Chương 40: Xuất hiện
Đều bởi vì cô, nếu không phải do lời nói của cô thì tay của anh sẽ không bị như thế này, cứ tiếp tục như vậy thì sao mà anh có thể tham gia lần thi đấu sắp tới đây? Cô không đồng ý!
Hơn nữa người như Thiên Sóc Nhất, ưu tú như thế làm sao cam tâm chịu thua được, không thi đấu còn tốt, nếu thi đấu thì nhất định phải thắng, đây là hiểu biết của cô về anh, nhưng lần thi đấu tiếp theo sẽ làm cho thương tích của anh trở nên nghiêm trọng, đây đều là do cô cả, trong lòng Tô Kỳ không dễ chịu chút nào, cô không thích thiếu nợ nhân tình của người khác, đặc biệt đối tượng lại là Thiên Sóc Nhất.
Suy nghĩ thật lâu, trong lòng cô đã nảy ra một ý tưởng.
Sau một ngày kết thúc cuộc thi đấu kiếm, chính xác hơn là lúc 5 giờ, trong văn phòng của chủ tịch.
Cánh cửa lộng lẫy bị Ngự Cảnh Nhạc đá văng, nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng An Lý, phát hiện anh ta còn đang ngủ yên ổn trên ghế.
Bầu trời trong xanh như mới được gột rửa, ánh nắng rực rỡ chiếu xuống từ những kẽ hở giữa đám lá thông rậm rạp, tạo thành vô số chùm tia sáng dày và mỏng, xuyên qua cửa sổ bằng kính trong suốt sát đất, một số tia sáng đập vào người An Lý đang mặc bộ sườn xám làm cho nó trở nên cổ điển và thần bí hơn.
"Khó trách dưới ánh nắng ấm áp như vậy, đổi lại là tôi cũng sẽ ngủ thiếp đi.." Ngự Cảnh Nhạc nói khẽ, đôi mắt rủ xuống, hàng mi dưới ánh mặt trời được tạo thành hình dáng đẹp đẽ.
Nghe thấy tiếng động, An Lý lẩm bẩm một chút liền tỉnh dậy thế nhưng lại nhìn thấy vị hôn thê trong truyền thuyết của Thiên Sóc Nhất, cháu gái được yêu thương nhất của tổng thống, và là người thừa kế tiếp theo của tập đoàn Dị Ngang - công chúa Ngự Cảnh Nhạc. Tinh thần của anh ta liền tỉnh táo ngay lập tức.
Đây.. Đây đây đây.. Rốt cuộc là chuyện gì thế này? Người mà Thiên Sóc Nhất đang tìm kím đến phát điên sao lại vô tình xuất hiện trước mặt anh ta.
"Cô.. Sao cô lại tới đây?"
Ảnh chụp và hình dáng hoàn toàn giống nhau, thậm chí so với ảnh chụp còn đẹp hơn nhiều. Tuy nhiên, điều đáng kinh ngạc là mái tóc dài trước kia, nay đã được cắt ngắn gọn gàng! Bỗng nhiên trong tâm trí xuất hiện hình bóng người chồng lên nhau, thật sự giống, đặc biệt là hình dáng..
Có điều vẫn có điểm không đúng.
An Lý lắc lắc đầu, rõ ràng đây là lần đầu tiên thấy tận mắt Ngự Cảnh Nhạc, hẳn là anh ta có chút bối rối.
Nhìn vào đôi mắt của cô gái này phảng phất như thấy trung tâm của dải ngân hà. Dáng người lả lướt như ma quỷ, làn da trắng như tuyết, mái tóc ngắn khiến người ta cảm thấy mạnh mẽ, đôi hàng mi cong khẽ chớp giống như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích tăm tối. Mang áo khoác phong cách Gothic, trông rất cuốn hút, trên tai là chiếc bông tai kim cương tỏa sáng thoắt ẩn thoắt hiện, khí chất cao quý được phát ra tự nhiên từ trên người cô, nhưng trên khuôn mặt hoàn mỹ lại không có biểu cảm gì, lạnh nhạt như băng tuyết trên núi cao, khiến người khác khó lòng tiếp cận.
An Lý nhìn cô lại trùng hợp hiện lên một hình bóng ở trong đầu, nhưng vẫn không thể nhớ ra là ai.
Lúc này, An Lý mới chú ý có một người đang nằm trên ghế sô pha cách đó không xa..
Cũng chính lúc này, công chúa điện hạ lên tiếng..
"Lần thi đấu cưỡi ngựa tiếp theo của Thiên Sóc Nhất sẽ diễn ra khi nào?"
"Sau.. ngày mốt.."
"Được, anh trông chừng anh ấy, tôi sẽ đi thi đấu!"
