nhìn đệ tử của Tư Mã gia tộc trước mắt này, lên tiếng nói: "Anh là Đồng Thập Bát?"

Nhưng một khắc sau, Đồng Thập Bát trước mắt trong nháy mắt lại đánh tới phía tôi, khí tức kinh khủng trực tiếp đem cả người tôi bao phủ.

Nhưng có truyền âm như cũ.

"Đây là một âm mưu, nghĩ biện pháp chạy đi, người kia, các cậu lay chuyển không được."

Âm thanh trầm thấp lần nữa truyền tới, tôi càng thêm chắc chắn, đây chính là Đồng Thập Bát, chỉ có điều tôi không biết tại sao Đồng Thập Bát lại biến thành bộ dạng này, tại sao anh ta phải ngụy trang thành người của Tư Mã gia tộc.

"Tại sao? Tại sao bây giờ anh lại biến thành như vậy?"

Tôi nhìn Đồng Thập Bát trước mắt, vội vàng lên tiếng hỏi, tôi muốn biết, rốt cuộc bên trong này xảy ra tình huống gì, tại sao Đồng Thập Bát lại biến thành bộ dạng bây giờ?

Nhưng, Đồng Thập Bát lại nói cho tôi, bây giờ không có thời gian giải thích.

Một khắc sau, tôi thấy một ngọc giản ném tới hướng tôi, trong lúc vô ý, tôi trực tiếp thu đồ vào, sau đó truyền âm của Đồng Thập Bát trước mắt tiếp tục hướng về phía tôi.

"Chạy đi, câu trả lời cậu muốn ở bên trong, nói cho tất cả thế lực bên ngoài, đại kiếp của thượng giới sắp tới."

Tôi rất hiểu lời của Đồng Thập Bát là ý gì, bây giờ anh ta đã thành đệ tử của người thần bí đó, tôi không biết tại sao Đồng Thập Bát phải trở thành đệ tử của tên kia, nhưng tôi phải nghĩ biện pháp đi ra ngoài, sau đó xem trong ngọc giản Đồng Thập Bát cho tôi rốt cuộc để lại thứ gì.

Sau khi tôi cùng Đồng Thập Bát dây dưa, thì nhanh chóng rời đi, bởi vì thực lực của bản thân tôi và Đồng Thập Bát chênh lệch không bao nhiêu, thực lực người này cũng đến Vực Cảnh đỉnh phong, nhưng tôi muốn chạy trốn, anh ta cũng không ngăn cản được.

"Ngao lão, mang tôi rời đi."

Đến một chỗ không người, tôi vội vàng lên tiếng với Ngao lão, Ngao lão đã nói cho tôi biết trước, chỗ này ngay cả ông cũng cảm thấy có cái gì không đúng, có điều Ngao lão nói, ông có biện pháp khiến tôi rời đi, nhưng cũng chỉ là mang tôi.

"Được."

Ngao lão trả lời với tôi, sau đó, tôi cảm giác được dường như cả người tôi bị một luồng sức mạnh bao bọc, trong thời gian kế tiếp, không gian trước mắt bắt đầu xảy ra vặn vẹo, rồi sau đó tôi bị năng lượng bao quanh, trực tiếp rời khỏi mảnh không gian này.

Vừa lúc đó, thần sắc người mặc áo choàng màu đen trong sơn động ngưng lại một cái, hắn nhìn hình ảnh trước mắt đó, trận pháp chập chờn nói cho hắn, có người rời khỏi kết giới của hắn?

"Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ thượng giới này có cường giả cảnh giới Tạo Hóa?"

Người mặc áo choàng đen lầm bầm lầu bầu, trước kia hắn là cảnh giới Tạo Hóa, mặc dù bây giờ thực lực vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng kết giới này của hắn, coi như là Đạo Cảnh đỉnh phong, thậm chí cảnh giới nửa Tạo Hóa cũng không cách nào phá vỡ kết giới này, nhưng sự chập chờn của kết giới mới vừa rồi rõ ràng là đang nói cho hắn, có người chọc thủng kết giới của hắn.

Khi thời điểm tôi xuất hiện lần nữa, đã đến một nơi xa lạ, thượng giới vẫn rất lớn, tôi cũng không đi quá nhiều nơi ở thượng giới, có điều trong nháy mắt xuất hiện, trước tiên tôi bóp nát truyền thống phù trong tay, trở lại Chiến Thần điện.

Cùng lúc đó, một thân ảnh xuất hiện ở bầu trời của rừng Man Hoang, cả người được ngọn lửa bọc lại.

"Đồ khốn, cút ra đây cho tôi."

Tiếng hét phẫn nộ trực tiếp truyền ra, chính là Hỏa Long chân nhân kia tức giận mà đến, sát khí cả người hắn hiện lên, trong nháy mắt, một người mặc áo choàng màu đen cũng trực tiếp xuất hiện ở trên bầu trời.

"Tới rất nhanh, có điều đáng tiếc, con cháu thiên tài kia của gia tộc ông, đã vô lực xoay chuyển trời đất rồi."

Âm thanh nhàn nhạt từ trong miệng người mặc áo choàng màu đen truyền ra.

Hắn chính là người thần bí đó.
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back