Welcome! You have been invited by Trịnh Tô Nguyệt to join our community. Please click here to register.
2 người đang xem
Bài viết: 7 Tìm chủ đề
482 6
Đọc hiểu: Đây thôn Vĩ Dạ - Hàn Mặc Tử

Đọc bài sau và trả lời các câu hỏi:

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.

Vườn ai mướt quá, xanh như ngọc,

Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Gió theo lối gió, mây đường mây,

Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay..

Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,

Có chở trăng về kịp tối nay?

Mơ khách đường xa, khách đường xa,

Áo em trắng quá, nhìn không ra..

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh,

Ai biết tình, ai có đậm đà?

Câu 1: Xác định thể thơ của bài thơ trên.

Câu 2: Bài thơ "Đây thôn Vĩ Dạ" miêu tả khung cảnh như thế nào?

Câu 3: Tại sao người thơ lại mở đầu bằng câu hỏi "Sao anh không về chơi thôn Vĩ?" – điều này nói lên điều gì về tâm trạng của người nói?

Câu 4: Tác giả thể hiện tâm tư, tình cảm gì thông qua bài thơ trên.

Câu 5: Hãy nêu cảm nhận của anh/chị về bài thơ trên (viết từ 6 đến 10 dòng)

day-thon-vi-da.jpg


Gợi Ý Trả Lời

Câu 1:

Thể thơ: Bảy chữ


Câu 2:



Bài thơ vẽ nên một bức tranh làng quê yên bình và thơ mộng. Qua các hình ảnh như "nắng hàng cau nắng mới lên", "vườn ai mướt quá, xanh như ngọc" và "lá trúc che ngang mặt chữ điền", người đọc cảm nhận được sự tươi mới, thanh khiết của thiên nhiên nơi thôn Vĩ. Đồng thời, gió, mây, dòng nước và hoa bắp được khắc họa với nét buồn thiu, tạo nên không khí vừa trữ tình vừa chút man mác.

Câu 3:



Việc mở đầu bằng câu hỏi "Sao anh không về chơi thôn Vĩ?" tạo nên một không khí mời gọi, đồng thời cũng chứa đựng chút trách móc hay mong mỏi. Nó cho thấy tâm trạng của người nói vừa mong được gặp gỡ, vừa thể hiện nỗi nhớ nhung và khao khát được chia sẻ cảm xúc cùng nhau trong không gian quê hương. Câu hỏi mở ra một cuộc đối thoại gián tiếp với người nghe hoặc với chính ký ức, tạo nên chiều sâu cảm xúc của bài thơ.

Câu 4:



Tâm trạng của tác giả vừa khắc khoải mong chờ, vừa cô đơn tuyệt vọng khi nhận ra tình cảm có thể không được đáp lại. Câu thơ cuối "Ai biết tình ai có đậm đà?" như một lời tự vấn, thể hiện sự hoài nghi về tình yêu và số phận, đồng thời khép lại bài thơ trong nỗi buồn man mác.

Câu 5:

Bài thơ "Đây thôn Vĩ Dạ" của Hàn Mặc Tử luôn để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng chúng ta bởi vẻ đẹp mộc mạc và tâm hồn trữ tình của thi sĩ. Ngay từ câu mở đầu "Sao anh không về chơi thôn Vĩ?" ta cảm nhận được một lời mời gọi nhẹ nhàng nhưng cũng chứa đựng nỗi nhớ nhung, khát khao được gặp gỡ người thương. Hình ảnh thiên nhiên ban mai hiện lên qua "nắng hàng cau nắng mới lên", "vườn ai mướt quá, xanh như ngọc" không chỉ miêu tả một cảnh vật tươi mát, thanh khiết mà còn là ẩn dụ cho niềm hy vọng, cho sức sống và những ký ức đượm buồn của một thời đã qua.

Trong phần đầu của bài thơ, Hàn Mặc Tử khéo léo sử dụng những hình ảnh quen thuộc của quê hương để xây dựng nên không gian thơ mộng. "Lá trúc che ngang mặt chữ điền" như một nét vẽ tinh tế, vừa gợi nhớ đến nét đẹp giản dị, mộc mạc của con người vùng quê, vừa tạo nên một khoảng cách mờ ảo, như ngụ ý rằng sau vẻ đẹp hiển hiện luôn ẩn chứa những tâm tư, cảm xúc riêng tư mà khó có ai thấu. Hình ảnh này không chỉ tô điểm cho bức tranh thiên nhiên mà còn phản ánh tâm trạng nội tâm của nhà thơ – một sự pha trộn giữa niềm vui sớm mai và nỗi buồn khắc khoải.

Tiếp theo, qua khổ thơ thứ hai, hình ảnh "gió theo lối gió, mây đường mây" và "dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay" chuyển từ sự tươi mát của ban mai sang không khí u buồn, trầm lặng. Đây như là sự chuyển mình của cảm xúc, thể hiện rõ ràng nỗi cô đơn, sự chia ly và nỗi nhớ nhung không nguôi của người thơ. Trong khoảnh khắc ấy, thiên nhiên dường như cũng "cảm nhận" được tâm trạng của Hàn Mặc Tử, khiến cho mọi vật trở nên ảm đạm, buồn bã theo từng nhịp thở của thời gian.

Khổ thơ cuối cùng mở ra bằng hình ảnh "Mơ khách đường xa, khách đường xa, áo em trắng quá, nhìn không ra..", như một lời tự vấn nhẹ nhàng nhưng đầy trăn trở. Hình ảnh "áo em trắng" gợi lên nét trinh nguyên, thuần khiết của người con gái – biểu tượng của niềm yêu thương và khao khát được trọn vẹn, nhưng cũng chính vì thế mà sự hiện diện của người ấy lại càng trở nên mơ hồ, xa vời trong tâm trí người thơ. Câu kết "Ai biết tình, ai có đậm đà?" như một lời hoài nghi, đặt ra câu hỏi cho chính cuộc đời: Liệu có ai thực sự hiểu được, nắm bắt được sự mãnh liệt và chiều sâu của tình yêu, của cảm xúc con người trong những khoảnh khắc trăn trở, chia ly không? Đây không chỉ là lời tự vấn mà còn là lời mời gọi người đọc cùng suy ngẫm về bản chất của tình yêu và cuộc sống.

Cảm nhận của tôi về bài thơ là sự hòa quyện giữa vẻ đẹp thiên nhiên lộng lẫy và những nỗi niềm riêng tư, trĩu nặng của tâm hồn. Hàn Mặc Tử đã sử dụng ngôn từ giản dị, nhưng lại chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa, từ những hình ảnh sống động của buổi sáng sớm cho đến không khí u sầu của chiều tà. Qua đó, thi sĩ không chỉ vẽ nên một bức tranh phong cảnh trữ tình của vùng quê Huế mà còn khắc họa được tâm trạng thất vọng, mong manh của con người trước dòng thời gian trôi nhanh, khiến cho mọi khao khát, yêu thương đều trở nên mong manh, dễ phai mờ. Bài thơ như một lời thì thầm của tâm hồn, vừa mời gọi vừa tự than, vừa ẩn chứa niềm hy vọng vừa là lời than thở của sự chia ly, của nỗi cô đơn không lời đáp. Chính vì lẽ đó, "Đây thôn Vĩ Dạ" không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của tình yêu, của kỷ niệm và của những cảm xúc chân thật, dù đôi khi chúng lại dễ tan biến theo thời gian.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back