"Không, không được, như vậy trái với quy tắc!"
"Quy tắc là cái gì? Ở chỗ này tôi chính là quy tắc!"
Đương nhiên, lý do cuối cùng thuyết phục được An Lý không phải là cái này, nhưng nó vẫn nằm trong phạm vi cho phép tối đa của An Lý, nhất thiết yêu cầu Ngự Cảnh Nhạc giả trang thành bộ dáng của Thiên Sóc Nhất để tham gia, cũng bởi vì tội mạo danh người khác rất nghiêm trọng, đến anh ta cũng không có khả năng gánh được.
Đương nhiên, người có thể điều khiển được Ngự Cảnh Nhạc trên thế giới này chỉ có Thiên Sóc Nhất đang nằm trên sô pha ở đằng kia.
Nhớ lại cảnh trước đó, An Lý nhìn Thiên Sóc Nhất nằm trên ghế sô pha khó hiểu hỏi một câu: Điện hạ bị sao vậy? "
" Ồ, bị tôi tiêm thuốc rồi.. Cho hôn mê một thời gian, nên mới dễ dàng mang tới đây. "Cô cũng chỉ dùng gậy ông đập lưng ông thôi, nhớ lại khi đó cô muốn chạy trốn, kết quả đã bị anh sắp xếp người bắn tỉa từ xa, nếu không sao có thể bắt được cô?
Anh ta thở phào một hơi, nếu bây giờ Thiên Sóc Nhất tỉnh lại, anh ta sẽ gặp rắc rối.." Khi nào điện hạ tỉnh lại? "
" Thôi xong, nhanh quá, không được rồi, điện hạ sẽ tỉnh lại sớm thôi.. Bây giờ tôi phải đi! "Ngự Cảnh Nhạc nhìn thời gian, kinh ngạc kêu một tiếng, không chút nghĩ ngợi liền kéo cửa chạy đi, trước khi đi còn nhắc nhở một câu:" Nhất định phải coi chừng điện hạ, trên tay điện hạ đang có vết thương, nếu không đừng hòng nhìn thấy Hàn Vi Y.. "
" Hàn Vi Y.. "An Lý khó hiểu ngẫm nghĩ lại, cuối cùng sắc mặt trầm xuống:" Đó không phải là tên đầy đủ của Tiểu Y Y sao? "
".. Trời ạ.."
Sau đó bất chợt, có một âm thanh cách đó không xa cất lên vô cùng lười biếng.
Khuôn mặt của An Lý lập tức trở nên đen lại.
Hơn nữa người như Thiên Sóc Nhất, ưu tú như thế làm sao cam tâm chịu thua được, không thi đấu còn tốt, nếu thi đấu thì nhất định phải thắng, đây là hiểu biết của cô về anh, nhưng lần thi đấu tiếp theo sẽ làm cho thương tích của anh trở nên nghiêm trọng, đây đều là do cô cả, trong lòng Tô Kỳ không dễ chịu chút nào, cô không thích thiếu nợ nhân tình của người khác, đặc biệt đối tượng lại là Thiên Sóc Nhất.
Suy nghĩ thật lâu, trong lòng cô đã nảy ra một ý tưởng.
Sau một ngày kết thúc cuộc thi đấu kiếm, chính xác hơn là lúc 5 giờ, trong văn phòng của chủ tịch.
Cánh cửa lộng lẫy bị Ngự Cảnh Nhạc đá văng, nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng An Lý, phát hiện anh ta còn đang ngủ yên ổn trên ghế.
Bầu trời trong xanh như mới được gột rửa, ánh nắng rực rỡ chiếu xuống từ những kẽ hở giữa đám lá thông rậm rạp, tạo thành vô số chùm tia sáng dày và mỏng, xuyên qua cửa sổ bằng kính trong suốt sát đất, một số tia sáng đập vào người An Lý đang mặc bộ sườn xám làm cho nó trở nên cổ điển và thần bí hơn.
"Khó trách dưới ánh nắng ấm áp như vậy, đổi lại là tôi cũng sẽ ngủ thiếp đi.." Ngự Cảnh Nhạc nói khẽ, đôi mắt rủ xuống, hàng mi dưới ánh mặt trời được tạo thành hình dáng đẹp đẽ.
Nghe thấy tiếng động, An Lý lẩm bẩm một chút liền tỉnh dậy thế nhưng lại nhìn thấy vị hôn thê trong truyền thuyết của Thiên Sóc Nhất, cháu gái được yêu thương nhất của tổng thống, và là người thừa kế tiếp theo của tập đoàn Dị Ngang - công chúa Ngự Cảnh Nhạc. Tinh thần của anh ta liền tỉnh táo ngay lập tức.
