Đi quanh ngôi nhà chị đã sống hơn bốn năm, đã quen thuộc từng vết nứt, con thạch sùng nấp sau bức tranh cũ cũng thành quen, chị run run miết tay lên vết nứt. Chỉ ít phút nữa, chị sẽ rời xa nơi này, không còn là chủ nhân của nó nữa.
Trời trở gió, giàn hoa...