Bài viết: 765 



ĐÃ TỪNG..
Tôi từng yêu người ấy thật đậm sâu
Nhưng tình chẳng bền lâu như tôi tưởng
Vào cái ngày ngọn gió nam đổi hướng
Người chẳng nói một lời, lặng lẽ bỏ ra đi
Tôi từng yêu người ấy thật cuồng si
Nhưng giờ chẳng còn chi ngoài hai bàn tay trắng
Nhưng giờ chẳng còn chi ngoài nỗi buồn sâu lắng
Ngoài nỗi ngậm ngùi cay đắng khổ đau
Tôi từng nghĩ rằng đôi lứa mãi bên nhau
Cho đến những kiếp sau cũng sớm chiều kề cận
Nhưng rồi tôi phải đầu hàng số phận
Bởi định mệnh quá phũ phàng, bởi đời lắm nhiễu nhương
Đối với người, tôi từng dốc lòng thương
Và mong đợi người dốc lòng thương lại
Nhưng mơ ước đâu phải là thực tại
Nên hy vọng càng nhiều, thất vọng lại càng cao
Tôi đã từng thương người ấy biết bao
Nhưng rồi tình cũng tan mau thành khói
Lá lìa cành rụng rơi đầy trên lối
Hoa cũng héo tàn rơi rụng ngập ngoài hiên
Tôi đã từng để lỡ chuyến đò duyên..
Nguyễn Lam Yên

Tôi từng yêu người ấy thật đậm sâu
Nhưng tình chẳng bền lâu như tôi tưởng
Vào cái ngày ngọn gió nam đổi hướng
Người chẳng nói một lời, lặng lẽ bỏ ra đi
Tôi từng yêu người ấy thật cuồng si
Nhưng giờ chẳng còn chi ngoài hai bàn tay trắng
Nhưng giờ chẳng còn chi ngoài nỗi buồn sâu lắng
Ngoài nỗi ngậm ngùi cay đắng khổ đau
Tôi từng nghĩ rằng đôi lứa mãi bên nhau
Cho đến những kiếp sau cũng sớm chiều kề cận
Nhưng rồi tôi phải đầu hàng số phận
Bởi định mệnh quá phũ phàng, bởi đời lắm nhiễu nhương
Đối với người, tôi từng dốc lòng thương
Và mong đợi người dốc lòng thương lại
Nhưng mơ ước đâu phải là thực tại
Nên hy vọng càng nhiều, thất vọng lại càng cao
Tôi đã từng thương người ấy biết bao
Nhưng rồi tình cũng tan mau thành khói
Lá lìa cành rụng rơi đầy trên lối
Hoa cũng héo tàn rơi rụng ngập ngoài hiên
Tôi đã từng để lỡ chuyến đò duyên..