Đây.. Đây đây đây.. Rốt cuộc là chuyện gì thế này? Người mà Thiên Sóc Nhất đang tìm kím đến phát điên sao lại vô tình xuất hiện trước mặt anh ta.
"Cô.. Sao cô lại tới đây?"
Ảnh chụp và hình dáng hoàn toàn giống nhau, thậm chí so với ảnh chụp còn đẹp hơn nhiều. Tuy nhiên, điều đáng kinh ngạc là mái tóc dài trước kia, nay đã được cắt ngắn gọn gàng! Bỗng nhiên trong tâm trí xuất hiện hình bóng người chồng lên nhau, thật sự giống, đặc biệt là hình dáng..
Có điều vẫn có điểm không đúng.
An Lý lắc lắc đầu, rõ ràng đây là lần đầu tiên thấy tận mắt Ngự Cảnh Nhạc, hẳn là anh ta có chút bối rối.
Nhìn vào đôi mắt của cô gái này phảng phất như thấy trung tâm của dải ngân hà. Dáng người lả lướt như ma quỷ, làn da trắng như tuyết, mái tóc ngắn khiến người ta cảm thấy mạnh mẽ, đôi hàng mi cong khẽ chớp giống như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích tăm tối. Mang áo khoác phong cách Gothic, trông rất cuốn hút, trên tai là chiếc bông tai kim cương tỏa sáng thoắt ẩn thoắt hiện, khí chất cao quý được phát ra tự nhiên từ trên người cô, nhưng trên khuôn mặt hoàn mỹ lại không có biểu cảm gì, lạnh nhạt như băng tuyết trên núi cao, khiến người khác khó lòng tiếp cận.
An Lý nhìn cô lại trùng hợp hiện lên một hình bóng ở trong đầu, nhưng vẫn không thể nhớ ra là ai.
Lúc này, An Lý mới chú ý có một người đang nằm trên ghế sô pha cách đó không xa..
Cũng chính lúc này, công chúa điện hạ lên tiếng..
"Lần thi đấu cưỡi ngựa tiếp theo của Thiên Sóc Nhất sẽ diễn ra khi nào?"
"Sau.. ngày mốt.."
"Được, anh trông chừng anh ấy, tôi sẽ đi thi đấu!"
"Không, không được, như vậy trái với quy tắc!"
"Quy tắc là cái gì? Ở chỗ này tôi chính là quy tắc!"
Đương nhiên, lý do cuối cùng thuyết phục được An Lý không phải là cái này, nhưng nó vẫn nằm trong phạm vi cho phép tối đa của An Lý, nhất thiết yêu cầu Ngự Cảnh Nhạc giả trang thành bộ dáng của Thiên Sóc Nhất để tham gia, cũng bởi vì tội mạo danh người khác rất nghiêm trọng, đến anh ta cũng không có khả năng gánh được.
Đương nhiên, người có thể điều khiển được Ngự Cảnh Nhạc trên thế giới này chỉ có Thiên Sóc Nhất đang nằm trên sô pha ở đằng kia.
Nhớ lại cảnh trước đó, An Lý nhìn Thiên Sóc Nhất nằm trên ghế sô pha khó hiểu hỏi một câu: Điện hạ bị sao vậy? "
" Ồ, bị tôi tiêm thuốc rồi.. Cho hôn mê một thời gian, nên mới dễ dàng mang tới đây. "Cô cũng chỉ dùng gậy ông đập lưng ông thôi, nhớ lại khi đó cô muốn chạy trốn, kết quả đã bị anh sắp xếp người bắn tỉa từ xa, nếu không sao có thể bắt được cô?
Anh ta thở phào một hơi, nếu bây giờ Thiên Sóc Nhất tỉnh lại, anh ta sẽ gặp rắc rối.." Khi nào điện hạ tỉnh lại? "
" Thôi xong, nhanh quá, không được rồi, điện hạ sẽ tỉnh lại sớm thôi.. Bây giờ tôi phải đi! "Ngự Cảnh Nhạc nhìn thời gian, kinh ngạc kêu một tiếng, không chút nghĩ ngợi liền kéo cửa chạy đi, trước khi đi còn nhắc nhở một câu:" Nhất định phải coi chừng điện hạ, trên tay điện hạ đang có vết thương, nếu không đừng hòng nhìn thấy Hàn Vi Y.. "
" Hàn Vi Y.. "An Lý khó hiểu ngẫm nghĩ lại, cuối cùng sắc mặt trầm xuống:" Đó không phải là tên đầy đủ của Tiểu Y Y sao? "
".. Trời ạ.."
Sau đó bất chợt, có một âm thanh cách đó không xa cất lên vô cùng lười biếng.
Khuôn mặt của An Lý lập tức trở nên đen lại.