CHIỀU HẠ
Mặt trời, té ngã, chiều buông,
Ta về, té ngã, giữa buồn bơ vơ.
Rồi buồn, rồi thẫn , rời thơ.
Rồi năm, rồi tháng, rồi chờ, rồi mong!
Rồi yêu, rồi ghét, rồi hờn,
Rồi xa xăm mãi, chập chờn nhớ nhung!
Khi xưa còn nhỏ vui cười,
Tháng năm "rị" lớn ngậm ngùi lòng đau!
Dòng đời thay...