Chương 12.3
[BOOK]Video tự động kết thúc, một đám người như mới tỉnh mộng.
"Như thế này cũng thật quá là đẹp đi.."
"Đoạn này vẫn chưa qua bất kì xử lý nào.."
Ngay cả tiểu trợ lý đã nhìn quen nhan sắc của Thịnh Ninh cũng có chút hoảng hốt, nếu như lại qua xử lý, sẽ đẹp như thế nào nha.
Nhân viên trang điểm phản ứng đầu tiên, cầm lấy địen thoại, đến trước mặt Thịnh Ninh "Thịnh tiểu thư, có thể cùng tôi chụp ảnh không?"
".. Được"
Nhân viên tranh điểm nói "Tôi phải chụp được ảnh của cô, chứng minh mỹ nhân ngư là do tôi hóa trang ra"
Cô có một loại dự cảm, video này mà được công bố, hóa trang mỹ nhân ngư liền trở thành chiêu bài của mình không chừng.
Thịnh Ninh cong cong môi, ngẩng đầu nhìn về phía cameras, "Được nha."
Cô rất thích những người khen nhan sắc của mình
"Tôi tôi còn tôi nữa!" Cô vừa nói như vậy, những nhân viên công tác khác cũng sôi nổi nhấc tay lên tham gia.
Lúc Quý Yến nhìn thấy chính là cảnh tượng như vậy.
* * *Hắn có thể đến cầu chụp ảnh chung không?
"Quý lão sư? Quý lão sư?" Đạo diễn phất tay trước mặt hắn "Nghĩ gì thế?"
Quý Yến thu hồi tầm mắt, biểu tình không chút dị thường, thay đổi tư thế, càng hiện lên vẻ thanh lãnh cùng tự phụ "Mái nhà của khách sạn có thể đổi thành mái nhà của cung điện thì sẽ tốt hơn."
Đạo diễn: . Nghe không hiểu.
Đạo diễn xấu hổ, cảnh giới này không cùng đẳng cấp với bọn họ.
Vốn định xin chụp ảnh chung nhưng lại không thể nào nói ra được, hắn khụ một tiếng "Không quấy rầy thời gian tự hỏi của ngài. Ngài tiếp tục, tiếp tục"
Quý Yến: "..."
Buổi tối, trong vòng bạn bè, có rất nhiều người đăng ảnh chụp cùng Thịnh Ninh, Quý Yến nhấn mở mấy tấm ảnh chụp chung kia nhìn, sau đó bình tĩnh thoát ra.
Hắn đăng ảnh tự chụp.
Hắn mặc một kiện áo lông màu trắng, sắc mặt thanh đạm, trên bàn là một bức thư pháp cùng vài cây bút lông.
Thời gian ngắn ngũi nhưng lại có rất nhiều người bình luận.
"Quý Thần lại soái"
"Bút long xà, bút tinh mặc diệu! Ít nhất cũng phải mười năm công lực đi"
"Quý lão sư lại đến đả kích ta?"
Mọi người sôi nổi thảo luận.
Quý Yến sau một lát lại nhìn nhìn, mím môi, gửi hình ảnh đã đăng cho người đại diện "Viết một vài chữ"
Bị đánh thức Trình Lỗi: ?
Đánh thức hắn chỉ vì cái này?
Hắn ngáp một cái "Không tồi, thiết họa ngân câu, công lực không cạn!"
Quý Yến lại trả lời, "Còn có một bức."
- - xưa đâu bằng nay
Trình Lỗi muốn chết, tiếp tục cổ vũ, "Bút hàm mặc no, nhập mộc tam phân! Tốt!"
Quý Yến: "..."
"Còn một bức."
- - kẻ sĩ ba ngày không gặp lau mắt mà nhìn
Trình Lỗi không rõ nguyên nhân, đang muốn tiếp tục khen, đột nhiên nghĩ tới việc gì, cơn buồn ngủ liền biến mất..
Hắn nhấn mở ba tấm ảnh, nhìn thật lâu, cuối cùng cũng nhìn ra trọng điểm.
Ảnh chụp lần này cùng trước kia không giống nhau.
Ngực của hắn, giống như nhiều thêm một sợi tóc dài của phụ nữ.
Trình Lỗi: "..."
* * *
Tác giả có lời muốn nói: Quý Yến: Ninh Ninh, ôm anh! @ mọi người.[/BOOK]
[BOOK]Video tự động kết thúc, một đám người như mới tỉnh mộng.
