1 người đang xem
Bài viết: 99 Tìm chủ đề
79 0
Bờ Vai Anh.. Một Thời Em Tựa Vào.

121115GTTtuavaovaiem01-eb67b.jpg

Tác giả: Khoát Du

Thể loại: Tản văn​

* * *

Những con đường vắng, hoa vẫn nở. Chúng thu hút em đến lạ. Có ai thấy chúng đâu? Nhưng có thể vì không ai thấy, không ai ngắt, nên hoa mới bình yên nở rộ. Vẻ đẹp của chúng không dành cho bất kỳ ai, mà chỉ để tô điểm cho sự cô độc của chính mình. Như những kỷ niệm của em và anh, lặng lẽ ẩn mình trong một góc khuất, không ai thấy, không ai biết.

Anh đi qua những nơi em chưa từng đi, làm những điều em chưa từng làm, sống một cuộc đời em chưa từng sống. Thế giới của anh rộng lớn và đầy màu sắc, còn em chỉ loanh quanh trong một vòng tròn nhỏ. Em cứ nghĩ rằng, vòng tay của anh chính là thế giới của em. Nhưng rồi em nhận ra, đó chỉ là một thế giới được anh vẽ nên. Khi em rời xa vòng tay đó, em mới bàng hoàng nhận ra, em đau đến nhường nào.

Tháng năm nhạt nhòa, hờ hững trôi đi. Đôi tay em từng nắm giờ cũng hờ hững buông. Đôi bàn tay đó đã từng là nơi em tin tưởng, là nơi em gửi gắm cả tuổi thanh xuân. Nhưng giờ đây, đôi bàn tay đó đã thuộc về một người khác. Anh đã từng nói, anh sẽ không bao giờ buông tay em. Anh đã từng hứa, anh sẽ không bao giờ rời xa em. Giờ đây, những lời hứa đó chỉ là một vết sẹo hằn sâu trong tim em.

Giờ chỉ còn mình em với những kỷ niệm xa xăm, vời vợi. Khoảng thời gian đó đã trở thành một phần ký ức, một thước phim cũ kỹ, chỉ còn lại những hình ảnh mờ nhạt. Em đã từng nghĩ rằng, em sẽ quên anh, sẽ vượt qua tất cả. Nhưng những nỗi buồn cứ quấn lấy em, từng mảng, từng mảng, như những đám mây đen vần vũ trên bầu trời.

Sóng gió cuộc đời cuốn em đi, em không còn là cô gái ngày xưa, ngây thơ, hồn nhiên, tin vào tình yêu. Em giờ đây đã chai sạn hơn, đã mạnh mẽ hơn, nhưng nỗi đau trong lòng thì không bao giờ nguôi ngoai. Em biết, cuộc sống vẫn tiếp diễn, thời gian không ngừng trôi, nhưng em vẫn mãi luẩn quẩn trong quá khứ. Anh đã là quá khứ của em, nhưng những kỷ niệm thì vẫn là hiện tại.

Em đã từng nghĩ rằng, tình yêu là một phép màu, có thể xoa dịu mọi nỗi đau. Nhưng em đã lầm. Tình yêu không phải là một phép màu, mà là một thử thách. Em đã không vượt qua được thử thách đó, nên em đã đánh mất tình yêu của mình. Em đã để anh đi, đã để anh rời xa em. Và giờ đây, em phải sống với nỗi ân hận, nỗi đau, nỗi nhớ nhung không bao giờ nguôi ngoai.

Em mong rằng anh sẽ luôn hạnh phúc. Dù không còn là của nhau, nhưng em vẫn mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh. Em sẽ cố gắng sống thật tốt, sẽ cố gắng vượt qua nỗi đau này. Em sẽ sống một cuộc đời trọn vẹn hơn, sẽ tìm thấy một người có thể sưởi ấm trái tim em. Em sẽ không còn nhớ về anh nữa, sẽ không còn sống trong quá khứ nữa. Em sẽ bước tiếp, sẽ sống cho chính mình.

Cảm ơn anh đã từng bước vào cuộc đời em. Cảm ơn anh đã cho em những kỷ niệm đẹp. Em sẽ mãi mãi trân trọng những kỷ niệm đó. Và em sẽ mãi mãi nhớ về anh, người đã từng là tất cả của em. Dù không còn bên nhau, nhưng tình yêu của em dành cho anh vẫn sẽ mãi mãi bất tử. Anh sẽ mãi là một phần của em, là một ký ức không bao giờ phai mờ.
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back