Bài viết: 2499 



Chấp Tướng
Trình bày: Cách Lôi Tây Tây Tây, LC Champion
Lyricist: Trần Băng Quả (陈冰果)
Composer: Thiên Nhiên Quyển (天然卷)
Trans: Hủ Tiếu Gõ
Nội dung bài hát xoay quanh một tình yêu cuồng si, đau thương nhưng bất chấp tất cả, giống như một tín ngưỡng, một niềm tin định mệnh. Tác giả xem người mình yêu như ánh sáng duy nhất trong đời, sẵn sàng chịu khổ đau, phản bội, thậm chí hủy diệt bản thân. Tình yêu được nâng lên thành tín ngưỡng, nhân quả, luân hồi, vừa thánh khiết, vừa ma mị, vừa bi thương nhưng cũng vô cùng mãnh liệt. Bài hát mang màu sắc cổ phong huyền ảo, ca từ đầy hình tượng và cảm xúc dữ dội.
Đôi mắt người thương tỏa ánh trăng, nuôi dưỡng sen nở – hình ảnh trong sáng, thanh khiết, như khởi nguồn của một niềm tin.
Người hát ví tình yêu với nghi lễ tôn giáo: Thắp pháo hoa, quỳ lạy, tín đồ, khấn nguyện → cho thấy sự tôn thờ tuyệt đối với người mình yêu. Vì nàng, chàng có thể hái sao, dấn thân vào chiến loạn, thậm chí sa vào ma đạo. Dù thân xác đầy thương tích vẫn chờ đợi nàng, mong nàng cứu rỗi một kiếp đời.
P/S: Yêu gì mà dữ vậy trời, ở ngoài gặp người mà yêu tui vầy tui chạy trước nha, thấy sợ á.
Lời bài hát
你的眼眶灑下月光
凝結成為蓮的土壤
新生的魚逆流而上
聚在山中央
你的指尖有雪流淌
睫毛之下一片汪洋
有信徒把煙火點亮
為看你飛翔
為你不停執着
為你不顧善惡
你是我的輪迴
你是我的因果
今生為你惹禍
管他世人如何 評論述說
為你上善水若
為你起兵發謀
為你摘下星斗
為你戲盡烽火
為你斷魂入魔
只為等待你回眸
賜我 愛而不得虛妄
虔誠跪拜的傷
花開花落一道透明心牆
溺水三千跌宕
落花流水癮上
經綸點上也不湮滅的霜
遍體鱗傷也等你
渡我 一場
等你背叛眾生
予我 情長
即使把雙手合上
心的波浪 心之所向
素履以往 洞穴之光
光芒萬丈 怎麼合上
一歌一琴一悠揚
微鳴震蕩 細雨蕩漾
綠茶滾燙 嫣紅留香
迷霧鏡像 何以躲藏
天上也星月守望
布滿詩章 輕聲傳唱
情愛芬芳 流星回望
星辰全鑲 地老天荒
何畏痴念皆無望
赤裸一場 情深不枉
熱烈而康 傷亦飛揚
沉醉痛癢 實在着相
溺水三千跌宕
落花流水癮上
經綸點上也不湮滅的霜
遍體鱗傷也等你
渡我 一場
等你背叛眾生
動心 用情 無相
賜我 愛而不得虛妄
虔誠跪拜的傷
花開花落一道透明心牆
溺水三千跌宕
落花流水癮上
經綸點上也不湮滅的霜
遍體鱗傷也等你
渡我 一場
等你背叛眾生
動心 用情 無相
有沒有月光能落在你心上
Pinyin
Nǐ de yǎn kùang sǎ xìa yuè guāng
Níng jié chéng wéi lían de tǔ rǎng
Xīn shēng de yú nì líu ér shàng
Jù zài shān zhōng yāng
Nǐ de zhǐ jiān yǒu xuě líu tǎng
Jié máo zhī xìa yī pìan wāng yáng
Yǒu xìn tú bǎ yān huǒ diǎn lìang
Wèi kàn nǐ fēi xíang
Wèi nǐ bù tíng zhí zhuó
Wèi nǐ bù gù shàn è
Nǐ shì wǒ de lún húi
Nǐ shì wǒ de yīn guǒ
Jīn shēng wèi nǐ rě huò
Guǎn tā shì rén rú hé píng lùn shù shuō
Wèi nǐ shàng shàn shuǐ ruò
Wèi nǐ qǐ bīng fā móu
Wèi nǐ zhāi xìa xīng dǒu
Wèi nǐ xì jìn fēng huǒ
Wèi nǐ dùan hún rù mó
Zhǐ wèi děng dài nǐ húi móu
Cì wǒ ài ér bù dé xū wàng
Qían chéng gùi bài de shāng
Huā kāi huā luò yī dào tòu míng xīn qíang
Nì shuǐ sān qiān diē dàng
Luò huā líu shuǐ yǐn shàng
Jīng lún diǎn shàng yě bù yān miè de shuāng
Bìan tǐ lín shāng yě děng nǐ
Dù wǒ yī chǎng
Děng nǐ bèi pàn zhòng shēng
Yǔ wǒ qíng cháng
Jí shǐ bǎ shuāng shǒu hé shàng
Xīn de bō làng xīn zhī suǒ xìang
Sù lǚ yǐ wǎng dòng xué zhī guāng
Guāng máng wàn zhàng zěn me hé shàng
Yī gē yī qín yī yōu yáng
Wēi míng zhèn dàng xì yǔ dàng yàng
Lǜ chá gǔn tàng yān hóng líu xiāng
Mí wù jìng xìang hé yǐ duǒ cáng
Tiān shàng yě xīng yuè shǒu wàng
Bù mǎn shī zhāng qīng shēng chúan chàng
Qíng ài fēn fāng líu xīng húi wàng
Xīng chén quán xiāng dì lǎo tiān huāng
Hé wèi chī nìan jiē wú wàng
Chì luǒ yī chǎng qíng shēn bù wǎng
Rè liè ér kāng shāng yì fēi yáng
Chén zùi tòng yǎng shí zài zhuó xìang
Nì shuǐ sān qiān diē dàng
Luò huā líu shuǐ yǐn shàng
Jīng lún diǎn shàng yě bù yān miè de shuāng
Bìan tǐ lín shāng yě děng nǐ