"Như thế này cũng thật quá là đẹp đi.."
"Đoạn này vẫn chưa qua bất kì xử lý nào.."
Ngay cả tiểu trợ lý đã nhìn quen nhan sắc của Thịnh Ninh cũng có chút hoảng hốt, nếu như lại qua xử lý, sẽ đẹp như thế nào nha.
Nhân viên trang điểm phản ứng đầu tiên, cầm lấy địen thoại, đến trước mặt Thịnh Ninh "Thịnh tiểu thư, có thể cùng tôi chụp ảnh không?"
".. Được"
Nhân viên tranh điểm nói "Tôi phải chụp được ảnh của cô, chứng minh mỹ nhân ngư là do tôi hóa trang ra"
Cô có một loại dự cảm, video này mà được công bố, hóa trang mỹ nhân ngư liền trở thành chiêu bài của mình không chừng.
Thịnh Ninh cong cong môi, ngẩng đầu nhìn về phía cameras, "Được nha."
Cô rất thích những người khen nhan sắc của mình
"Tôi tôi còn tôi nữa!" Cô vừa nói như vậy, những nhân viên công tác khác cũng sôi nổi nhấc tay lên tham gia.
Lúc Quý Yến nhìn thấy chính là cảnh tượng như vậy.
* * *Hắn có thể đến cầu chụp ảnh chung không?
"Quý lão sư? Quý lão sư?" Đạo diễn phất tay trước mặt hắn "Nghĩ gì thế?"
Quý Yến thu hồi tầm mắt, biểu tình không chút dị thường, thay đổi tư thế, càng hiện lên vẻ thanh lãnh cùng tự phụ "Mái nhà của khách sạn có thể đổi thành mái nhà của cung điện thì sẽ tốt hơn."
Đạo diễn: . Nghe không hiểu.
Đạo diễn xấu hổ, cảnh giới này không cùng đẳng cấp với bọn họ.
Vốn định xin chụp ảnh chung nhưng lại không thể nào nói ra được, hắn khụ một tiếng "Không quấy rầy thời gian tự hỏi của ngài. Ngài tiếp tục, tiếp tục"
Quý Yến: "..."
Buổi tối, trong vòng bạn bè, có rất nhiều người đăng ảnh chụp cùng Thịnh Ninh, Quý Yến nhấn mở mấy tấm ảnh chụp chung kia nhìn, sau đó bình tĩnh thoát ra.
Hắn đăng ảnh tự chụp.
Hắn mặc một kiện áo lông màu trắng, sắc mặt thanh đạm, trên bàn là một bức thư pháp cùng vài cây bút lông.
Thời gian ngắn ngũi nhưng lại có rất nhiều người bình luận.
"Quý Thần lại soái"
"Bút long xà, bút tinh mặc diệu! Ít nhất cũng phải mười năm công lực đi"
"Quý lão sư lại đến đả kích ta?"
Mọi người sôi nổi thảo luận.
Quý Yến sau một lát lại nhìn nhìn, mím môi, gửi hình ảnh đã đăng cho người đại diện "Viết một vài chữ"
Bị đánh thức Trình Lỗi: ?
Đánh thức hắn chỉ vì cái này?
Hắn ngáp một cái "Không tồi, thiết họa ngân câu, công lực không cạn!"
Quý Yến lại trả lời, "Còn có một bức."
- - xưa đâu bằng nay
Trình Lỗi muốn chết, tiếp tục cổ vũ, "Bút hàm mặc no, nhập mộc tam phân! Tốt!"
Quý Yến: "..."
"Còn một bức."
- - kẻ sĩ ba ngày không gặp lau mắt mà nhìn
Trình Lỗi không rõ nguyên nhân, đang muốn tiếp tục khen, đột nhiên nghĩ tới việc gì, cơn buồn ngủ liền biến mất..
Hắn nhấn mở ba tấm ảnh, nhìn thật lâu, cuối cùng cũng nhìn ra trọng điểm.
Ảnh chụp lần này cùng trước kia không giống nhau.
Ngực của hắn, giống như nhiều thêm một sợi tóc dài của phụ nữ.
Trình Lỗi: "..."
* * *
Tác giả có lời muốn nói: Quý Yến: Ninh Ninh, ôm anh! @ mọi người.[/BOOK]
Chỉnh sửa cuối: