Lính biển
Đứng canh bình yên mong ước bình yên
Ước lòng người phẳng cùng sóng lặng
Ước biển sáng như mắt dân lành
Cắm cúi nối đời dài theo luồng cá
Chạy cùng cát mặn nắng dập cát mặn
Trầy trượt mồ hôi máu rớm gió mặn
Ước cứ lăn lê với đảo tháng ngày
Theo nhau người ra rèn sức nơi này
Nghĩ về...
Mưa rừng đào
Có ngờ đâu giây phút ấy... rừng đào
mưa tầm tã là giây phút cuối
rừng khép lại một khoảng trời biên giới
hai chúng mình da diết nhớ về nhau
Mưa mịt mùng dài đến nôn nao
trong mưa ấy đừng trách chi cây ướt
cây đã hóa rễ giấu mình vào ruột đất
lại phải tìm về mặt lá mà lay
Rừng nép...