Dù wǒ yī chǎng
Děng nǐ bèi pàn zhòng shēng
Dòng xīn yòng qíng wú xìang
Cì wǒ ài ér bù dé xū wàng
Qían chéng gùi bài de shāng
Huā kāi huā luò yī dào tòu míng xīn qíang
Nì shuǐ sān qiān diē dàng
Luò huā líu shuǐ yǐn shàng
Jīng lún diǎn shàng yě bù yān miè de shuāng
Bìan tǐ lín shāng yě děng nǐ
Dù wǒ yī chǎng
Děng nǐ bèi pàn zhòng shēng
Dòng xīn yòng qíng wú xìang
Yǒu méi yǒu yuè guāng néng luò zài nǐ xīn shàng
Vietsub
Có ánh trăng rơi nơi khoé mắt người
Lắng đọng thành đất nuôi sen đâm chồi
Cá vừa chào đòi, ngược dòng mà bơi
Hội tụ giữa non ngàn
Đầu ngón tay người tuôn tuyết trắng ngần
Hàng mi rợp bóng đại dương mênh mang
Tín đồ thắp lên pháo hoa rực rỡ
Để ngóng trông người phi thằng
Vì người không buông chấp niệm
Vì người chẳng màn thiện ác
Người là luân hồi của ta
Người là nhân quả của ta
Kiếp này vì người mà gây họa
Mặc kệ mọi lời thế nhân phán xét phê bình
Vì người hạ mình nhẫn nhịn
Vì người bố trận bày binh
Vì người mà hái sao trời
Vì người đốt lửa hiệu binh
Vì người đoạn hồn đọa ma
Chỉ mong một lần người ngoảnh lại
Khiến ta muốn yêu mà không được
Vết thương khi thành tâm quỳ bái
Hoa nở hoa tàn, lòng dựng lên bức vách vô hình
Đắm chìm vô tận trong thăng trầm
Hoa rơi nước chảy trót si mê
Điểm lên kinh văn sương khói cũng chẳng tàn phai
Mình đầy thương tích vẫn đợi chờ
Độ ta qua một kiếp
Đợi người phụ hết chúng sinh
Trao ta tình nồng
Dẫu đôi bàn tay đang chấp lại
Sóng lòng vẫn cuộn, tim vẫn khát khao
Giày vải nhất chân, tia sáng nơi hang tối
Vạn trượng hào quang làm sao khép lại
Một khúc, một đàn mãi ngân nga
Tiếng động nhẹ vang, mưa bụi bay bay
Tiếng xanh vương khói, mưa bụi phất phơ
Ào ảnh trong sương làm sao tránh được
Trăng sao trên cao vẫn dõi theo
Thơ gieo khắp nơi, khẽ khẽ ngâm nga
Tình ái ngát hương, sao băng ngoảnh nhìn
Sao trời phủ kín, địa lão thiên hoang
Sợ gì chấp niệm đã vô vọng
Trần trụi một phen, tình sâu không uổng
Nồng nhiệt an khang, đau bệnh bay xa
Say đắm không yên, thật là cố chấp
Đắm chìm vô tận trong thăng trầm
Hoa rơi nước chảy trót si mê
Điểm lên kinh văn sương khói cũng chẳng tàn phai
Mình đầy thương tích vẫn đợi chờ
Độ ta qua một kiếp
Đợi người phụ hết chúng sinh
Động tâm, dụng tình, không trói buộc
Khiến ta muốn yêu mà không được
Vết thương khi thành tâm quỳ bái
Hoa nở hoa tàn, lòng dựng lên bức vách vô hình
Đắm chìm vô tận trong thăng trầm
Hoa rơi nước chảy trót si mê
Điểm lên kinh văn sương khói cũng chẳng tàn phai
Mình đầy thương tích vẫn đợi chờ
Độ ta qua một kiếp
Đợi người phụ hết chúng sinh
Động tâm, dụng tình, không trói buộc
Liệu có ánh trăng nào rơi được vào trái tim người
Phiên bản Việt cổ phong (gieo vần chặt)
Trong mắt người trăng ngà rơi,
Hóa sen trắng nở giữa trời.
Cá ngược sóng, về nơi núi xa,
Tìm trong mộng bóng kiêu sa.
Vì người chẳng quản hư – chân,
Thiện hay ác, mặc thế nhân.
Người là luân kiếp, là nhân quả,
Kiếp này xin vướng tình ngần.
Vì người hái ánh sao rơi,
Vì người dấy loạn muôn nơi.
Vì người ngã xuống mê đời,
Chỉ mong một thoáng ngoảnh cười.
Hoa nở tàn, lệ buông rơi,
Quỳ thành kính, máu pha lời.
Dẫu thân nát, vẫn chờ một lần,
Cứu ta qua bến hồng trần.
Dẫu đời phụ cả nhân gian,
Trao ta tình chẳng phai tàn.
Có vầng nguyệt sáng ngân vang,
Rơi vào tim người hay chăng?