Mơ Màng
Đèn khuya le lói bóng chân em
Lê bước về cùng tâm hồn vụn vỡ
Phố ngã nghiêng chìm trong làn sương trắng
Men rượu nồng, chẳng biết tỉnh hay say!
Nbc
Bầu Trời Đêm
Sao khuya vắt vẻo trên đầu
Đêm thâu theo gió gật đầu gọi trăng
Sương mờ khắp lối phủ giăng
Bóng người thao thức phải chăng còn sầu?
Đêm mộng mị, vô thường và tịch mịch
Đẹp dịu dàng nhưng mang vẻ kiêu sa
Đêm như thấu nỗi buồn của thi sĩ
Vì nhớ người, thi sĩ mới cô đơn
Người thi sĩ...
Đơn Phương
(12.11.2020)
Đã bao lần tôi tự nhủ mình rằng
Từ bỏ người để cuộc sống tốt hơn
Quên người đi để tim mình thanh thản
Sao cứ mãi đợi hoài trong vô vọng?
Đợi chờ gì một hình bóng xa xăm?
Mặt đối mặt nhìn nhau nhưng chẳng nói
Quay lưng đi thì lệ đã thành dòng
Cất yếu đuối trong vỏ...
. Cứ Đi Đi
Cứ đi đi sau này em sẽ hiểu
Cuộc sống này vốn đầy rẫy đau thương.
Em hãy sống như xương rồng trên cát
Hãy mỉm cười như nắng hạ chờ mưa.
Rồi ngày mai
Khi bình minh tỏa theo những con đường
Khi phượng hồng đằm mình trong mưa sớm
Khi đêm dông thôi rì rào hiên cửa
Em sẽ tìm...